Thần Hồn Đan Đế

Chương 1260: Thật có thần

Chương 1260: Thật sự có thần Theo thần trí của hắn tiến vào không gian trong ngọc bội, quả nhiên đúng như Tần Lãng dự đoán, lần này không gian bên trong ngọc bội có thể nhìn thấy đã rộng lớn hơn gấp mấy lần so với trước đây, nhìn ra ít nhất phải hơn ngàn mét vuông. Lần này, ngoại trừ 《Đan Đế Thánh Thư》 và những biến đổi trước đó càng thêm nặng nề hơn rất nhiều, nội dung nhiều thêm rất nhiều ra thì Tần Lãng bỗng nhiên phát hiện ra ở một góc không gian lại xuất hiện một pho tượng màu vàng! Toàn bộ pho tượng cao lớn khoảng 1m75, được điêu khắc là một người nữ tử phong thái yểu điệu, dáng người hoàn mỹ, thể hiện hết vẻ đẹp nhu mì và quyến rũ của nữ giới, ngũ quan càng vô cùng tinh xảo, lông mày như núi xa, hai con ngươi tựa như bảo thạch, chiếc mũi nhỏ nhắn xinh xắn cao thẳng, phía dưới điểm xuyết một đôi môi đỏ mọng đầy mê hoặc. Càng sinh động hơn nữa chính là đôi mắt đẹp của pho tượng nữ tử đang hướng nhìn về phương xa, hai đầu lông mày chứa đựng vẻ ưu sầu, trên gương mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ lo lắng, toàn bộ pho tượng sống động như thật, giống như người thật.
“Trong không gian ngọc bội lại có tượng nữ tử!” Tần Lãng kinh hãi nói, nếu như không phải dùng bốn đạo Võ Hồn cùng tế ra, khiến cho không gian bên trong ngọc bội hiện ra rộng lớn hơn, thì Tần Lãng căn bản không phát hiện ra được pho tượng nữ tử này bên trong ngọc bội. “Dưới chân pho tượng có chữ!” Đến gần pho tượng màu vàng, Tần Lãng chợt phát hiện ở dưới chân nó khắc đầy những chữ nhỏ màu vàng lít nha lít nhít. " 'Thần chi quốc' đám tạp toái vậy mà dùng đến hạ tam lạm thủ đoạn mưu hại ta là đan đế, khiến nhục thân ta hủy hết! Nhưng bọn chúng lại không biết hồn phách của ta đã cường đại đến mức dù cho Thần Hồn Chi Linh bị hủy, vẫn còn có thể giữ lại tia thần niệm cuối cùng, đưa vào trong ngọc bội này! Ha ha ha ha, muốn có được truyền thừa và bảo vật của ta thì các ngươi nằm mơ đi!" Tần Lãng chậm rãi đọc những chữ nhỏ màu vàng dưới pho tượng, trong câu chữ có thể cảm nhận được sự phẫn nộ của người lưu chữ, cùng với sự oán giận và khinh thường đối với cái gọi là "Thần chi quốc" của hắn! Hiện tại, Tần Lãng rốt cuộc có thể khẳng định, ngọc bội này đích thực là do một vị đan đế cường giả để lại! “ ‘Thần chi quốc’ ư? Chẳng lẽ ở đại thế giới thực sự có 'Thần' tồn tại?” Trong lòng Tần Lãng hoảng sợ, trước đây, khi gặp phải tàn hồn thần niệm trong cấm khu, hắn ta nói mình là thần, chẳng lẽ hắn ta đến từ cái "Thần chi quốc" mà vị đan đế này nhắc đến? Thần chi quốc, đúng như tên gọi, một quốc gia mà mọi người đều là thần! Một tàn hồn của thần tự bạo đã suýt chút nữa lấy đi mạng nhỏ của Tần Lãng, nếu thực sự là như vậy thì thực lực của Thần chi quốc chẳng phải là cường đại vượt quá sức tưởng tượng sao? Nhưng ngẫm lại, đan đế cho dù ở đại thế giới cũng tuyệt đối là tồn tại đi ngang, tuyệt thế cường giả như vậy còn thua trong tay Thần chi quốc, Tần Lãng có thể khẳng định thực lực của cường giả Thần chi quốc chắc chắn còn mạnh hơn so với những gì hắn tưởng tượng rất nhiều! "Hiên Viên lão quái vật, ta để cho đám tiểu tử trong tộc ngươi giao rất nhiều thứ bao gồm cả ngọc bội này cho ngươi, dù sao giữa ngươi và ta là tình địch, chuyện báo thù ta sẽ không đòi hỏi, pho tượng vàng này chính là cảnh tượng "Tuyết tan" tưởng nhớ ngươi khi ta ở cuối tuyệt cảnh. Ta dùng lực lượng cuối cùng phong ấn một tia tàn niệm của nàng ở trong đó, nể tình nàng si tình với ngươi, ngươi nhất định phải tìm cách cho người ta tu luyện thành đan đế, trợ giúp tàn niệm của 'Tuyết tan' thành hồn, khởi tử hồi sinh!". "Cuối cùng phải nhớ kỹ, hiện tại 《Đan Đế Thánh Thư》 đang lưu truyền trên Đại thế giới đều là hàng giả, nội dung bên trong chẳng những thiếu sót mà rất nhiều chỗ còn bị ta cố tình làm cho thay đổi một chút, muốn cứu 'Tuyết tan' thì chớ tu luyện 《Đan Đế Thánh Thư》 của đại thế giới nếu không sẽ phí công vô ích, nhớ lấy, nhớ lấy..." Xem hết những chữ vàng dưới pho tượng màu vàng, Tần Lãng tràn đầy rung động! Hóa ra, trong pho tượng vàng này lại phong ấn một tia tàn niệm! Mà đan đế thực sự cường đại có thể làm cho tàn niệm hóa thành hồn phách, khởi tử hồi sinh! Năng lực này thật quá nghịch thiên! Nguyên bản, vị đan đế này muốn đem ngọc bội lẫn vào trong rất nhiều đồ để người ta mang đến cho “Hiên Viên lão quái vật”, nhưng chẳng biết vì sao đồ lại không đến được tay người kia mà lại lưu lạc đến Linh Vũ đại lục, một trong những tiểu thế giới. “Vị đan đế này muốn giao ngọc bội cho người cũng họ Hiên Viên, lẽ nào trùng hợp lại chính là gia tộc của mẫu thân sao?” Tần Lãng suy nghĩ lung tung, âm thầm suy đoán, nhưng sau khi đến đại thế giới, hắn ngay cả người của ẩn thế gia tộc cũng chưa từng thấy, cũng không thể xác định liệu ẩn thế gia tộc có chỉ một gia tộc Hiên Viên hay không.
Điều cuối cùng khiến Tần Lãng phấn chấn là từ những lời nhắn lại của vị đan đế này, hắn có thể khẳng định suy đoán lúc trước của mình —《Đan Đế Thánh Thư》 đang lưu truyền trên Đại thế giới đều là hàng giả, mà 《Đan Đế Thánh Thư》 trong tay hắn mới là bản gốc! Trong lòng vô cùng phấn khởi, Tần Lãng cẩn thận đọc, lý giải và tiêu hóa hết những nội dung thêm vào trong 《Đan Đế Thánh Thư》 rồi lộ vẻ mặt kinh ngạc. Thần thức rời khỏi ngọc bội, hắn cẩn thận từng chút một cất ngọc bội đi, sau đó Tần Lãng lại lấy ra tiên thảo để luyện chế nhất phẩm tiên đan, tế ra Xích Viêm thiên hỏa, đem một gốc tiên thảo cho vào lò đan pháp bảo bản mệnh, rồi lại bắt đầu luyện đan. Sau khi đã trải qua mấy chục lần thất bại, Tần Lãng vẫn không hề nản lòng, ngược lại trên mặt càng thêm hưng phấn, trong lòng cũng càng thêm tự tin. Một tuần sau, một mùi thơm nhè nhẹ thoang thoảng bay ra từ lò đan, một vầng sáng xanh lam tỏa ra theo đó, Tần Lãng trên mặt lộ ra vẻ vui mừng tột độ! Sau một tuần thất bại và không ngừng điều chỉnh tiến bộ, hiện tại hắn cuối cùng cũng đã luyện thành công nhất phẩm tiên đan! Vung tay lấy viên tiên đan duy nhất từ trong lò đan ra, bỏ vào chiếc bình sứ đã chuẩn bị sẵn, Tần Lãng phấn khích thở phào nhẹ nhõm, bao nhiêu kiềm chế bấy lâu nay cuối cùng cũng đã được trút bỏ! Cố gắng lâu như vậy, cuối cùng trình độ luyện đan của hắn cũng đã tiến lên một bước, đạt tới cảnh giới đan hoàng! "Tần công tử, ngài có rảnh không?" Đột nhiên, tai Tần Lãng khẽ động, quay đầu nhìn về phía cửa, ngay sau đó một âm thanh dồn dập vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận