Thần Hồn Đan Đế

Chương 2473: suối nước nóng

Tần Lãng nhìn qua căn phòng nhỏ thình lình xuất hiện, ra vẻ khó hiểu hỏi: “Trạch Tù Trưởng, đây là ý gì?”
Từ bên ngoài nhìn, những căn phòng nhỏ này rách nát, xa xa còn có thể nghe thấy mùi m·á·u tươi xộc thẳng vào mặt, khiến người ta buồn nôn.
Tù Trưởng Trạch nghe Tần Lãng tra hỏi, cởi mở cười một tiếng, cũng không giải thích nhiều, mà thần bí nói: “Mọi người đi vào liền biết, không nên tiết lộ trước chứ!”
Tần Lãng cười cười, cuối cùng vẫn là nói “Trạch Tù Trưởng, chúng ta chơi trong bao lâu thì xong a, nói trước để biết, chúng ta ngày mai còn muốn đi đường, chúng ta đã quá mệt rồi.”
Lời của Tần Lãng, thật ra là một lời nhắc nhở khéo léo cho Tù Trưởng Trạch, rằng bọn họ chơi cũng có giới hạn.
Thông minh như Tù Trưởng Trạch, tự nhiên cũng nghe ra ý tứ trong lời nói của Tần Lãng, chỉ là hắn bất động thanh sắc, dùng tiếng cười hắc hắc che giấu một cách khéo léo.
“Mời vào.”
Tù Trưởng Trạch tự tay kéo cửa lớn phòng trò chơi cho Tần Lãng và mọi người, Tần Lãng và những người khác dần dần đi vào.
Đầu tiên ánh vào mắt mọi người là một cái ao nước lớn ngay giữa phòng, trong ao nhiệt khí mờ mịt, nước ao trong suốt, có thể thấy rõ mặt đá cẩm thạch dưới đáy ao.
Nhìn thấy ao nước này, Tù Trưởng Trạch đắc ý giới thiệu: “Đây là ao suối nước nóng mà bộ lạc chúng ta đã tốn rất nhiều tiền để xây dựng, còn được gọi là ao tắm uyên ương, phàm là người nào đang đau nhức đầu óc, ngâm một chút là có thể khỏi ngay, hơn nữa nước suối nóng này còn có hiệu quả tẩm bổ cơ thể, ngâm một chút là trẻ ra mười tuổi.”
Tù Trưởng Trạch vừa giới thiệu, vừa đưa tay nhúng xuống ao suối nước nóng, rửa qua tay, mỉm cười nói: “Sao nào, Tần huynh đệ, các ngươi muốn thử một chút không?”
Tần Lãng còn chưa kịp nói gì, Thái Phỉ Phỉ đã lên tiếng trước “Chúng ta có cả nam lẫn nữ, suối nước nóng gì chứ, chúng ta không có hứng thú, để chúng ta đi nghỉ ngơi trước thì hơn.”
Thái Vinh lại là một kẻ rất biết nhìn mặt mà nói chuyện, trong quá trình ăn cơm cùng Tù Trưởng Trạch, hắn đã thấy được người này thành phủ cực sâu, là một con Tiếu Diện Hổ hỉ nộ bất thường, vì vậy thấy Thái Phỉ Phỉ ăn nói thẳng thừng như vậy, sợ trong lúc vô tình sẽ đắc tội với hắn, lập tức lặng lẽ kéo tay Thái Phỉ Phỉ.
Người ta thường nói thà đắc tội quân tử, chứ đừng đắc tội tiểu nhân. Bởi vì sự mưu mô của tiểu nhân luôn từ nơi bí mật mà đến, khiến người ta khó phòng bị.
Đây là kinh nghiệm và giáo huấn sâu sắc mà Thái Vinh rút ra được sau năm năm làm trai lơ bên cạnh Nữ Vương, giúp hắn không ít lần vượt qua khó khăn.
Thái Phỉ Phỉ đã quen với việc nói chuyện sảng khoái, bị Thái Vinh kéo tay một cái, lúc này mới nhận ra mình đã lỡ lời, nàng cười xấu hổ, chữa ngượng nói: “Tù Trưởng đại ca, ta người này tính cách thẳng thắn, nếu có chỗ nào nói năng đắc tội, mong ngài thông cảm.”
Tù Trưởng Trạch sắc mặt bình thường như không có gì, không thấy gợn sóng, hắn cười một tiếng hóa giải lúng túng nói: “Cô nương đây không cần khách khí, ngươi nói phải lắm. Là Trạch mỗ không suy xét chu đáo, để ta dẫn mọi người đến ao suối nước nóng khác, mấy đứa con gái của ta đều ở đó, ngươi đừng lo lắng.”
Những lời này của Tù Trưởng Trạch vừa nói ra, Tần Lãng nghe vào tai, chỉ cảm thấy chỗ nào cũng kỳ lạ, nhưng lại không thể nói rõ ra được.
Đến nước này, bọn họ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể kế đó mà làm theo, nâng cao cảnh giác, chờ đợi sự việc phát triển.
Tù Trưởng Trạch lại nói: “Trong rừng trúc ở đây của chúng ta có rất nhiều nguyên tố cơ thể không hấp thụ được, nếu đi lại bên trong lâu, độc tố sẽ bám trên da, nếu không làm sạch kịp thời sẽ ảnh hưởng đến linh lực, cho nên ngâm mình trong suối nước nóng là rất cần thiết. Các ngươi cứ tự nhiên đi, ta lát nữa sẽ quay lại.”
Tù Trưởng Trạch vừa nói, vừa phất tay gọi thị nữ, đem xà phòng, khăn mặt, áo choàng tắm đã được chuẩn bị sẵn từng cái đặt xuống, sau đó phất tay cho tất cả lui ra ngoài.
Trong phút chốc, trong căn phòng này chỉ còn lại Tần Lãng mấy người bọn họ đang đứng tại chỗ nhìn nhau.
Thái Vinh không nhịn được hỏi trước: “Các ngươi nói tên tù trưởng này có ý gì vậy, bảo là chơi trò chơi sao lại biến thành tắm suối nước nóng?”
Tần Lãng cười nói: “Rất có thể việc tắm suối nước nóng này cũng là một vòng trong trò chơi.”
Thái Phỉ Phỉ trừng mắt nói “Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta có nên bỏ trốn không? Chúng ta còn phải về báo m·ệ·n·h, trì hoãn thời gian không được.”
Tần Lãng lắc đầu nói: “Chúng ta đã đến rồi thì không thể lâm trận bỏ chạy được, hơn nữa lại không thể phũ ý tốt của Tù Trưởng đại nhân.”
Tần Lãng đang muốn tiếp tục nói, e ngại có kẻ nghe lén, bèn dùng mắt ra hiệu cho Thái Phỉ Phỉ sang một chỗ khác mà Tù Trưởng đã chỉ, hắn cùng với Thái Vinh và Mây Hạch đi xuống ao suối nước nóng.
Nước suối nóng dễ chịu hơn trong tưởng tượng, dòng nước ấm áp lướt qua mắt cá chân, Tần Lãng vừa bước vào ao đã cảm thấy như có một dòng nước nóng đang ùa vào toàn thân, lỗ chân lông trên người đều giãn ra, thoải mái đến nỗi muốn thét lên.
Tần Lãng kéo Mây Hạch xuống ngâm cùng vào suối nước nóng, dòng nước từ từ chảy qua khắp thân thể Mây Hạch, Mây Hạch không khỏi hưng phấn “Khanh khách” cười lên.
Thái Vinh tuy rằng đã đi theo Nữ Vương nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời hắn được tắm suối nước nóng, hắn không khỏi cảm thán “Tù trưởng này đúng là biết hưởng thụ, còn hơn cả Nữ Vương.”
Đang nói chuyện, Tần Lãng đã ngâm mình hoàn toàn trong ao suối nước nóng, hai mắt thỏa mãn híp lại, trông như đang ngủ thiếp đi.
Toàn thân đắm chìm trong khung cảnh thoải mái dễ chịu, cả một chặng đường mệt mỏi, Thái Vinh cũng hơi buồn ngủ, bất giác ngủ thiếp đi.
Tần Lãng thấy Thái Vinh đã ngủ, lúc này mới hé một con mắt, cảnh giác đánh giá xung quanh, thân thể lại không nhúc nhích.
Lại nói Thái Phỉ Phỉ bị thị nữ dẫn đến một ao suối nước nóng khác, ở đây đã có mấy nữ tử da trắng nõn nà, đang thoải mái ngâm mình trong nước, thấy Thái Phỉ Phỉ đến, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt một cái.
Thị nữ dẫn Thái Phỉ Phỉ đến, rồi liếc nhìn Thái Phỉ Phỉ đầy ẩn ý, sau đó nói: “Có việc gì thì ngài cứ gọi tôi.”
Nói xong không đợi Thái Phỉ Phỉ nói chuyện, đã vội vã rời đi.
Thái Phỉ Phỉ tuy thần kinh không ổn định, nhưng nàng có sức quan s·á·t nhạy bén, mặc dù ánh mắt vừa rồi của thị nữ chỉ thoáng qua, nhưng nàng vẫn bắt được.
Nhìn thấy trong ao suối nước nóng còn có mấy vị nữ tử khác, Thái Phỉ Phỉ tỏ vẻ hoàn toàn không chấp nhận việc phải ngâm mình chung với người lạ, cho nên nàng cũng không có ý định xuống nước, mà đi tìm một nơi hẻo lánh xa suối nước nóng ngồi xuống.
Chỗ mà Thái Phỉ Phỉ chọn rất bí ẩn, từ góc độ của nàng, bất luận ai đến, nàng đều có thể phát giác trước, nhưng người khác lại rất khó phát hiện ra nàng.
Thái Phỉ Phỉ ngồi trên một chiếc ghế thêu hoa, trước mặt là một chiếc bàn gỗ đầu Trương Lê Hoa, trên mặt bàn đốt một đôi nến màu hồng, Thái Phỉ Phỉ buồn bực nhàm chán nhìn chằm chằm vào ngọn nến, trước nay vẫn luôn cảnh giác trong hoàn cảnh xa lạ như vậy, nàng đột nhiên cảm thấy mệt mỏi buồn ngủ, bất giác ngủ thiếp đi.
...
Thái Phỉ Phỉ bị đánh thức bởi tiếng cười nói của đám nữ tử, nàng vốn là người ngủ không sâu, thế mà lúc này lại phảng phất như vừa mới ngủ một giấc rất dài.
Thái Phỉ Phỉ vừa mở mắt ra đã bị cảnh tượng trước mắt làm giật mình: nàng không biết từ lúc nào đã bị ngâm mình trong suối nước nóng, trên người chỉ còn một chiếc yếm che thân.
Mà ở ngay không xa nàng, chính là Tù Trưởng Trạch, người lúc nãy đã chủ động rời đi.
Phát hiện này khiến Thái Phỉ Phỉ kinh hãi tột độ, nàng có gan dạ hơn nữa, khi nhìn thấy tình huống như vậy cũng không thể giữ nổi bình tĩnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận