Thần Hồn Đan Đế

Chương 2584: mất hứng mà chạy

Chương 2584: Mất hứng mà chạy
Ba Đồ Lỗ vừa mới tới gần Lẫm Uyên Cung ngay lập tức, liền chỉ huy đám cao thủ mang theo bom khói ném về phía Lẫm Uyên Cung theo hướng gió.
Liên tiếp năm mươi quả bom khói nổ vang tại Lẫm Uyên Cung, trong nháy mắt bầu không khí trong lành bên trong Lẫm Uyên Cung đều bị tiêu hao gần hết, Lẫm Uyên Cung vốn dĩ sáng như ban ngày cũng biến thành một mảnh tối đen.
Yêu Tổ không thể làm được mây hạch trái tim, tim của hắn vốn dĩ đã sớm không chịu nổi gánh nặng, lúc này hắn đang ở trong trận hộ tâm tĩnh lặng nuôi dưỡng trái tim mình, lại đột nhiên cảm giác được một trận khó thở.
Trận khó thở này khiến cho những công phu Yêu Tổ bỏ ra một đêm đến nay đều thành công cốc.
Nhận thức này làm Yêu Tổ không thể chấp nhận được, hắn lập tức nổi trận lôi đình, gỡ bỏ trận hộ tâm rồi lớn tiếng gầm rú thị vệ.
Chỉ là gầm rú chừng 30 phút, vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.
Yêu Tổ nghi hoặc, đi ra cửa xem xét, lại phát hiện ngoài cửa nghiêng ngả bảy, tám người đang chạy đến, chính là những người hầu của Lẫm Uyên Cung.
Lấy lại bình tĩnh, Yêu Tổ quay người thăm dò hơi thở đám người hầu, lại phát hiện bọn chúng đều đã hôn mê.
Ngay lúc này, Yêu Tổ cảm thấy cảm giác khó thở càng ngày càng nặng, mà trái tim bị thương của hắn cũng khó có thể tiếp nhận gánh nặng.
Không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng Yêu Tổ biết rất rõ hiện tại mình không thích hợp ở lại Lẫm Uyên Cung.
Trong Yêu tộc có vài căn cứ bí mật của hắn, cho đến nay không ai biết được.
Nghĩ ngợi một chút, Yêu Tổ quyết định tạm thời bỏ qua Lẫm Uyên Cung, đi đến căn cứ bí mật của Yêu tộc để tĩnh dưỡng một thời gian rồi tính tiếp.
Chỉ là, hắn vừa ra khỏi Lẫm Uyên Cung, liền bị trận pháp mà Ba Đồ Lỗ đã bố trí sẵn khốn trụ.
“Yêu Tổ, ngươi hoành hành bá đạo ở thần giới nhiều năm như vậy, hiện tại, đến lượt ngươi trả lại!”
Ba Đồ Lỗ chờ đợi khoảnh khắc này đã rất lâu, lúc này, thấy Yêu Tổ bị vây trong trận pháp, mắt trợn trừng trừng.
Yêu Tổ vừa nãy còn kịch liệt giãy giụa, lúc này, thấy là Ba Đồ Lỗ, hắn không tự chủ được cười.
Trong tiếng cười đó, có hay không cái gọi là xem thường, có sự ở trên cao nhìn xuống?
Ba Đồ Lỗ thấy ánh mắt như vậy của Yêu Tổ, vừa bắt đầu nổi giận hơn, một giây sau lại đột nhiên tỉnh táo lại.
Trận pháp này của hắn liên quan đến sự sống còn, nếu như bị Yêu Tổ thoát ra, hắn và 50 cao thủ này có lẽ phải chôn thây ở đây, tất cả phải lấy đại cục làm trọng, việc đấu võ mồm chỉ là chuyện nhỏ.
Bởi vậy, Ba Đồ Lỗ cười nhạt một tiếng: “Sao, bị vây cảm giác không dễ chịu hả? Đây chính là đại nhân Yêu Tổ uy phong lẫy lừng sao?”
Ai mà không biết đấu võ mồm, những lời này của Ba Đồ Lỗ, thành công làm Yêu Tổ đen mặt.
Thấy mình nói lời có tác dụng, Ba Đồ Lỗ không ngừng cố gắng: “Thực ra không có gì đâu Yêu Tổ đại nhân, ai cũng có số mệnh của mình, có lẽ số mệnh của ngươi chính là làm một kẻ tiểu nhân, không thành đại sự được!”
“Ba ~ Đồ ~ Lỗ ~”
Yêu Tổ vốn đã bất an, bị Ba Đồ Lỗ đâm một cái như thế, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, văng khắp nơi trong trận pháp.
Ba Đồ Lỗ muốn chính là hiệu quả này.
Trận pháp đặc biệt nhằm vào Yêu Tổ, sau khi dính máu tươi của Yêu Tổ, công năng càng thêm chồng chất.
Lúc đầu Yêu Tổ đứng ở trong có thể thản nhiên cùng Ba Đồ Lỗ đấu võ mồm, nhưng như vậy, Yêu Tổ có chút không duy trì nổi thân hình.
Còn Ba Đồ Lỗ đứng ở cách đó không xa, cũng không nhàn rỗi, hắn nhìn Yêu Tổ, cùng với những cao thủ luôn duy trì cảnh giác.
Dù sao bên trong bị vây khốn chính là Yêu Tổ, nếu như hắn chủ quan, rất có thể uổng phí công sức.
Theo công năng chồng chất, Yêu Tổ càng lúc càng thống khổ, hắn biết rõ, mình không thể bị nhốt lại nữa, nếu không, e là sẽ bị tiêu hao hết nhục thân.
Quyết tâm, Yêu Tổ trực tiếp tế ra máu ngón giữa của mình.
Máu ngón giữa vừa xuất hiện, trận pháp lập tức lộ ra điểm yếu.
Mà thân hình của Yêu Tổ, cũng có thể thấy bằng mắt thường gầy gò đi.
Ba Đồ Lỗ đứng ở ngoài trận pháp thấy được tình huống này, vội vàng đánh ra một chưởng, chuyển vận linh lực bổ sung lên chỗ bạc nhược của trận pháp, những cao thủ khác thấy vậy, cũng đều nhao nhao tiến lên, không ngừng chuyển vận linh lực, bổ sung cho chỗ yếu của trận pháp.
Nhiều người chuyển linh lực vào trận pháp, trận pháp vừa nãy suýt chút nữa bị xé rách trong nháy mắt lại trở nên kín kẽ.
Thấy cảnh này, Ba Đồ Lỗ thầm thở phào một hơi.
Nhưng Yêu Tổ tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết, thấy chiêu này không thành, hắn lại nghĩ ra một chiêu khác.
Tiếp theo trong chớp mắt, Ba Đồ Lỗ bọn họ còn chưa kịp phản ứng, liền cảm thấy trước mắt đau xót, trong nháy mắt có một sự mù lòa ngắn ngủi.
Nhưng cho dù là trong khoảnh khắc đó, bọn họ vẫn cố gắng duy trì thân hình, không để trận pháp tan vỡ.
Một lúc lâu sau, cảm giác nhói mắt mới biến mất, Ba Đồ Lỗ bọn họ chớp chớp đôi mắt vẫn còn nhức nhối, lại dùng sức xoa xoa, thị giác mới từ từ khôi phục.
Nhưng vừa mở mắt, đã có cao thủ kinh hô: “Đại nhân, Yêu Tổ không thấy!”
Ba Đồ Lỗ nghe nói trong lòng giật mình, vội nhìn vào trong trận pháp, chỉ thấy quả nhiên không một ai.
Ba Đồ Lỗ lo mình nhất thời hoa mắt, dụi dụi mắt đang muốn xem rõ ngọn ngành, lại đột nhiên cảm thấy phía sau lưng lạnh lẽo.
“Đại nhân coi chừng ~”
Cao thủ đứng sau lưng Ba Đồ Lỗ hoảng hốt thấy có bóng đen lướt qua trong bóng tối, vội vàng nhắc nhở.
Ba Đồ Lỗ nghe nói giật mình, trong lòng còn chưa kịp phản ứng, thân thể bản năng nghiêng người tránh né.
Nhưng đã có hơi muộn, một mũi tên bắn lén sượt qua tai Ba Đồ Lỗ, một tia máu tươi chảy xuống.
Ngay lúc này, từ phía xa truyền đến tiếng cười âm tà không gì sánh được của Yêu Tổ.
“Ba Đồ Lỗ, còn muốn vây khốn bản cung, hãy về bụng mẹ tu luyện thêm mấy trăm năm nữa đi ~ Kiệt Kiệt Kiệt ~ ha ha ha ~”
Cùng với tiếng cười âm tà của Yêu Tổ, động tĩnh càng lúc càng xa.
Sắc mặt Ba Đồ Lỗ tái nhợt, một tay bịt lấy tai đang chảy máu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rút lui ~”
Có thuộc hạ không cam lòng hỏi: “Đại nhân, không đuổi theo sao?”
Ba Đồ Lỗ lúc này đang bực bội, hắn cố gắng đè xuống cơn giận, lạnh lùng nói: “Giặc cùng đường chớ đuổi, hơn nữa nhiệm vụ tối nay của chúng ta đã thành công hoàn thành, không cần ở lại, chậm trễ sẽ sinh biến!”
Cơn đau nhói ở tai cũng giúp Ba Đồ Lỗ bình tĩnh lại, hắn không còn hành động theo cảm tính, mà khách quan phân tích tình thế trước mắt, tìm ra phương pháp có lợi nhất.
Những người khác nghe được lời của Ba Đồ Lỗ, đều thấy có lý, liền đi theo Ba Đồ Lỗ hướng về thần giới bay đi.
......
Thần giới tầng thứ tám, quả nhiên không ngoài dự liệu của Tần Lãng, những côn trùng mà Yêu Tổ thả ra, khi gần tới rạng sáng thì đột nhiên điên cuồng biến dị.
Bọn chúng đều ở trạng thái gần trong suốt, điên cuồng di chuyển trên mặt đất, nơi nào đi qua, không có một ngọn cỏ.
Thấy cảnh tượng như vậy, Tần Lãng biết không thể chờ đợi thêm nữa.
Nếu tùy ý đám côn trùng này phát triển tiếp, toàn bộ môi trường sinh thái của thần giới sẽ bị phá hủy nghiêm trọng, đến lúc đó tổn thất không cách nào tưởng tượng nổi.
Nhưng dùng phương pháp nào để loại trừ chúng đây?
Tần Lãng nhanh chóng liếc nhìn Vô Tự Thiên Thư tàn quyển, theo lý thuyết tình huống như thế này, trong tàn quyển của Vô Tự Thiên Thư hẳn là có ghi chép.
Sau một trận đau nhói kịch liệt, Tần Lãng tìm được đáp án.
Hắn im lặng rời khỏi chỗ xem Vô Tự Thiên Thư tàn quyển, gọi thủ hộ giả của các vị diện thần giới khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận