Thần Hồn Đan Đế

Chương 24: Kinh diễm Vân nhi

Chương 24: Kinh diễm Vân nhi Việc Hoàng Bột có Ngũ Tinh Võ Hồn tu luyện khắc khổ luôn là niềm kiêu hãnh lớn nhất của hắn. Giờ phút này, xung quanh Hoàng Bột không ít thiếu nữ đều mắt đẹp như chứa xuân tình nhìn về phía hắn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ ngưỡng mộ. Hoàng Bột là người trẻ tuổi đứng đầu trấn Thanh Phong, chẳng những có t·h·i·ê·n phú tuyệt luân mà lại có dáng dấp anh tuấn, là đối tượng trong mộng của vô số thiếu nữ trấn Thanh Phong đang tuổi xuân thì. Sớm quen với việc trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, Hoàng Bột khóe miệng lộ ra một vòng vẻ đắc ý, ngạo nghễ mà đứng, tràn đầy tự tin. Lần này tham gia cuộc t·h·i·ê·n đấu thí luyện t·h·iếu niên tại núi Thiên Phong, Hoàng Bột quyết tâm đoạt lấy vị trí đệ nhất!
"Tiểu nữ Diệp Khả Thanh 15 tuổi, mấy ngày trước vừa vặn cũng đột p·h·á trở thành một Võ Giả Nhất Trọng!" Diệp Huyền khẽ liếc Hoàng Bột, một mặt tự hào nhìn Diệp Khả Thanh bước vào quảng trường rộng lớn, không khỏi lớn tiếng nói. 15 tuổi là Võ Giả Nhất Trọng? Bao gồm cả Điền Nguyên và 10 người phụ trách đều lộ ra vẻ hứng thú. Đều là Võ Giả Nhất Trọng, nhưng 15 tuổi trở thành Võ Giả Nhất Trọng so với 16 tuổi thì khác nhau một trời một vực! Ngay cả Hoàng Bột vừa mới vô cùng đắc ý cũng lộ vẻ kinh ngạc. 15 tuổi là Võ Giả Nhất Trọng so với 16 tuổi mà nói, thì t·h·i·ê·n phú tốt hơn gấp mấy lần! T·h·i·ê·n phú như vậy hoàn toàn có thể trở thành đệ t·ử nội môn của Thập Đại Tông Môn.
"Không biết vị nào là thiên kim của Diệp tộc trưởng?" Một người phụ trách hiếu kỳ hỏi. Diệp Huyền chỉ vào Diệp Khả Thanh đang chậm rãi tiến vào quảng trường. Một cái liếc mắt nhìn sang chỉ thấy Diệp Khả Thanh da trắng nõn nà, cực kỳ trắng trẻo, đôi môi đỏ thắm khẽ khép lại đầy quyến rũ, đôi mắt đẹp long lanh, mỗi lần chớp mắt như phóng điện, động lòng người, sống mũi cao thẳng, cho người ta cảm giác muốn b·ó·p vài cái. Diệp Khả Thanh mặc một bộ váy áo rực rỡ, mặc dù chỉ có 15 tuổi nhưng vóc dáng đã rất nở nang, thân hình cao ráo, eo thon, kiêu hãnh đứng thẳng khiến không ít thiếu niên xung quanh miệng đắng lưỡi khô, nuốt nước bọt ừng ực. Diệp Khả Thanh không quan tâm mọi người đang kinh diễm, bước chân nhẹ nhàng đến khu vực đội ngũ tham gia thí luyện, mọi người tự động tránh ra hai bên, dáng vẻ ưu nhã như hạc giữa bầy gà. 10 người phụ trách đều sáng mắt, không ngờ nữ t·ử này t·h·i·ê·n phú tuyệt luân mà dung mạo cũng tuyệt hảo! Nhìn phản ứng của 10 người phụ trách, Diệp Huyền một mặt hưng phấn, có thể khiến Diệp Khả Thanh gây được ấn tượng tốt với những người phụ trách này trước khi thí luyện bắt đầu, lợi ích tự nhiên không cần nói cũng biết! Trong khoảnh khắc, Diệp Khả Thanh trở thành tiêu điểm tại quảng trường, mọi người đều nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Ngay cả Hoàng Bột vốn ngạo nghễ cũng không khỏi có chút quay đầu nhìn về phía Diệp Khả Thanh, trong mắt lộ ra một tia kinh diễm.
Đối với tất cả những điều này, Diệp Khả Thanh một mặt đắc ý, từ lâu đã được ca tụng là đệ nhất mỹ nữ trấn Thanh Phong, nàng sớm đã quen với cảm giác ưu việt khi được người khác tôn sùng như chúng tinh củng nguyệt. Nàng không cảm thấy kinh ngạc trước phản ứng của mọi người. Đột nhiên, phía bên ngoài quảng trường ồn ào náo nhiệt, rất nhiều người tò mò nhìn qua. Chỉ thấy ở chính giữa nơi náo động có một thiếu niên mi thanh mục tú và một thiếu nữ bạch y thắng tuyết sánh bước tiến về phía đội ngũ dự thi. Khuôn mặt thiếu nữ như được vẽ nên, dù chỉ 12, 13 tuổi nhưng đã mang dáng dấp mỹ nhân, ngũ quan tinh xảo không chút tì vết, đặc biệt là đôi mắt trong veo vô cùng. Nếu Diệp Khả Thanh toát ra khí tức mị hoặc của thiếu nữ thì thiếu nữ kia lại mang đến cảm giác thánh khiết an tường. Cả người phảng phất như tiên nữ không vướng bụi trần. Không khó tưởng tượng khi lớn lên thiếu nữ này sẽ khuynh quốc khuynh thành nhường nào! Giờ phút này, hầu hết thiếu niên trong quảng trường đều hướng ánh mắt nóng rực về phía thiếu nữ. Trong nháy mắt, tiêu điểm của quảng trường từ Diệp Khả Thanh đã chuyển sang thiếu nữ kia. Thiếu nữ vừa xuất hiện đã khiến Diệp Khả Thanh mất hết danh tiếng mà không cần phải nói một lời nào. Lập tức trên mặt Diệp Khả Thanh có chút khó chịu! Nàng là đệ nhất mỹ nữ trấn Thanh Phong, luôn là tiêu điểm chú ý của mọi người, chưa từng có ai đoạt lấy danh tiếng của nàng! Nhưng hôm nay một nha đầu chỉ 12, 13 tuổi lại hoàn toàn che mất ánh hào quang của nàng! Điều này khiến nàng vô cùng khó chịu!
"Nàng lại là cái con bé gầy gò vàng hoe đi bên cạnh Tần Lãng! Nửa năm không gặp mà đã trở nên xinh đẹp thế này!" Chờ đến khi thiếu nữ đến gần, nhìn rõ dung mạo của nàng, trong lòng Diệp Khả Thanh càng thêm phiền muộn! C·ướp đi danh tiếng của nàng lại chính là một tỳ nữ hèn mọn đi bên cạnh Tần Lãng! Cái con bé vàng hoe thiếu dinh dưỡng ngày trước! Nửa năm không gặp con vịt xấu xí đã hóa thành thiên nga trắng! Mình lại bị một con tỳ nữ nhỏ bé lấn át! Một cơn ghen tỵ từ đáy lòng tự nhiên trào dâng!
"Tiểu cô nương này thật xinh đẹp a, giống như tiên nữ vậy!"
"Vẻ đẹp này so với Diệp Khả Thanh, đệ nhất mỹ nữ trấn Thanh Phong còn xinh đẹp hơn nhiều!"
"Trấn Thanh Phong chúng ta khi nào lại có nữ hài xinh đẹp đến thế?"
Đám đông nghị luận ầm ĩ, rất nhiều người nhìn về phía Tần Lãng đi cùng thiếu nữ kia mà lộ vẻ hâm mộ, h·ậ·n không thể đổi vị trí với Tần Lãng.
"A, tiểu tử kia đi cùng với tiểu cô nương này nhìn quen mắt, hình như là...Tần Lãng nhà Tần gia!"
"Thật đúng là cái tên tiểu tử đó!"
"Tên phế vật này đến đây làm gì, chẳng lẽ hắn cũng muốn tham gia cuộc t·h·i·ê·n đấu thí luyện thiếu niên ở núi Thiên Phong? Hắn căn bản không đủ tư cách có được không!""Mở trò đùa gì vậy, với thực lực Võ Đồ Nhất Trọng của hắn thì yêu thú nhất cấp thổi nhẹ cũng đủ thổi bay hắn rồi, cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám bước vào núi Thiên Phong!"
Rất nhiều thiếu niên cả ngày chỉ biết khổ tu, thông tin không được nhanh nhạy, không biết thực lực của Tần Lãng đã tăng vọt, đồng loạt mở miệng chế giễu.
"Các ngươi còn không biết sao, bây giờ Tần Lãng đã đột p·h·á đến Võ Đồ Thất Trọng rồi!" Nghe được đám thiếu niên nghị luận, trong đám người dự thi Tần Nguyệt khẽ nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ không vui, mở miệng cười lạnh nói.
"Hả!!?" "Không thể nào đúng không?""Sao có thể chứ!"
"Nửa năm từ Võ Đồ Nhất Trọng lên Võ Đồ Thất Trọng? L·ừ·a ai đây? Đồ ngốc mới tin!" Đám thiếu niên bán tín bán nghi, xôn xao nghị luận.
"Chắc chắn là như thế, Tần Lãng thật sự đã đột phá đến Võ Đồ Thất Trọng rồi, chúng ta có thể làm chứng!" Tần Kiếm cùng hơn 10 thiếu niên Tần gia khác tham gia cuộc thi đều lên tiếng xác nhận, trong ánh mắt của mấy thiếu niên thực lực hơi yếu khi nhìn về Tần Lãng lộ ra vẻ ghen tị và cực kỳ hâm mộ. Một số thiếu niên trước kia đã từng hùa vào chế giễu càng thêm kiêng kỵ liếc nhìn Tần Lãng, không biết sau khi Tần Lãng mạnh lên có tìm bọn hắn tính sổ hay không?
Nghe vậy, đám thiếu niên vừa nãy còn chế giễu Tần Lãng bỗng ngạc nhiên, giống như bị ai b·ó·p nghẹt cổ, thực lực Võ Đồ Thất Trọng thậm chí còn mạnh hơn một số người trong số họ, căn bản không phải là người để bọn họ có thể tùy ý cười nhạo và châm chọc.
Tần Lãng không quan tâm đến những lời bàn tán xung quanh, dắt theo Vân Nhi đến đội ngũ tham gia thí luyện.
"Tần Lãng ca ca đến chỗ ta đi một lát, chúng ta cùng nhau thí luyện, tiện đường chiếu ứng lẫn nhau." Không thể không nói, Diệp Khả Thanh vô cùng tâm cơ, dù trong lòng đầy lửa giận, nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhạt. Diệp Khả Thanh chậm rãi tiến đến chỗ Tần Lãng và Vân Nhi, lộ ra nụ cười rạng rỡ chân thành, vô cùng nhiệt tình mời Tần Lãng. Một con tỳ nữ nhỏ bé cũng dám c·ướp danh tiếng của ta sao? Chủ nhân của ngươi lại là vị hôn phu của ta, thân ph·ậ·n địa vị của ngươi có thể so với ta sao? Theo như Diệp Khả Thanh biết về Tần Lãng, chỉ cần nàng chủ động mời, Tần Lãng nhất định sẽ vội vàng chấp nhận rồi bỏ mặc con tỳ nữ kia! Muốn c·ướp danh tiếng của mình? Tiểu nha đầu, ngươi còn non lắm!
"Mang theo một mỹ nữ coi như vậy đi, còn có mỹ nữ chủ động đến bắt chuyện!""Còn có hay không thiên lý!" Nhìn hai mỹ nữ vây quanh Tần Lãng, đám thiếu niên trong quảng trường lập tức la oai oái, ánh mắt nóng rực, hận không thể biến thành Tần Lãng. Thấy Diệp Khả Thanh bước lên trước, Vân Nhi bản năng lùi lại phía sau. Diệp tiểu thư là vị hôn phu của thiếu gia, thân ph·ậ·n cao quý, mà mình chỉ là một tỳ nữ thấp kém, không có tư cách đứng chung với Diệp tiểu thư. Nhìn thấy phản ứng của Vân Nhi, Tần Lãng khẽ nhíu mày. Nha đầu này quen làm tỳ nữ rồi, luôn cảm thấy bản thân thấp kém hơn người.
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận