Thần Hồn Đan Đế

Chương 1024: Hẳn phải chết chi cảnh

"Xoạt!"
Âm thanh xé nước vang lên, chiếc U Minh quỷ thuyền to lớn như một thanh kiếm sắc, đột nhiên từ màn nước tử khí xông ra, sau đó rơi ầm xuống mặt nước cuối Minh Hà, trực tiếp tóe lên vô số bọt nước đen ngòm.
"Ba ba ba ba ba ba ba!"
Bọt nước rơi xuống boong thuyền, tiếng lộp bộp dày đặc vang lên liên hồi, như tiếng pháo nổ, kéo dài đến mười mấy phút mới dừng lại. Ban đầu, Tần Lãng và Lâm Trưởng Thiên còn lo lắng U Minh quỷ thuyền có thể chịu được những đợt sóng xung kích dữ dội của màn nước hay không, may mà bọt nước dù kịch liệt và đáng sợ, U Minh quỷ thuyền giống như chiếc lá có thể lật úp bất cứ lúc nào, nhưng vẫn kiên trì đến cuối cùng, không xảy ra tình huống xấu nhất.
Giờ phút này, cả chiếc U Minh quỷ thuyền phảng phất được gột rửa, đâu đâu cũng thấy những vệt nước đen ngòm như nước sông cuối Minh Hà.
U Minh quỷ thuyền tiếp tục tiến lên ở cuối Minh Hà, nhưng vì bọt nước trên bề mặt chưa bốc hơi hết, Tần Lãng và Lâm Trưởng Thiên chỉ có thể tạm thời trốn trong khoang thuyền để mặc nó tự do di chuyển.
Đi được không biết bao lâu, xác nhận tất cả nước Minh Hà trên boong thuyền đã bốc hơi hết, Tần Lãng và Lâm Trưởng Thiên lúc này mới từ trong khoang thuyền bước ra.
"Màn nước đại trận này thực sự quá kinh khủng, nếu không có U Minh quỷ thuyền, có lẽ chúng ta đã mất mạng trong màn nước lớn vừa rồi."
Lâm Trưởng Thiên đứng trên boong thuyền, ánh mắt lộ vẻ may mắn sống sót sau tai nạn.
Hắn chỉ biết cuối Minh Hà có thể giúp hắn chữa lành vết thương hồn phách, nhưng không hề hay biết bên ngoài cuối Minh Hà lại có màn nước đại trận kinh khủng như vậy.
"Lâm hội trưởng, ngài xem động tác tiến lên của U Minh quỷ thuyền kìa, thật quỷ dị."
Tần Lãng đưa mắt nhìn về phía xa, sau đó nhìn xuống dưới chân, chau mày nghi hoặc nói.
Lâm Trưởng Thiên theo ánh mắt của Tần Lãng nhìn xuống, cũng không khỏi giật mình! Bọn họ phát hiện tốc độ tiến lên của U Minh quỷ thuyền cực kỳ nhanh, theo lý thuyết đáng lẽ sẽ tóe lên không ít bọt nước, nhưng nước sông Minh Hà bên dưới lại dường như không bị ảnh hưởng chút nào, nên không hề có chút bọt nước nào bị đánh tung, vẫn y nguyên như lúc trước, giống như một mặt gương đen lớn.
Tình huống này thực sự quá quỷ dị!
Tần Lãng và Lâm Trưởng Thiên liếc nhìn nhau, trên mặt đồng thời lộ ra vẻ cực kỳ nghiêm túc, theo U Minh quỷ thuyền, rẽ sóng vượt gió, nhanh chóng tiến về trung tâm cuối Minh Hà.
"Cái gì! Người vừa đụng phải màn nước đại trận lại xâm nhập vào cuối Minh Hà rồi!"
"Sao có thể như vậy được!"
"Kẻ xâm nhập này tuyệt đối không phải tinh linh vương, nếu không chắc chắn sẽ không làm màn nước đại trận khởi động!"
"Đây là lần đầu tiên kể từ khi hồn vực được ghi chép, xuất hiện kẻ xâm nhập vào cuối Minh Hà không phải điện chủ!"
"..." Ngay khi Tần Lãng và Lâm Trưởng Thiên xâm nhập vào cuối Minh Hà, chín vị Đại điện chủ đốc chiến trên Thiên Hoang Đại Lục đều cảm nhận được điều gì đó, trên mặt đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc và rung động vô cùng, sau đó đồng loạt tế ra một tấm màn đen mấy trượng, một cảnh tượng y hệt xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ!
Chỉ thấy trên màn đen hiện ra hình ảnh Tần Lãng và Lâm Trưởng Thiên đang đứng trên U Minh quỷ thuyền phi tốc tiến lên.
"Là thủ hộ giả của Thiên Hoang Đại Lục, tên tiểu tử Tần Lãng kia!"
"Bọn chúng vậy mà đã đoạt được U Minh quỷ thuyền, xem ra Tinh Hồn Vương đã bị chúng hạ độc thủ!"
Phát hiện bóng dáng của Tần Lãng xuất hiện ở cuối Minh Hà, chín vị điện chủ đều mắt trợn tròn!
Bọn họ không thể ngờ được trong thời điểm Thiên Hoang Đại Lục nguy cấp như vậy, Tần Lãng lại dám xông vào hồn vực của bọn họ, đúng là gan to bằng trời, không biết trời cao đất rộng!
"Tiểu tử kia lúc này liều mạng xâm nhập vào cuối Minh Hà, chẳng phải là biết chúng ta có món nghịch thiên chí bảo ở hồn vực, muốn chiếm làm của riêng đấy sao?"
Một điện chủ nghĩ ra điều gì đó, thông qua pháp khí truyền tin, hoảng sợ truyền âm cho tám vị Chuẩn Đế còn lại.
"Không thể nào! Tin tức về món nghịch thiên chí bảo của hồn vực chúng ta chỉ có mười vị điện chủ chúng ta biết, ngay cả phủ chủ dưới trướng chúng ta cũng không biết, sao Tần Lãng có thể biết đến sự tồn tại của món nghịch thiên chí bảo đó được?"
"Không sai! Lùi một bước mà nói, cho dù Tần Lãng may mắn biết về món nghịch thiên chí bảo kia, nhưng ngay cả chúng ta cũng không thể lấy ra được, cho dù Tần Lãng có ba đầu sáu tay, bổn điện chủ cũng không tin hắn có thể lấy được món nghịch thiên chí bảo đó!"
Hai vị điện chủ lên tiếng đáp lại qua pháp khí truyền tin.
"Hừ! Một tên nhóc tu vi Võ Tôn nhị trọng lại dám xông vào cuối Minh Hà của hồn vực ta, vừa vặn bổn điện chủ có an bài ở cuối Minh Hà, bố trí ra mê hồn tiên trận, nhất định phải để cho hai người bọn chúng chuyến này đi không về!"
Thanh âm lạnh lùng của Cổ điện chủ truyền ra.
"Mê hồn tiên trận!"
Tám vị điện chủ còn lại nghe Cổ điện chủ nói vậy, lập tức mắt sáng lên.
Mê hồn tiên trận chính là một tiên trận đáng sợ mà ngay cả bọn họ cũng có xác suất rất lớn bị lạc trong đó, nếu như Tần Lãng và người kia bị nhốt trong mê hồn tiên trận, nhất định sẽ quanh đi quẩn lại trong đó, căn bản không có cách nào thoát ra, cuối cùng sẽ kiệt sức mà chết!
"Vốn Tần Lãng đánh giết điện chủ Diêm La Điện còn khiến chúng ta phải kiêng kỵ hắn vài phần, giờ hắn không có ở Thiên Hoang Đại Lục, quả thực là cơ hội trời cho! Mọi người nắm chặt thời gian, toàn lực tiến công Thiên Hoang Đại Lục, sau đó xưng bá nơi này, biến nơi đây thành cầu ván đưa chúng ta phi thăng lên Đại Thế Giới!"
Tiếng cười đắc ý của Cổ điện chủ vang lên, thúc giục tám vị điện chủ còn lại.
Ngay lập tức, dưới sự chỉ đạo của chín vị Đại điện chủ, cuộc tiến công của hồn vực ngày càng dữ dội, vô số võ giả Thiên Hoang Đại Lục thương vong, liên tục bại lui, một vùng đất lớn bị hồn vực chiếm đóng....
Hồn vực, cuối Minh Hà.
Sau khi U Minh quỷ thuyền tiến lên một lúc lâu thì tốc độ càng lúc càng chậm, cuối cùng dừng lại hẳn.
Giờ khắc này, tử khí xung quanh U Minh quỷ thuyền đạt đến mức độ nồng đậm vô cùng, nước sông Minh Hà dưới đáy thuyền lại càng trở nên đặc quánh gần như muốn ngưng kết, tử khí bên trong cũng đạt đến trình độ kinh người.
"U Minh quỷ thuyền tự động dừng lại, xem ra nơi này chính là trung tâm vị trí cuối Minh Hà, là nơi tử khí nồng nặc nhất của toàn bộ hồn vực."
Tần Lãng nhìn khắp bốn phía, rồi nói.
"Tử khí ở đây quá mức kinh người, trước đó xuyên qua màn nước suýt chút nữa khiến chúng ta bỏ mạng, nước sông Minh Hà ở đây e rằng tử khí còn đáng sợ hơn, trước tiên hãy dùng thiên hỏa luyện hóa tử khí, nếu không chúng ta căn bản không có cách nào sử dụng nước sông Minh Hà."
Trong lòng Lâm Trưởng Thiên cực kỳ kích động, trong mắt đồng thời lộ vẻ vô cùng nghiêm túc.
"Chúng ta nhất định phải tăng thêm tốc độ, tình hình ở Thiên Hoang Đại Lục không được lạc quan cho lắm." Chuyến đi hồn vực lần này quá nguy hiểm, Tần Lãng cũng không cho Vân Nhi, Tiếu Tiếu bọn người đi cùng, lúc này nhận được tin tức từ hai người bọn họ, biết được tình hình ở Thiên Hoang Đại Lục đang vô cùng nguy cấp, hắn nhất định phải nắm chặt thời gian giải quyết chuyện ở đây, nhanh chóng trở về Thiên Hoang Đại Lục, cùng những người thân, bạn bè của mình sát cánh chiến đấu, chống lại sự bạo động của hồn vực!
"Vậy làm phiền Tần Đan Vương!" Trong mắt Lâm Trưởng Thiên lộ vẻ mong đợi, lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận