Thần Hồn Đan Đế

Chương 2127: Độc chiếm

Những cảm ngộ tiến vào não hải của Tần Lãng nhìn qua vô cùng nghịch thiên, thậm chí không tầm thường! Mà lại không ít cái gần như tương đồng với cảm ngộ mà «Đan Đế Thánh Thư» diễn sinh cho Tần Lãng! Nhưng Tần Lãng nhạy bén phát hiện, ở chỗ cực kỳ nhỏ, trình tự nội dung cảm ngộ trước sau không nhất quán! Nếu không phải Tần Lãng có được «Đan Đế Thánh Thư» và cẩn thận phân biệt, căn bản không có cách nào phát hiện chuyện ẩn giấu bên trong! Chính cái sự đảo lộn nhỏ xíu này lại làm cho cảm ngộ Đan Đạo vô cùng cường đại vốn có chẳng những có hình mà không có thần, thậm chí còn gây nguy cơ trí mạng cho người cảm ngộ! Nhẹ thì tinh thần rối loạn, tự phế thuật luyện đan! Nặng thì thần hồn điên đảo, triệt để hóa thành một tên ngớ ngẩn!
“Cảm ngộ Vô Tự thiên Thư làm sao có thể xảy ra vấn đề như vậy, nơi này nhất định bị người động tay động chân!”
Trong lòng Tần Lãng rung mạnh, phát hiện vấn đề liền lập tức dừng việc hấp thu sương trắng vô tận lại.
“Không đúng! Vô Tự thiên Thư là vật nghịch thiên cỡ nào, có thể xưng là chí bảo thần giới, tuyệt đối không phải bình thường, sao có thể tùy tiện bị người làm tay chân?”
Rất nhanh, Tần Lãng lại lắc đầu, nghĩ đến một khả năng, lập tức con ngươi đột nhiên co lại. Hắn đoán được một khả năng vô cùng nghiêm trọng!
Tinh thần rút khỏi cảm ngộ, Tần Lãng trong nháy mắt mẫn cảm hơn rất nhiều với tình huống xung quanh, một cảm giác nguy cơ cực độ từ khắp người lan đến, bao phủ lấy hắn.
“Không xong, lão già Hạ Bằng này muốn ra tay với ta!”
Hồn lực tản ra, Tần Lãng kinh hãi phát hiện xung quanh hắn và Trương Hiền đã chằng chịt những sợi hắc tuyến nhỏ bao vây, mật độ của chúng phảng phất như một mảnh mực nước đen, bao vây kín cả hai người. Mà từ những sợi hắc tuyến nhỏ này, Tần Lãng cảm nhận được khí tức tử vong vô tận. Rất hiển nhiên, những hắc tuyến này vô cùng bá đạo, có lực lượng đưa hắn vào chỗ chết!
“Lão già này quá âm hiểm! Vậy mà kìm nén như thế, cảm ngộ còn chưa xong đã chuẩn bị đối phó ta rồi!”
Tần Lãng trong lòng một trận ảo não. Vừa rồi quá chuyên tâm cảm ngộ, nhất thời quên cả cảnh giác Hạ Bằng bên cạnh.
“Phanh!”
Tần Lãng không chút do dự, chân đột nhiên hung hăng đạp mạnh xuống đất, cả người định phóng lên trời.
“Ừ? Tiểu tử này vậy mà phát hiện?”
Đôi mắt già nua đang che giấu của Hạ Bằng đột nhiên co rút lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng bắn ra!
“Ông!”
Đầu ngón tay làm không khí rung lên bần bật, ba động vô hình phảng phất như âm thanh dây đàn lay động, đột ngột dập dờn ra! Sợi tơ đen vốn im lìm giấu kín bị ba động quét qua, tựa như nước sôi đang đun, trong nháy mắt chuyển từ cực tĩnh sang cực động, bay múa đầy trời, bao phủ thân thể Tần Lãng trong đó! Vô số hắc tuyến đột ngột co lại, trói buộc Tần Lãng đang muốn cưỡng ép xông ra trong nháy mắt, sau đó như cái kén tằm, chăm chú trói chặt lấy!
“Đông!”
Tần Lãng mất đi trọng tâm, cả người ngã xuống đất một cái thật mạnh!
“Tiểu tử ngươi thật là cảnh giác, ta cẩn thận như vậy lại vẫn bị ngươi phát hiện!”
“Bất quá bản hội trưởng đã giăng thiên la địa võng, hôm nay ngươi chắp cánh khó thoát!”
Vây khốn được Tần Lãng, trên mặt Hạ Bằng lộ ra một nụ cười đắc ý. Sức chiến đấu của hắn tuy không bằng Tần Lãng, nhưng vẫn có hơn trăm biện pháp giết người!
“Ngươi cái lão bất tử! Vậy mà ám toán ta!”
Tần Lãng mặt đầy phẫn nộ, trực tiếp nhổ một bãi nước bọt vào Hạ Bằng.
“Hừ! Ngươi đừng tưởng rằng thần niệm ngươi lưu lại trên người Quan Lan ta không nhận ra, ngươi cho rằng mình làm không chê vào đâu được, ta không phát giác ra sao?”
“Đã ngươi ngay từ đầu đã muốn đối phó bản hội trưởng, ta đương nhiên sẽ không nương tay đối phó ngươi!”
Nụ cười trên mặt Hạ Bằng càng tăng lên mấy phần, da mặt nhăn nheo, trông có chút đáng sợ.
“Chuyện gì xảy ra?”
Trương Hiền ở một bên bị biến cố đột ngột đánh thức, rút khỏi cảm ngộ, lại kinh hãi phát hiện Tần Lãng đã bị Hạ Bằng “trói gô”. Hắn sao cũng không tin được, Đường Đường Phó hội trưởng Đan Hoàng công hội, dưới một người trên vạn người, vậy mà lại ra tay với một người mới vừa vào Đan Hoàng công hội!
“Chuyện gì xảy ra? Hội trưởng đại nhân tôn kính, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?”
Hạ Bằng cười lạnh một tiếng, ngón tay lại bắn ra!
“Ông!”
Không khí rung động, sợi tơ màu đen xung quanh Trương Hiền cũng nhanh chóng dao động, trong nháy mắt trói chặt Trương Hiền lại thành hình chữ đại ngũ hoa.
“Hạ Bằng, ngươi đang làm gì vậy? Chẳng lẽ ngươi điên rồi, vậy mà lại ra tay với ta?”
Trương Hiền căn bản không kịp phản kháng, cũng bị Hạ Bằng khống chế.
“Điên? Ta đương nhiên không điên!”
“Đã nhiều năm như vậy, lúc nào cũng bị cái mông của ngươi đặt trên đầu, lão tử đã sớm không chịu nổi rồi!”
“Mượn cơ hội đánh giết tiểu tử Tần Lãng này, đem ngươi cũng thu thập luôn, vừa vặn nhất cử lưỡng tiện!”
“Sau này, toàn bộ Đan Hoàng công hội sẽ do một mình ta định đoạt!”
Hạ Bằng nhịn không được đắc ý cười lớn.
“Ta coi ngươi như huynh đệ, ngươi vậy mà đối xử với ta như vậy?”
“Ngươi muốn vị trí hội trưởng Đan Hoàng công hội, chỉ cần một câu nói của ngươi, ta không màng danh lợi, làm sao có thể không cho ngươi?”
Trong lòng Trương Hiền tràn đầy sự khó tin. Hắn xem nhau như anh em tốt vậy mà sau lưng đâm hắn một nhát dao!
“Hội trưởng đại nhân tôn kính, ta biết ngươi đối xử tốt với ta, đời này ta sẽ không quên ngươi!”
“Chỉ là đáng tiếc, đạo bất đồng bất tương vi mưu!”
“Đợi lát nữa ngươi cứ yên tâm lên đường, yên tâm, ở dưới đó, ta sẽ đốt cho ngươi thêm chút tiền giấy.”
Hạ Bằng cười điên cuồng, nắm chắc đại cục trong tay: “Ta cũng không phải là người tàn nhẫn, nể tình tiểu tử này giúp bản hội trưởng cảm ngộ nhiều Đan Đạo chi thuật như vậy, ta sẽ cho các ngươi sống thêm một hồi đi!”
Trương Hiền tức đến mức Bạch Hồ tử trực tiếp dựng ngược lên: “Vô sỉ! Rõ ràng ngươi là muốn tiếp tục cảm ngộ Đan Đạo chi thuật, còn nói đạo lý đường hoàng!”
Mang ơn Tần Lãng là giả, không muốn lãng phí cơ hội, tranh thủ thời gian nắm chặt thời gian cảm ngộ Đan Đạo chi thuật mới là thật!
Hạ Bằng cười lạnh một tiếng: “Hội trưởng đại nhân, quả nhiên là hảo huynh đệ của ta! Biết ta không gì bằng ngươi!”
“Một chút đã bị ngươi đoán trúng tâm tư của ta.”
“Bất quá, có một số lời trong lòng chỉ cần rõ là được rồi, nói ra lại mất hết cả ý tứ!”
Hạ Bằng trực tiếp đạp Trương Hiền lăn sang một bên, ngồi xếp bằng, hết sức chăm chú bắt đầu hấp thu sương trắng nồng đậm xung quanh, cảm ngộ Đan Đạo! Khống chế Tần Lãng và Trương Hiền, hiện tại hắn muốn một mình độc chiếm toàn bộ sương trắng vô tận nơi này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận