Thần Hồn Đan Đế

Chương 196: Tần Lãng còn sống

Chương 196: Tần Lãng còn sống
Tùy tiện xóa đi Thần Thức Ấn Ký trên Trữ Vật Giới của Vương ngũ gia, rồi đánh lên Thần Thức của bản thân, Tần Lãng ném cho Vương Ngũ một bình Tứ Phẩm Liệu Thương Đan cùng một bình Tứ Phẩm Hồi Khí Đan: "Ăn Liệu Thương Đan và Hồi Khí Đan vào trước, rồi khôi phục thực lực đi!"
Vương Ngũ gật đầu, nhận lấy Liệu Thương Đan và Hồi Khí Đan, một hơi ăn hết, rồi ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu khôi phục thực lực.
Lúc này Tần Lãng mới tập trung toàn bộ sự chú ý vào trong nhẫn trữ vật, lòng vô cùng mong chờ. Đây chính là đồ tốt trong Trữ Vật Giới của Vực Chủ Hỗn Loạn Chi Vực, sao có thể ít được!
Không gian toàn bộ Trữ Vật Giới cực lớn, ước chừng gần ngàn mét khối, chỉ riêng cái nhẫn trữ vật này thôi cũng đã có giá trị không nhỏ! Lại nhìn những vật phẩm được thu thập bên trong nhẫn trữ vật, dù Tần Lãng đã có sự chuẩn bị trước, cả người vẫn kinh ngạc đến ngây người: Linh thạch nhiều như núi, sơ bộ đoán chừng ít nhất cũng phải hơn trăm vạn viên! Các loại linh đan Tứ Phẩm thì vô số kể, mấy chục bộ phận công pháp Huyền Giai và võ kỹ, đủ loại khoáng thạch trân quý, đại lượng Linh Thảo Tam Cấp... đại lượng tài nguyên được phân loại chỉnh tề, an vị bên trong nhẫn trữ vật, khiến Tần Lãng hoa mắt, thầm tặc lưỡi không thôi!
Thân là Vực Chủ Hỗn Loạn Chi Vực, quả nhiên không phải giàu có bình thường a! Với nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, đừng nói là giúp mình tu luyện đến đỉnh phong Võ Sư, cho dù tu luyện tới Võ Linh cảnh giới cũng là quá đủ! Thời gian Trương tam gia làm Vực Chủ còn lâu hơn cả Vương ngũ gia, đồ vật bên trong nhẫn trữ vật của hắn hẳn là chỉ có nhiều chứ không ít a?
Mang theo chờ mong, Tần Lãng xóa Thần Thức Ấn Ký lưu lại trên nhẫn, đem Thần Thức của bản thân tham nhập vào, không nhịn được nuốt mạnh một ngụm nước bọt! Quả nhiên giống như đã đoán, tài nguyên tu luyện trong nhẫn trữ vật của Trương tam gia so với Vương ngũ gia chỉ nhiều chứ không ít, có rất nhiều thứ thậm chí Tần Lãng chưa từng thấy bao giờ.
Trong đó, thứ hấp dẫn Tần Lãng nhất là một khối đá màu trắng sữa, hình lập phương, dài một tấc, được Trương tam gia cẩn thận đặt trong một cái máng ngọc. Bản thân hòn đá không hề lộng lẫy, nhưng quanh thân lại quấn lấy một cỗ khí tức tinh thuần, nhu hòa, cho người cảm giác an tâm, thần thái nhẹ nhõm. Dù chưa từng gặp qua, nhưng Tần Lãng có thể kết luận rằng hòn đá nhỏ màu trắng sữa này hẳn là Tiên Linh Thạch mà vừa rồi Trương tam gia nhắc tới, có thể dùng để chữa trị Đăng Thiên Thê!
Nếu Đăng Thiên Thê có thể chữa trị, thì dù không có hơi thở của tiên linh khí, uy lực của nó tuyệt đối cũng mạnh hơn bây giờ vô số lần!
"Bất quá, phải làm thế nào để chữa trị Đăng Thiên Thê đây?" Tần Lãng hơi lúng túng, là chỉ cần đặt hai thứ này chung một chỗ thì Đăng Thiên Thê có thể tự động chữa trị, hay là cần những biện pháp khác? Dù luận thế nào, cứ thử trước xem sao!
Quyết định xong, Tần Lãng cầm Tiên Linh Thạch bỏ vào trong nhẫn trữ vật của mình, để cùng chỗ với Đăng Thiên Thê. Đầy lòng mong chờ quan sát hồi lâu, khiến Tần Lãng thất vọng là cả hai vẫn nằm im lìm trong nhẫn trữ vật, không có phản ứng gì cả.
Thở dài một hơi, Tần Lãng lắc đầu, xem ra chữa trị Đăng Thiên Thê cũng không đơn giản như mình nghĩ. Dù đã có Tiên Linh Thạch, việc chữa trị Đăng Thiên Thê cũng không hề dễ dàng.
"Đồ ngốc! Ngươi cho rằng cứ đặt Tiên Linh Thạch với Đăng Thiên Thê chung một chỗ thì nó có thể tự động chữa trị sao? Thật là ngu ngốc hết sức! Ta thực sự không hiểu IQ của ngươi kiểu gì mà 16 tuổi đã có thể tăng thực lực lên tới Võ Sư ngũ trọng rồi!"
Đúng lúc này, trong đầu truyền ra giọng nói hài hước, nghiễm nhiên là của Hồ Ly Tinh bị phong ấn trong hình xăm trên tay.
"Ngươi giống như hiểu biết nhiều lắm ấy, ta e rằng ngươi còn không biết làm sao để chữa trị Đăng Thiên Thê ấy chứ?" Tần Lãng khinh thường liếc Hồ Ly Tinh đang khoanh tay ôm vuốt trong lòng bàn tay.
"Hừ! Muốn dùng kế khích tướng à? Bản Tôn đây không thèm mắc lừa đâu!" Hồ Ly Tinh hừ lạnh.
"Ta đoán ngay mà, ngươi căn bản là không biết, một con hồ ly đuôi ngắn nhỏ xíu thì đừng có giả làm sói già trước mặt ta." Tần Lãng cũng hừ lạnh.
"Đồ ngốc, làm sao Bản Tôn lại không biết? Rõ ràng là trong trường hợp này phải tìm Luyện Khí Sư hỗ trợ chứ, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ cần đem Tiên Linh Thạch với Đăng Thiên Thê để cạnh nhau thì hai thứ đó sẽ tự động ghép đôi chắc!" Hồ Ly Tinh giận dữ phẩy phẩy chân nhỏ.
Đúng vậy! Tìm luyện khí đại sư hỗ trợ a! Tần Lãng giật mình! Mình sao lại quên rằng ở trên Linh Võ Đại Lục còn có một nghề cao quý không thua gì Luyện Đan Sư chứ!
"Đa tạ đã nhắc nhở a!" Tần Lãng cười với Hồ Ly Tinh, lúc này Hồ Ly Tinh mới nhận ra mình đã bị Tần Lãng moi ra lời, không khỏi thẹn quá hóa giận, giậm chân hai cái vuốt nhỏ: "Hừ, con người giảo hoạt...".
Bên ngoài sơn động.
Võ Giả tụ tập xung quanh càng lúc càng nhiều, ánh mắt đều hướng vào Tạ tứ gia đang khoanh chân tĩnh tọa chữa trị trước sơn động và phía bên trong sơn động. Một canh giờ trước, trong sơn động còn nghe được tiếng đánh nhau kịch liệt, hiển nhiên là Tần Lãng đã xông vào đại chiến với Trương tam gia và Vương ngũ gia.
Nhưng đến hiện tại, cả một canh giờ trôi qua, trong sơn động hoàn toàn tĩnh mịch, không còn bất cứ tiếng động nào truyền ra nữa! Rất nhiều người phỏng đoán Tần Lãng đã bị Trương tam gia và Vương ngũ gia đánh giết, chiến đấu hiển nhiên đã kết thúc!
"Ai, đáng tiếc một hạt giống tốt như vậy mà lại ngã xuống!"
"Chính hắn tìm đường chết, nhất quyết truy sát hai vị Vực Chủ thì trách ai được!"
Các Võ Giả người thì thở dài, người lắc đầu, đương nhiên phần nhiều là những kẻ đang giễu cợt và khinh thường.
"Đã một canh giờ mà không có động tĩnh gì rồi! Không được, ta nhất định phải vào trong sơn động!"
Dừng chữa trị tu vi, Tạ tứ gia mắt lộ vẻ lo lắng, đứng dậy chuẩn bị xông vào sơn động.
"Tạ tứ gia, ngài bị thương còn chưa khỏi, không thể mạo muội đi vào!" Ngô Trùng ở một bên ngăn trước người Tạ tứ gia, khuyên can.
"Tránh ra!" Tạ tứ gia thản nhiên nói, thanh âm không lớn, nhưng lại tràn đầy sự kiên quyết không cho ai cãi.
Mười mấy năm trước, bằng hữu chí giao của mình cũng bị mất gần hết tu vi ở nơi này, hiện tại Tần Lãng sống chết chưa rõ, Tạ tứ gia làm sao có thể an tâm dưỡng thương!
"Tạ tứ gia, bây giờ ngài đi vào cũng vô ích thôi! Ta tin Tần Lãng đã dám vào trong đó, nhất định có thể thành công đánh giết Trương tam gia và Vương ngũ gia!" Ở đây, chỉ có Ngô Trùng là vẫn tin Tần Lãng có thể thành công đánh giết hai tên Vực Chủ!
Tuy lấy thực lực Võ Sư thì gần như không có khả năng đánh giết cường giả đỉnh Võ Linh, nhưng Ngô Trùng trong lòng vẫn có niềm tin mãnh liệt với Tần Lãng!
Đối mặt với Ngô Trùng ngăn cản, Tạ tứ gia không nói nữa, nhẹ nhàng vung tay lên, Ngô Trùng thân bất do kỷ bị quăng sang một bên. Tạ tứ gia bước từng bước kiên định không dời về phía sơn động!
Nhưng, ngay lúc Tạ tứ gia sắp bước vào sơn động, bước chân của hắn khựng lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía trước! Chỉ thấy một thiếu niên thanh tú đang chậm rãi từ trong sơn động bước ra, gương mặt bình tĩnh, phong khinh vân đạm!
"Là Tần Lãng!" Từ dưới đất đứng lên, Ngô Trùng nhìn thấy Tần Lãng bước ra khỏi sơn động, mắt sáng lên.
"Cái gì!"
"Tần Lãng còn sống!"
"Sao có thể!"
Các Võ Giả xung quanh lập tức nhốn nháo, từng người một đều kinh ngạc đến khó tin khi nhìn thấy Tần Lãng! Lấy thực lực Võ Sư mà đi truy sát hai tên cường giả Võ Linh Cửu Trọng đỉnh, cuối cùng còn bình an trở về! Chẳng phải điều này có nghĩa là Tần Lãng đã thực sự thành công đánh giết Trương tam gia và Vương ngũ gia? Chuyện này đối với họ mà nói, đơn giản là chuyện trên trời dưới đất, căn bản không thể xảy ra!
Cầu nguyệt phiếu!!!!!!
Cầu vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận