Thần Hồn Đan Đế

Chương 1091: Kì lạ phát hiện

"Phịch ——" âm thanh thi thể vừa ngã xuống đất vang lên, nhấc lên một trận cát vàng. Mà giờ khắc này tất cả mọi người xung quanh đứng sững sờ tại chỗ, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại! Trong nháy mắt, khung cảnh vô cùng yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được! "Tê ——" Một lát sau, từng đợt tiếng hít vào khí lạnh liên tiếp vang lên! "Điều này không thể nào!" Vẻ đắc ý trên mặt Đỗ Xán trực tiếp đơ lại, cả người đứng trân tại chỗ. "Lão tổ lại bị Tần Lãng g·iết!" Trong đôi mắt đẹp của Đỗ Quyên tràn ngập sự r·u·ng động vô tận! Lão tổ đột phá đến Chuẩn Đế Cảnh giới lại bị Tần Lãng tùy ý chém g·iết, vậy sức chiến đấu của người sau đáng s·ợ đến mức nào? Đỗ Quyên đơn giản khó có thể tưởng tượng! Giờ khắc này nàng mới hiểu được mình đã trêu chọc phải một tồn tại kinh khủng đến nhường nào cho Đỗ gia! "Tần Đan Vương vậy mà chém g·iết Đỗ gia lão tổ mạnh nhất!" Mặt mo của đại trưởng lão Lôi gia không nhịn được mà co giật mạnh. Trước đó hắn đã thông báo tình hình của Đỗ gia cho Tần Lãng, Tần Lãng căn bản thờ ơ, hắn cứ nghĩ Tần Lãng là đang khinh thường, bây giờ xem ra người ta căn bản không hề để Đỗ gia vào mắt! "Cường giả Chuẩn Đế đều có thể chém g·iết, thực lực của Tần Lãng tuyệt đối đã đạt đến Vũ Tôn Cảnh giới!" Đôi mắt đẹp của Lôi Quyên chăm chú nhìn Tần Lãng, trong lòng tràn đầy sự khó tin! Trước đó Tần Lãng một mực nói tu vi của hắn là Vũ Tôn Cảnh giới, nhưng bởi vì bọn họ chưa từng nghe nói qua võ giả Vũ Tôn mà không có Thần Hồn Chi Linh, cho nên cứ nghĩ đương nhiên rằng tu vi của Tần Lãng không đạt đến Vũ Tôn Cảnh giới! Trước đó nàng vẫn cho rằng Tần Lãng đang nói khoác, hiện tại xem ra Tần Lãng căn bản không hề lừa nàng, hoàn toàn là một người thành thật không thể thật hơn được nữa! Giờ khắc này Lôi Quyên mới hiểu được bản thân mình hoàn toàn là một con ếch ngồi đáy giếng! Cũng may nàng cũng không có làm ra chuyện gì khác thường, hơn nữa Tần Lãng căn bản không để ý đến những hành vi nhỏ nhặt trước đó của nàng, nếu không hạ tràng của Đỗ gia hiện tại sẽ là tấm gương cho Lôi gia bọn họ. "Tần Đan Vương vậy mà đ·á·n·h g·iết cường giả Chuẩn Đế, chẳng lẽ những lời hắn nói trước kia là thật, hắn thật không phải là Võ Giả đất nghèo, mà là phi thăng từ Tiểu Thế Giới đến?" Lôi Tuấn và Lôi Hùng trong lòng hiện lên suy nghĩ giống nhau, cuối cùng cũng có chút hiểu được vì sao ngay từ đầu Tần Lãng lại hoàn toàn không biết gì về đất nghèo! Bởi vì người ta vốn dĩ căn bản không phải người của đất nghèo! "Quyên à, mau lấy Thanh Phong Thạch ra, t·r·ố·n!" Nhanh chóng loại bỏ sự r·u·ng động trong lòng, Đỗ Xán quả quyết nói với Đỗ Quyên. Ngay cả lão tổ Đỗ gia có tu vi Chuẩn Đế cũng không phải là đối thủ của Tần Lãng, Đỗ Xán vẫn là biết rõ bản thân, đừng nói là đối chiến với Tần Lãng, thậm chí hắn căn bản không còn dám nán lại dù chỉ một lát. Đỗ Quyên lấy được ba viên Thanh Phong Thạch trong c·ấm địa, bản thân giữ lại hai viên, một viên khác cho Đỗ Xán, nhưng vì hắn đưa Thanh Phong Thạch cho lão tổ Đỗ gia nên căn bản không có cách nào chạy trốn, hiện tại chỉ có thể gửi hi vọng vào Đỗ Quyên. "Đi cái gì mà đi, vẫn là nên ở lại đi!" Đỗ Quyên còn chưa kịp phản ứng, thân hình Tần Lãng khẽ động, giây tiếp theo đã xuất hiện ở sau lưng Đỗ Xán, một chưởng đao trực tiếp t·r·ảm ra, chưởng đao năng lượng màu đỏ dài một trượng trực tiếp c·h·é·m bay đầu của Đỗ Xán, m·á·u tươi như suối phun, từ t·hi t·hể không đầu c·u·ồ·n c·u·ộ·n bắn ra! "Đã tới g·iết ta, vậy phải có giác ngộ bị g·iết!" Trực tiếp phóng ra một ngọn lửa đem t·hi t·hể Đỗ Xán đốt c·h·á·y, Tần Lãng nhàn nhạt mở miệng nói. Đối với k·ẻ th·ù muốn tước đoạt m·ạ·n·g của mình, Tần Lãng xưa nay sẽ không nương tay. "Phụ thân!" Nhìn thấy t·hi t·hể Đỗ Xán lâm vào biển lửa, Đỗ Quyên trong nháy mắt mắt đỏ ngầu, hàm răng cắn ken két vang lên! Vốn dĩ đến đây nghênh ngang diễu võ, cứ tưởng có thể xem một trận trò hay Tần Lãng bị n·g·ư·ợ·c s·á·t, nhưng Đỗ Quyên vạn vạn không nghĩ tới lão tổ Đỗ gia và phụ thân của nàng Đỗ Xán đều m·ất m·ạng trong tay Tần Lãng! Giờ khắc này, trong lòng Đỗ Quyên tràn đầy ảo não! Nếu trên đời này có thuốc hối hận, nàng tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc Tần Lãng! Nhưng rất đáng tiếc, trên thế giới này căn bản không có thuốc hối hận để bán! "Tần Lãng, thù g·iết cha không đội trời chung, một ngày nào đó, ta Đỗ Quyên sẽ khiến ngươi nợ m·á·u t·r·ả bằng m·á·u!" Hai bàn tay trắng như phấn nắm chặt ken két vang lên, Đỗ Quyên hung hăng trừng mắt nhìn Tần Lãng một cái, nhanh chóng lấy ra một viên Thanh Phong Thạch bóp nát, một trận gió nhẹ huyền ảo xuất hiện, trực tiếp quét sạch thân hình của Đỗ Quyên, giây sau cả người biến m·ấ·t tại chỗ không thấy. "Lại để nữ nhân này t·r·ố·n thoát." Tần Lãng bất đắc dĩ lắc đầu. Mặc dù sức chiến đấu của hắn cường đại, nhưng Thanh Phong Thạch mà Đỗ Quyên có thực sự quá mức thần bí, hắn căn bản không có cách nào ngăn lại. "Không biết Thanh Phong Thạch đến cùng có huyền cơ gì?" Trong lòng nảy sinh sự hiếu kỳ, Tần Lãng vung tay, trực tiếp lấy nhẫn trữ vật của Đỗ Xán và lão tổ Đỗ gia vào trong tay. Mở nhẫn trữ vật của Đỗ Xán ra, nhìn thấy bên trong có tổng cộng mấy trăm vạn huyền thạch và mấy vạn cực phẩm linh thạch, Tần Lãng lập tức mắt sáng lên! So với ba vị trưởng lão của Đỗ gia, Đỗ Xán rõ ràng giàu có hơn rất nhiều, hiển nhiên vật phẩm trong chiếc nhẫn trữ vật này rất có thể là một bộ phận lớn tài nguyên tu luyện của Đỗ gia. Thu hồi tài nguyên phong phú trong nhẫn trữ vật của Đỗ Xán, Tần Lãng dùng thần thức thăm dò vào trong nhẫn trữ vật của lão tổ Đỗ gia. So với nhẫn trữ vật của Đỗ Xán, huyền thạch trong nhẫn trữ vật của lão tổ Đỗ gia ít hơn nhiều, nhưng cũng có mấy vạn cực phẩm linh thạch! Tuy nhiên tiếp sau khi thần thức quét đến một viên đá màu xanh, mắt Tần Lãng lập tức sáng lên! Hòn đá màu xanh này giống hệt viên đá mà Đỗ Quyên dùng khi chạy trốn trước đó! Rõ ràng đây chính là Thanh Phong Thạch! "Ha ha ha, lão tổ Đỗ gia này quá k·h·i·n·h· ·t·h·ư·ờ·n·g, có Thanh Phong Thạch mà vẫn m·ất m·ạ·n·g trong tay ta!" Tần Lãng lắc đầu cười một tiếng, tâm niệm vừa động Thanh Phong Thạch trực tiếp xuất hiện trong tay hắn. "A?" Tiếp xúc trong chớp mắt, Tần Lãng bỗng nhiên phát hiện ẩn chứa trong cơ thể hắn Thiên Lôi vậy mà n·ổ·i lên gợn sóng rất nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận