Thần Hồn Đan Đế

Chương 433: Đột phá Võ Vương ngũ trọng

"Cuối cùng cũng đột phá đến Võ Vương ngũ trọng!"
Chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí màu vàng, Tần Lãng từ từ mở mắt, trong con ngươi đen láy chợt lóe lên một vầng sáng rực rỡ.
Mỗi tế bào trong toàn thân lại lần nữa cường đại hơn gấp mười mấy lần, thức hải mở rộng hơn nhiều, cảm giác lực tăng lên đáng kể, toàn thân tràn ngập sức mạnh bùng nổ.
Từ Võ Vương tam trọng đột phá lên Võ Vương tứ trọng, Tần Lãng đã tiêu tốn ba ngàn viên trung phẩm linh thạch, lần này đột phá lên Võ Vương ngũ trọng càng trực tiếp tiêu hao sáu ngàn viên trung phẩm linh thạch!
Hắn đoán chừng muốn đột phá đến Võ Vương lục trọng chí ít phải cần đến một vạn hai ngàn viên trung phẩm linh thạch!
Càng về sau tu vi càng cao, việc tăng cường thực lực tiêu hao trung phẩm linh thạch sẽ đạt tới một con số kinh khủng hơn!
"Nhân lúc còn sung sức, cứ đem toàn bộ số trung phẩm linh thạch trong tay tiêu hao hết đã!"
Trong lòng quyết định, Tần Lãng không hề dừng lại, tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện.
Thực lực đạt tới Võ Vương ngũ trọng, tốc độ tiêu hao linh thạch lại một lần nữa tăng lên, hiện tại mỗi ngày Tần Lãng tu luyện ít nhất phải tiêu tốn bốn trăm năm mươi viên trung phẩm linh thạch!
Dưới sự tiêu hao điên cuồng, thực lực của Tần Lãng nhanh chóng ổn định ở Võ Vương ngũ trọng, sau đó bắt đầu tiến tới Võ Vương ngũ trọng trung kỳ!
Bảy tám ngày sau, thực lực của Tần Lãng không ngoài dự đoán tăng lên đến Võ Vương ngũ trọng trung kỳ!
Lại trải qua mười ngày tu luyện điên cuồng, thực lực của Tần Lãng một lần nữa tăng lên, một mạch đạt tới Võ Vương ngũ trọng hậu kỳ!
Khi Tần Lãng chuẩn bị thừa thắng xông lên để đạt tới Võ Vương lục trọng, thì phát hiện số trung phẩm linh thạch tích lũy được trước đây đã tiêu xài hết sạch, hắn buộc phải dừng lại.
Lúc này thực lực của Tần Lãng đã tăng lên gấp mấy lần, cho dù đối mặt với cường giả Võ Vương hậu kỳ, hắn cũng có sức mạnh để trực diện giao chiến!
"Vừa tu luyện võ vừa tu luyện văn, nhu cầu về tài nguyên thực sự quá lớn! Không ngờ chỉ trong hơn một tháng ngắn ngủi, ta đã tiêu tốn hết một vạn năm ngàn viên trung phẩm linh thạch!"
Âm thầm tặc lưỡi trước mức độ tiêu hao của bản thân, Tần Lãng kết thúc tu luyện, đứng dậy bước ra khỏi cửa.
Trên người hắn vẫn còn không ít hạ phẩm linh thạch, Tần Lãng định đến Đại Mạc Thành để đổi lấy một ít trung phẩm linh thạch.
"Không xong rồi, không xong rồi, lão Lý gặp chuyện rồi!"
Đúng lúc Tần Lãng mở cửa phòng, một giọng nói hoảng hốt vang lên, chỉ thấy Trương thẩm tóc bạc phơ vội vàng hấp tấp chạy vào tiểu viện, hét lớn.
"Trương thẩm, sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Lý thúc hắn làm sao?"
Vừa dứt lời, từ một gian phòng khác chợt có một bóng người xông ra, đến bên Trương thẩm, vẻ mặt đầy lo lắng, liên tục hỏi.
Rõ ràng, bóng người này chính là Nguyệt Bán Thành.
Nghe thấy Lý thúc gặp chuyện, Nguyệt Bán Thành không kịp tiếp tục tu luyện, lập tức chạy đến.
"Ô ô ô, Tiểu Nguyệt Nguyệt, con mau đi xem đi, Lý thúc e là không xong rồi, con mau đến gặp ông ấy một lần cuối đi!"
Trương thẩm mũi đỏ hoe, nghẹn ngào nói.
"Cái gì!"
Nguyệt Bán Thành kinh hãi, ngay lập tức tông cửa xông ra, phi như bay chạy với tốc độ nhanh nhất đến tiểu viện của Lý thúc, sải bước lao vào phòng.
Tần Lãng và Trương thẩm vội vã theo sát phía sau cũng đi vào.
Giờ phút này, trong căn phòng đã chật kín người, hầu như toàn những cái đầu bạc trắng, ai nấy trên mặt đều lộ vẻ bi thương, lặng lẽ không nói lời nào.
Trên chiếc giường đơn sơ trong phòng, Lý thúc nằm ngửa, hốc mắt sâu hoắm, da dẻ nhăn nheo chảy xệ, hô hấp trở nên vô cùng khó nhọc, nửa ngày mới chậm rãi thở ra một hơi.
"Chuyện gì đã xảy ra, tình hình của Lý thúc hiện tại thế nào?"
Nhìn thấy dáng vẻ thoi thóp của Lý thúc, mũi Nguyệt Bán Thành cay cay.
"Tử khí bắt đầu lan tỏa, xâm nhập toàn thân cùng thức hải, lão Lý lần này chỉ sợ không qua khỏi, e rằng cũng chỉ còn một hai ngày nữa thôi!"
Tống thúc cao lớn đứng bên cạnh thở dài một tiếng, chậm rãi lắc đầu.
"Cái gì! Không thể nào! Lúc ta về Lý thúc vẫn còn sinh long hoạt hổ, chỉ mới qua hơn một tháng, sao ông ấy lại thành ra thế này! Không! Không thể nào! Đây không phải là sự thật! Mọi người đang gạt ta!"
Nguyệt Bán Thành vội vàng nắm chặt lấy bàn tay gầy gò khô quắt như củi của Lý thúc, gào lên, "Lý thúc, người mở mắt ra nhìn xem đi, con là Tiểu Nguyệt Nguyệt, con đến thăm người đây!"
Từ nhỏ lớn lên ở thôn trang, mỗi một người lớn tuổi đều đối đãi với hắn như con ruột, vô cùng thân thiết, vì vậy Nguyệt Bán Thành cũng có tình cảm sâu đậm với họ, giờ phút này nhìn thấy bộ dạng của Lý thúc, những khoảnh khắc ấm áp bên nhau trước đây lại hiện về trong đầu, tim Nguyệt Bán Thành như bị dao cắt.
Nhưng Lý thúc trên giường hoàn toàn chìm trong hôn mê, căn bản không nghe thấy Nguyệt Bán Thành nói, không hề có một chút phản ứng nào.
"Tống thúc, Trương thẩm, nhất định còn có biện pháp cứu Lý thúc đúng không! Mọi người mau nói cho con biết, chỉ cần con có thể làm được, dù chỉ có một chút hy vọng nhỏ nhoi, con nhất định sẽ cố gắng hết sức!"
Cố nén cảm xúc không để mình suy sụp, ánh mắt Nguyệt Bán Thành hướng về hai vị lão giả bên cạnh, cất lời đầy hy vọng.
"Tử khí của Lý thúc đã xâm nhập vào thức hải, trừ khi tìm được ít nhất một ngàn cây Nhiên Hồn Hương cùng Đoạn Hồn Thảo, giúp ông ấy xua tan tử khí, nếu không ông ấy hôm nay chắc chắn phải chết!"
Tống thúc bất lực nói.
"Cái này..."
Nguyệt Bán Thành ngẩn người.
Nếu có Nhiên Hồn Hương và Đoạn Hồn Thảo như vậy, Lý thúc đã sớm xua tan tử khí, đâu còn chờ đến bây giờ, thành ra bộ dạng này.
"Ngoài cách này ra, chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác sao?"
Nguyệt Bán Thành thấy lòng đã nguội lạnh phân nửa.
"Còn một cách nữa là tìm Đan Vương Ngũ phẩm giúp đỡ, luyện chế linh đan giúp kéo dài tính mạng cho lão Lý, để ông ấy duy trì hơi thở đến khi thu thập đủ Nhiên Hồn Hương và Đoạn Hồn Thảo rồi mới giúp ông ấy xua tan tử khí!" Tống thúc nói, "Chỉ là Đan Vương Ngũ phẩm ở Thiên Hoang Đại Lục cũng là tồn tại cực kỳ hiếm hoi, rất khó tìm, mà cho dù bây giờ chúng ta tìm được, đợi đến khi Đan Vương Ngũ phẩm chạy tới chỉ sợ đã quá muộn!"
"Đan Vương Ngũ phẩm... Trình độ Luyện Đan Sư hiện tại của ta miễn cưỡng đạt tới tứ phẩm, khoảng cách tới Ngũ phẩm vẫn còn một khoảng cách rất lớn, căn bản không giúp được gì!"
Nguyệt Bán Thành lẩm bẩm, vẻ mặt thất vọng, chán nản không thôi!
Nếu hắn cố gắng hơn chút nữa, nâng cao thêm một chút trình độ luyện đan, hôm nay có lẽ hắn đã có cơ hội cứu Lý thúc!
Nhưng với trình độ luyện đan hiện tại của hắn, e là không có khả năng!
Trái tim của Nguyệt Bán Thành dần lạnh đi, trong mắt đã lộ vẻ tuyệt vọng, chợt nhớ ra điều gì, trong ánh mắt tuyệt vọng bỗng lóe lên một tia sáng, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tần Lãng ở phía sau lưng: "Tần Lãng, trước đây ở giải đấu Luyện Đan Sư của Tung Hoành Đế Quốc, ngươi đã vượt qua tất cả chúng ta để trở thành người đứng đầu, với thiên phú luyện đan của ngươi, chắc hẳn trình độ luyện đan của ngươi hiện tại đã tiến bộ vượt bậc, có phải ngươi đã trở thành Đan Vương Ngũ phẩm rồi không?"
Nguyệt Bán Thành chăm chú nhìn Tần Lãng, hai tay siết chặt, vừa mong đợi lại vừa lo lắng chờ đợi câu trả lời của Tần Lãng.
"Ta trước đây ngược lại là đã luyện chế qua một ít linh đan Ngũ phẩm, miễn cưỡng xem như Đan Vương Ngũ phẩm đi!" Sau một chút trầm ngâm, Tần Lãng thành thật trả lời.
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận