Thần Hồn Đan Đế

Chương 2520: tróc gian mảnh

Yêu Tổ nghe Tần Lãng nói vậy, không khỏi cười ha hả, trong lòng rất đỗi sảng khoái: “Tần Lãng tiểu đệ hiểu rõ là tốt, bây giờ cứ việc vui vẻ đi thôi, hai ngày nữa chúng ta lại bàn chuyện lớn!” Tần Lãng nghe vậy cũng bắt chước vẻ mặt nhếch mép cười của Yêu Tổ, ôm ấp hai mỹ nữ rời đi. Thấy biểu hiện của Tần Lãng, Yêu Tổ có chút bất ngờ, nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình, hắn lại không nhịn được mà cười vui vẻ. Hắn hiện tại cần chính là kẻ tham tiền háo sắc như thế, càng tham tiền háo sắc thì càng dễ nắm bắt, càng có lợi cho hắn. Tần Lãng ôm mỹ nữ về phòng, sau lưng còn có mười người đi theo, khung cảnh có chút tráng lệ. Cảnh tượng này khiến thám tử đang ẩn mình trong bóng tối hết sức im lặng, vội vàng trở về báo chuyện này cho Ba Đồ Lỗ… Tại thần giới tầng thứ ba, Ba Đồ Lỗ nghe được tin này, cảm thấy hết sức kinh ngạc, lại có chút khó tin. Trong ấn tượng của hắn, Tần Lãng vốn là kiểu người ‘tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến’, tuy xung quanh có mỹ nữ vây quanh nhưng chưa từng thấy hắn dính vào chuyện xấu với ai, bây giờ nhận được tin như vậy, Ba Đồ Lỗ có chút nghi ngờ.“Có phải ngươi nhìn nhầm không?” Kế hoạch của mình còn chưa thành hiện thực, những chuyện ngoài ý muốn lại liên tiếp ập tới, điều này khiến Ba Đồ Lỗ nhất thời có chút trở tay không kịp. Người được cử đi quan sát nghe vậy, liền lắc đầu lia lịa như cái trống bỏi, bẩm báo với Ba Đồ Lỗ: “Tuyệt đối không thể nào, ta cũng nghe thấy Tần Lãng nói chuyện, không thể nào không phải là hắn.” Nghe vậy, Ba Đồ Lỗ bình tĩnh phẩy tay ra hiệu cho người hầu lui xuống, nói: “Biết rồi, lui đi, tin này không cần truyền ra ngoài.” Người hầu gật đầu xác nhận, những người hầu của Ba Đồ Lỗ lần lượt rời đi, lúc này hắn mới nằm xuống ghế, đem sự tình phát sinh trước sau từ đầu đến cuối lần lượt suy xét cặn kẽ. Và cũng chính trong lúc suy xét, hắn phát hiện ra điểm đột phá.“Người đâu!” Ba Đồ Lỗ tìm được cách giải quyết vấn đề, vội vàng lên tiếng gọi. Hai Ám Vệ Thính Văn vốn đã chờ sẵn hai bên vội vàng tiến vào, đứng ngay ngắn một bên, chờ đợi Ba Đồ Lỗ phân phó: “Đại nhân có gì căn dặn?” Ba Đồ Lỗ nhìn hai Ám Vệ đang đứng nghiêm dưới trướng nói: “Mau chóng dán tin Tần Lãng làm phản khắp phố lớn ngõ nhỏ, mặt khác, cũng dán luôn tin Tần Lãng đã bị xóa tên khỏi thần giới, đồng thời bí mật theo dõi động tĩnh của các đại tông phái cùng bên Yêu tộc, có tin gì lập tức về báo cho ta!” Ba Đồ Lỗ vừa nói vừa cởi một thẻ bài trên người có thể ra vào tự do trong 12 canh giờ ném cho người hầu bên trái, tiện cho Ám Vệ ra vào. Ám Vệ luôn nghe lệnh làm việc, không hề thắc mắc, nghe Ba Đồ Lỗ nói vậy, liền lập tức lĩnh mệnh xuống dưới chấp hành. Nếu Tần Lãng muốn trà trộn vào nội bộ Yêu tộc, vậy hắn sẽ giúp Tần Lãng một tay, từ phía quan phương cắt đứt liên hệ giữa hắn và thần giới, có thể khiến Yêu tộc càng thêm tin phục. Về phần thân phận của Tần Lãng tại thần giới, đợi đến lúc bọn họ giành được thắng lợi thì tùy thời khôi phục, việc này không muộn. Chẳng qua không đến một đêm, tin Tần Lãng đầu hàng Yêu tộc và bị thần giới xóa tên đã lan truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, cả thần giới trên dưới đều kinh ngạc. Nghe tin tức do người của mình truyền về, Ba Đồ Lỗ vô cùng hài lòng, hắn muốn chính là hiệu quả như vậy. Tiếp đó, chính là chuyện hắn muốn bày kế để tóm lấy nội gián bên cạnh, nếu không cứ giữ kẻ này bên cạnh thì luôn là một mối họa ngầm. Suy đi tính lại, Ba Đồ Lỗ cảm thấy giả bệnh là cách tốt nhất. Thế là không đến một ngày, tin tức người thủ vệ vị diện thần giới Ba Đồ Lỗ mắc bệnh nặng đã lan truyền khắp hang cùng ngõ hẻm. Hành động này của Ba Đồ Lỗ là một canh bạc, cược xem kẻ nội gián giấu trong người mình là người Thần giới hay là người Yêu tộc, nếu là người Yêu tộc thì quả thực đáng sợ. Liên tiếp những tin tức truyền tới khiến thần giới chấn động, cả thần giới trên dưới đều đang bàn bạc đối sách, trong nhất thời lòng người hoang mang, giá cả thị trường tuột dốc không phanh. Kẻ nội gián đang ẩn nấp bên cạnh Ba Đồ Lỗ nghe tin tức này, vội vàng đi báo lại cho người giật dây, người giật dây này nghe được tin này thì cảm thấy đây là thời cơ tốt, vội vàng bày kế chuẩn bị thừa cơ một lần tiêu diệt Ba Đồ Lỗ, như vậy vị trí của Ba Đồ Lỗ sẽ đương nhiên thuộc về hắn. Nội gián này thấy người giật dây bày mưu tính kế cẩn thận, thông minh đoán được ý định của hắn, liền tự đề cử mình. Người giật dây này cân nhắc đi tính lại, cảm thấy nội gián này từ trước đến nay là một trong những người có tài được Ba Đồ Lỗ tín nhiệm nhất, để hắn ra tay hành động là thích hợp nhất, liền dặn dò vài câu, căn dặn hắn phải cẩn thận. Mặt khác Ba Đồ Lỗ tuy đang giả bệnh nhưng cũng không nhàn rỗi, hắn đã bố trí một loạt cạm bẫy xung quanh, chỉ chờ nội gián kia tự chui đầu vào lưới. Hôm nay sáng sớm, trời vừa hửng sáng, Ba Đồ Lỗ còn đang mơ màng ngủ, cửa đã bị khẽ mở ra một khe hở, một tên người hầu không có gì nổi bật tiến vào, hắn lặng lẽ mò đến bên giường, đặt thêm chút đồ vật dạng bột phấn lên ngọn nến đặt cạnh giường, thấy Ba Đồ Lỗ không có động tĩnh gì, lúc này mới lấy ra từ trong tay áo một cây ngân châm có tẩm độc, hướng đến huyệt vị trên đầu Ba Đồ Lỗ mà đâm tới. Ngân châm này tuy nhỏ bé, nhưng chỉ cần đâm trúng huyệt vị thì chắc chắn có thể khiến Ba Đồ Lỗ mất mạng trong nháy mắt. Ba Đồ Lỗ đã nhận thấy có gì đó bất thường ngay khi người kia tiến vào, nhưng hắn vẫn không lên tiếng mà âm thầm chờ đợi người hầu kia có động tác tiếp theo. Đợi đến khi người hầu kia tiến đến bên cạnh hắn, Ba Đồ Lỗ như thể có mắt sau gáy, một phát cá chép nhảy từ trên giường lên, chỉ một chiêu đã chế ngự được người hầu kia. Nghe thấy động tĩnh trong phòng, đám Ám Vệ đã sớm mai phục bên ngoài vội vàng chạy vào, áp giải người hầu kia, ngẩng đầu hướng Ba Đồ Lỗ cung kính nói: “Để đại nhân bị kinh sợ, xin đại nhân trách phạt!” Ba Đồ Lỗ nghe vậy phất tay ra hiệu cho thủ hạ không cần khách sáo, lúc này mới nhanh chân đi lên, hung hăng tát tên phản đồ kia một cái, căm hận nói: “Ta đối với ngươi có chỗ nào không tốt, mà ngươi lại muốn phản bội ta như vậy, nói, chủ tử sau lưng cho ngươi bao nhiêu lợi lộc?” Tên người hầu kia thấy mình bị bắt, liền biết lúc này mình đã không thể sống nổi, lập tức giở giọng chó cùng rứt giậu. “Ta nhổ vào! Ngươi cho rằng ngươi cao thượng lắm sao? Mượn danh nghĩa ‘giúp người làm niềm vui’ của ngươi mà giúp ta, còn chẳng phải là muốn thừa cơ sỉ nhục ta? Cho ngươi cảm thấy mình rất lợi hại! Thật ra ngươi biết không, ngươi chẳng là cái thá gì!” Tuy rằng Ba Đồ Lỗ đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi nghe người hầu đánh giá mình như thế, trong lòng vẫn nổi lên một sự tổn thương. Có Ám Vệ không nhịn được, lập tức tiến lên hai cước đạp hắn ngã xuống đất, giận dữ nói: “Đại nhân đối với ngươi bồi dưỡng ai cũng rõ như ban ngày, ngươi cái kẻ vong ân phụ nghĩa này, còn dám trả treo!” Thấy thủ hạ còn muốn tiếp tục trừng phạt kẻ này, Ba Đồ Lỗ liền xuất thủ ngăn lại nói. “Đừng chấp nhặt với kẻ tiểu nhân, đè xuống cẩn thận thẩm vấn, đừng để hắn tự sát!” Đám Ám Vệ xác nhận, lúc này liền áp giải tên phản đồ xuống thẩm vấn. Tuy đã bắt được phản đồ nhưng trong lòng Ba Đồ Lỗ cũng không dễ chịu hơn chút nào mà còn trở nên nặng nề hơn. Bắt được phản đồ nhưng lại không biết kẻ chủ mưu, lần sau còn có thể có những chuyện tương tự phát sinh, đến lúc đó sẽ phiền phức không dứt, lại thêm việc Thần giới còn đang lo lắng về ngoại họa, cục diện này quả thực tạo áp lực vô cùng lớn cho người ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận