Thần Hồn Đan Đế

Chương 1118: Chục tỷ huyền thạch tới tay

"Phanh phanh phanh phanh phanh!"
Lực lượng cuồng bạo không ngừng va chạm, nổ tung giữa không trung, kịch chiến mấy ngàn hiệp, Phong Ma và Thanh Sơn giao đấu đã đến hồi gay cấn, cả hai đều không hề giữ sức, tung ra thần thông của riêng mình, toàn lực tấn công đối phương, cả vùng trời giống như kính vạn hoa, khắp nơi đều là năng lượng bắn tóe, cho dù là cường giả Võ Đế đặt mình vào trong đó e rằng cũng khó thoát khỏi cái chết!
Tần Lãng không chớp mắt nhìn chằm chằm trận chiến trên không trung, dưới sự quan sát cẩn thận của Thiên Nhãn Thánh Hồn và cảm ngộ của bản thân, sự minh ngộ càng lúc càng mãnh liệt dâng trào trong đầu, cuối cùng khi cảm giác ngộ hiểu đạt đến đỉnh cao, Tần Lãng hoàn toàn quên mất bản thân, bất giác tung ra Nhãn Luân Toàn Oa và Tử Thần ngưng thần thông, bắt đầu tiến hành thôi diễn.
Năm đạo Nhãn Luân Toàn Oa điên cuồng xoay tròn, Tử Thần ngưng tỏa ra vô tận tử vong khí tức.
Như là phá kén thành bướm, hai đạo thần thông không ngừng hấp thụ lực lượng, uy thế không ngừng tăng cường!
"Oanh —— "
Ngay khi Tần Lãng sắp cảm ngộ ra một bước phát triển mới của thần thông thì một tiếng vang như đá trời lở đất truyền ra, Phong Ma và Thanh Sơn đang giao chiến trên không trung đột nhiên tách ra, cách nhau cả trăm mét, cùng lúc lặng lẽ nhìn về phía đối phương.
Sau mấy ngàn hiệp kịch chiến, thân thể khổng lồ của Phong Ma đầy những vết kiếm lớn nhỏ, một tia máu tươi chảy ra từ thân thể, nhuộm đỏ cả mảng lông vũ đen nhánh.
Nhiều chỗ lông vũ trên thân không còn một sợi, để lộ ra da thịt đỏ tươi, trông vô cùng chật vật.
Đương nhiên, Thanh Sơn đối diện cũng không khá hơn là bao, toàn thân quần áo tả tơi, như những sợi tơ liễu vắt vẻo trên người, trên cánh tay, ngực, đùi có thể thấy từng mảng lông vũ đen cứng của Phong Ma cắm vào, máu tươi chảy ra từ vết thương.
"Hừ! Lão già, đã nhiều năm như vậy, không ngờ ngươi vẫn còn lợi hại như thế!"
Phong Ma nhìn vào mắt Thanh Sơn với vẻ mặt ngưng trọng.
Hắn biết rõ nếu không phải Thanh Sơn bị tru tiên khóa trói buộc, có lẽ hắn đã sớm trở thành vong hồn dưới tay Thanh Sơn rồi.
"Ta đã nói, hôm nay nhất định phải khiến ngươi có đến mà không có về! Cửu Long khóa trời trận, lên!"
Thanh Sơn há mồm phun ra một thanh tiểu kiếm tinh xảo giống như chìa khóa, một vòng kiếm quang trắng lóa mắt phóng lên trời, xuyên thẳng lên cao.
"Coong!"
Ngay sau đó, phảng phất như cả thiên địa đều rung chuyển, từ trong mây xanh bỗng nhiên bắn ra chín đạo vệt trắng lớn bằng cột nhà, trong nháy mắt rót vào bên trong Cửu Long khóa trời trận, vào chín đầu thần long năng lượng trăm trượng.
"Hống hống hống hống hống hống hống hống hống!"
Chín tiếng long ngâm kinh khủng vang lên, chín đầu thần long năng lượng trăm trượng nhe răng múa vuốt, điên cuồng tấn công Phong Ma từ xung quanh!
"Vậy mà đem thần thông cùng tiên trận kết hợp lại!"
Phong Ma giật mình, sau đó hung hăng cắn răng một cái, từng đạo hắc quang dày đặc nổi lên bao phủ toàn thân, khí thế vốn đã uể oải trong nháy mắt trở nên vô cùng mạnh mẽ, toàn thân tràn ngập lực lượng bùng nổ: "Hừ, ta Phong Ma những năm này cũng không phí hoài, ta sớm đã ngưng luyện ra một võ hồn cực kỳ cường hãn nhờ vô số huyền thạch bồi bổ, hôm nay liền để chúng ta cùng nhau xem ai lợi hại hơn!"
Dứt lời, Phong Ma vỗ cánh, hóa thành một cơn lốc, đột nhiên xông tới chỗ Thanh Sơn, trong nháy mắt cùng với chín đầu thần long năng lượng trăm trượng hung hăng va chạm nhau!
"Ông —— "
Trong chớp mắt, vệt trắng chói mắt cùng hắc mang đen kịt đồng thời khuếch đại, giống như ngày tận thế bộc phát ra lực lượng vô cùng kinh khủng, trực tiếp nuốt chửng thân ảnh Phong Ma và Thanh Sơn vào trong đó!
"Đây chính là cường giả Đại Thế Giới sao, sức chiến đấu quá kinh khủng!"
Mí mắt Tần Lãng giật mạnh, nếu vừa nãy hắn bị vệt trắng và hắc mang quét trúng, chắc chắn sẽ chết ngay tại chỗ, không còn một mảnh xương.
Hơn nữa Tần Lãng đoán, song phương dốc hết sức một trận chiến cuối cùng, dù là với thực lực của Phong Ma và Thanh Sơn, e rằng cũng phải cùng nhau ngã xuống trong trận va chạm khổng lồ tựa như ngày tận thế này.
Đến một khắc đồng hồ sau, vệt trắng và hắc mang giữa không trung mới dần tiêu tan, rồi hai bóng người từ trên không cắm đầu xuống, đồng thời ngã xuống đất, trên người không có chút sinh khí nào, rõ ràng chính là Phong Ma và Thanh Sơn vừa kịch chiến.
"Quả nhiên là đồng quy vu tận!"
Thấy cảnh này, Tần Lãng gật đầu, quả nhiên kết quả đúng như hắn đoán.
Tần Lãng không hề mạo muội rời khỏi đây, hiện giờ hắn bị thương trong người, nếu như lại gặp phải yêu thú khác thì coi như xong, chi bằng mượn dư uy mà hai tên siêu cấp cường giả đại chiến để lại để chữa thương.
Uống thêm một viên linh đan chữa thương, hồi phục lại sáu bảy phần sức lực, Tần Lãng mới đứng dậy tiến về phía thi thể của Phong Ma và Thanh Sơn.
Ông cháu tranh chấp, ngư ông đắc lợi!
Trên người hai tên siêu cấp cường giả Đại Thế Giới chắc chắn mang theo tài nguyên tu luyện vô cùng hấp dẫn, Tần Lãng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy!
Đi đến trước thi thể Phong Ma, ánh mắt hắn chậm rãi đảo qua, cuối cùng dừng lại trên móng vuốt khổng lồ tráng kiện của Phong Ma, nhìn thấy một chiếc nhẫn trữ vật cổ phác. Mắt Tần Lãng sáng lên, vung tay lớn một cái, một luồng hấp lực từ lòng bàn tay tế ra trực tiếp hút chiếc nhẫn vào tay.
Tùy tiện xóa đi thần thức lưu lại trên chiếc nhẫn, Tần Lãng dò thần thức vào trong nhẫn trữ vật, cả khuôn mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng tột độ!
Không gian chiếc nhẫn trữ vật này rộng cỡ vài chục sân bóng đá, nhưng thứ khiến Tần Lãng mừng điên lên là không gian rộng lớn này gần như toàn bộ đều chứa đầy huyền thạch, ít nhất cũng có hàng chục tỷ viên, thậm chí còn nhiều hơn!
Từ những gì Phong Ma nói trước đó, Tần Lãng biết huyền thạch hẳn là bảo bối cô đọng võ hồn, vô cùng trân quý, nếu hắn mang theo chục tỷ huyền thạch đến Đại Thế Giới, chắc chắn sẽ gây ra một chấn động cực lớn!
Đối với Tần Lãng mà nói, đây quả là một niềm vui ngoài ý muốn vô cùng to lớn!
Đè nén vui sướng trong lòng, Tần Lãng nhìn vào thi thể to lớn của Phong Ma, khóe miệng lộ ra một nụ cười gian xảo, lật bàn tay một cái, một thanh chưởng đao năng lượng xuất hiện trong lòng bàn tay.
Tần Lãng sẽ không khách khí với Phong Ma đã từng muốn giết mình, cường giả siêu cấp như vậy dù chết thì toàn thân đều là bảo bối, vảy giáp lông vũ có thể chế thành giáp hộ thân, móng vuốt sắc bén có thể chế thành vũ khí mạnh mẽ, hai con mắt chắc chắn còn trân quý hơn cả bảo thạch bình thường, nội đan trong cơ thể lại càng giá trị liên thành, trên đấu giá hội chắc chắn là hàng bán chạy!
Còn về phần thịt của Phong Ma, chắc chắn là thứ đại bổ, ăn vào có thể tăng tiến thực lực, Tần Lãng cũng không định lãng phí, đem toàn bộ thi thể thu vào trong nhẫn trữ vật.
Nếu như Phong Ma biết rằng sau khi chết hắn còn bị Tần Lãng xem là sâu kiến ngũ mã phanh thây, rút gân lột da, đến cả một miếng thịt cũng không tha, phỏng chừng sẽ tức giận sống lại rồi lại chết thêm một lần!
Làm xong tất cả, Tần Lãng lại nhìn sang Thanh Sơn ở cách đó không xa, liếm liếm khóe miệng từng bước một đi tới:
"Thanh Sơn tiền bối, ngài có ân cứu mạng ta, dù sao ngài cũng đã ngã xuống, bảo bối trên người ngài mà lưu lại ở đây thì cũng uổng phí, chi bằng để ta giúp ngài mang chúng đến Đại Thế Giới, phát huy giá trị của chúng vậy!"
"Hả?"
Đi được nửa đoạn đường, Tần Lãng dừng bước, hai mắt đăm đăm nhìn về phía cấm địa phía sau Thanh Sơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận