Thần Hồn Đan Đế

Chương 158: Oan gia ngõ hẹp

"Tần Lãng, ngươi trở về vừa đúng, vị này là Lâm Hội Trưởng của thương hội Hỗn Loạn Chi Vực." Tần Lãng vừa về đến khách sạn thì gặp ngay Tử Ngọc, nàng chỉ vào một người đàn ông bụng phệ mặc đồ gấm màu tím, đầu hói đang đứng đối diện để giới thiệu với Tần Lãng. Tần Lãng hiểu rõ ý của Tử Ngọc, việc quen biết với Hội Trưởng Thương Hội sẽ giúp hắn có thêm cơ hội tiếp cận Tạ tứ gia trong buổi đấu thầu sau này. Chỉ là Tử Ngọc không biết hắn vừa mới đắc tội với Lâm hội trưởng, lúc đó người này không gây khó dễ cho hắn đã là may mắn lắm rồi! Lâm Hội Trưởng tên thật là Lâm Mậu Tài, dáng vẻ tai to mặt lớn, mặt đầy thịt mỡ, khi cười lên thì thịt mỡ che hết mắt, nếu không nhìn kỹ thì chẳng thể nhận ra ông ta đang mở hay nhắm mắt. Dường như để che giấu khuyết điểm hói đầu của mình, ông ta cố ý nuôi vài sợi tóc dài bóng nhẫy, chải từ bên trái sang bên phải để che chỗ hói, nhưng đáng tiếc số lượng quá ít, ngược lại càng thêm khó coi, giống như bị chó liếm qua vậy. Đôi mắt đầy dục vọng khó khăn lắm mới dời khỏi người Tử Ngọc, Lâm Mậu Tài đưa mắt nhìn sang Tần Lãng, cười nói: "Ngươi là Tần Lãng à? Hân hạnh hân hạnh! Vừa rồi nghe tiểu thư Tử Ngọc nói, nhờ có ngươi mà đội thương nhân của các cô mới có thể bình an đến được Hỗn Loạn Chi Vực. Không ngờ ngươi còn trẻ mà thực lực lại mạnh mẽ như vậy, quả là anh hùng xuất thiếu niên!" Lâm Mậu Tài cười rất tươi nhưng trong lòng lại không hề vui vẻ! Xem ra là đang rất nhiệt tình với Tần Lãng nhưng lại ẩn chứa vẻ ngạo nghễ! Với tư cách là Hội Trưởng Thương Hội, Lâm Mậu Tài đã gặp không ít thiên tài trẻ tuổi, nhưng cuối cùng những người có thể thực sự trưởng thành thì chẳng được bao nhiêu, một Võ Sĩ Cửu Trọng đỉnh phong như Tần Lãng thực sự không lọt vào mắt hắn. "Lâm Hội Trưởng quá khen rồi!" Tần Lãng chắp tay cười, đối phương giả tạo nhưng vì ý tốt của Tử Ngọc nên hắn cũng phải xã giao đôi chút. "Tiểu thư Tử Ngọc vậy ta xin cáo từ trước, hội nghị đấu thầu sẽ bắt đầu sau đó, cô phải nắm chắc cơ hội nhé, thời gian cho cô cân nhắc không còn nhiều đâu!" Đôi mắt đầy dục vọng lại lần nữa rơi vào người Tử Ngọc, Lâm Mậu Tài tham lam liếc nhìn dáng người uyển chuyển của nàng, cười đầy ẩn ý rồi quay người dẫn theo một đám thuộc hạ nghênh ngang rời đi. Nhìn theo bóng lưng Lâm Mậu Tài, Tần Lãng nhíu mày, hắn thấy con heo mập này đang muốn lợi dụng hội nghị đấu thầu lần này để dùng luật ngầm với Tử Ngọc! Thượng bất chính hạ tắc loạn, lão già này cũng không phải là thứ tốt đẹp gì, chẳng trách tên Lâm thiếu gia kia cũng không ra gì. "Ta nhổ vào! Cái thứ gì chứ, chẳng qua là dựa vào việc mình là Hội Trưởng thương hội Hỗn Loạn Chi Vực mà thôi!" Võ Giả Tam Trọng sau lưng Tử Ngọc trừng mắt nhìn theo bóng lưng Lâm Mậu Tài giận dữ nói. "Tiểu Diêu, thôi đi. Chúng ta bây giờ đang ở Hỗn Loạn Chi Vực làm ăn, loại người này tốt nhất là không nên đắc tội thì hơn." Tử Ngọc khoát tay nói. "Tiểu thư, cô không phải thực sự muốn đến phủ của Lâm Mậu Tài đấy chứ? Cái tên hỗn đản đó rõ ràng là không có ý tốt!" Tiểu Diêu lo lắng, nếu tiểu thư mà đến thì chẳng khác nào dê vào hang hổ. "Ta đương nhiên sẽ không để hắn đạt được mục đích. Chỉ là nếu không đi, e rằng trong hội nghị đấu thầu sau này, Lâm Hội Trưởng sẽ cố ý gây khó dễ cho chúng ta, hạ thấp mức định ngạch thương mại của chúng ta ở Hỗn Loạn Chi Vực. Nếu thực sự không được thì chúng ta cũng chỉ có thể rút khỏi thị trường thương mại Hỗn Loạn Chi Vực mà thôi." Tử Ngọc có chút đau đầu thở dài một tiếng, lợi nhuận giao dịch ở Hỗn Loạn Chi Vực còn rất lớn, nếu cứ như vậy từ bỏ thì nàng thực sự không cam tâm. Tần Lãng trở lại phòng của mình, lấy ra linh thạch bắt đầu tu luyện. Đến Hỗn Loạn Chi Vực, Tần Lãng mới phát hiện thực lực của mình còn quá yếu. Ngay cả hai tên hộ vệ của Lâm thiếu gia kia thực lực cũng đã đạt đến Võ Sư Tam Trọng, còn mạnh hơn hắn rất nhiều, chứ đừng nói đến Lâm Mậu Tài, thực lực lại còn đạt đến Võ Sư Cửu Trọng đỉnh phong. Hiện tại thực lực của hắn vẫn còn quá yếu! Nhất định phải nắm chắc thời gian tăng cường thực lực! Vận chuyển Phần Thiên Thần Hỏa Quyết, tay cầm linh thạch, Tần Lãng nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện. Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua hai ngày. "Võ Sĩ Cửu Trọng trung kỳ!" Tiêu hao hết 100 viên linh thạch, cuối cùng thực lực của Tần Lãng cũng đã tăng lên, đạt đến Võ Sĩ Cửu Trọng trung kỳ. Lúc này bên ngoài phòng vang lên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, giọng nói dễ nghe của Tử Ngọc truyền đến: "Tần Lãng, hội nghị đấu thầu sắp bắt đầu rồi, chúng ta nên xuất phát thôi!" "Được." Tần Lãng gật đầu, trong tay lật ra một nửa ngọc bội hình bán nguyệt màu đỏ nửa trong suốt, chính là chí bảo mà Thái Thượng trưởng lão đã nói cha hắn mang từ Thiên Phong Sơn về. Trên đường đi Tần Lãng đã nhiều lần nhỏ máu để thử, nhưng không có phản ứng gì, linh hồn lực cũng không thể rót vào trong ngọc bội, các cách khác có thể nghĩ đến đều đã thử nhưng vẫn không thể phát hiện ra bí mật bên trong ngọc bội. Xem ra chỉ có tìm được Tạ tứ gia thì mới có thể làm rõ được trong ngọc bội này rốt cuộc có bí mật gì! Ở trung tâm Hỗn Loạn Chi Vực có một tòa kiến trúc to lớn cao mấy chục mét, vẻ ngoài lộng lẫy cực kỳ chói mắt, đó chính là Tổng Bộ Thương Hội của Hỗn Loạn Chi Vực, tất cả các cửa hàng kinh doanh và các hoạt động mậu dịch đều phải đăng ký tại đây. Có thể nói nơi này chính là trung tâm kinh tế của toàn bộ Hỗn Loạn Chi Vực! Lúc này có rất nhiều thương nhân lục tục đi vào bên trong, được dẫn lên tầng cao nhất của trung tâm hội nghị, đây chính là địa điểm tổ chức hội nghị đấu thầu. Khi Tần Lãng cùng Tử Ngọc đến thì hội nghị trung tâm rộng mấy ngàn mét vuông đã chật ních người, các thương nhân quen thuộc thì tụm năm tụm ba nói chuyện, các yếu nhân của Thương Hội đều được mọi người vây quanh nịnh nọt, hy vọng để lại ấn tượng tốt, có thể thu được nhiều lợi ích trong hội nghị đấu thầu sau này. "Tiểu thư Tử Ngọc cuối cùng cô cũng đã đến, lần trước mời cô đến phủ ta làm khách, không ngờ tiểu thư Tử Ngọc lại bỏ qua, thật sự làm Bản Hội Trưởng quá thất vọng. Ta còn tưởng rằng tiểu thư Tử Ngọc đã từ bỏ, không đến tham gia hội nghị đấu thầu lần này chứ." Vừa tiến vào trung tâm hội nghị, một tên bụng phệ mặc đồ cực kỳ xa hoa, đầu hói liền chen qua đám người đi đến trước mặt Tử Ngọc mở miệng cười nói. Người này không ai khác chính là Lâm Mậu Tài, Hội Trưởng thương hội Hỗn Loạn Chi Vực. Lâm Mậu Tài nói thẳng, mặt tươi cười nhưng tất cả mọi người xung quanh đều nhìn ra đó là nụ cười chứa dao găm! "Xem ra Tử gia đã đắc tội với Lâm Hội Trưởng, hội nghị đấu thầu lần này e rằng phải tay trắng trở về!" Các thương nhân xung quanh cười trên nỗi đau của người khác, số lượng thương nhân của Tử gia ở Hỗn Loạn Chi Vực có thể nói là không ít, bọn họ có thể tranh nhau chia cắt! Các thương nhân vốn định đến bắt chuyện với Tử Ngọc cũng vội tránh ra thật xa, Tử gia đã đắc tội với Lâm Hội Trưởng, bọn họ còn không kịp tránh né, làm sao dám tiến lên nữa? Tử Ngọc thở dài, ban đầu còn một chút hy vọng, nhưng một câu nói của Lâm Mậu Tài đã trực tiếp phá tan hy vọng cuối cùng của nàng. Xem ra Tử gia thực sự phải rút khỏi thị trường lớn Hỗn Loạn Chi Vực này rồi! "Là ngươi, tên tiểu tử!" Ngay lúc Tử Ngọc đang trầm tư, một tên thiếu niên ăn mặc giống chó đội lốt người đi theo sau lưng Lâm Mậu Tài nhìn thấy Tần Lãng đứng bên cạnh Tử Ngọc liền lộ ra vẻ trêu tức, cười một cách quái dị: "Ha ha, đúng là oan gia ngõ hẹp!" Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận