Thần Hồn Đan Đế

Chương 1321: Chấn nhiếp toàn trường

Chương 1321: Chấn nhiếp toàn trường
Vốn dĩ nghĩ rằng bị kiếm ý phản phệ, Tần Lãng sẽ bị Thường Càn đánh chết ngay tại chỗ, nhưng tuyệt đối không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một con mãnh thú, trong nháy mắt phản sát Thường Càn!
"Đông!"
Ác lang, với bốn móng vuốt tráng kiện đáp xuống mặt đất, phát ra tiếng vang trầm đục, như va vào tim người, khiến không ít người trong lòng kinh sợ.
"Là Thao Thiết Thánh Thú, một trong mười Thánh Thú đứng đầu trong 《Thánh Thú ghi chép》 của đại thế giới!"
Cuối cùng đã thấy rõ bộ dáng của con vật đột ngột xuất hiện, rất nhiều người liên tục kinh hô, tiếng hít khí lạnh không ngừng vang lên!
Thao Thiết Thánh Thú, vốn là một loài Thánh Thú cực kỳ hung tàn và cuồng bạo, có thể nuốt chửng mọi thứ, sức chiến đấu vô cùng cường đại, nhưng tính tình ngang ngược, rất ít Thao Thiết Thánh Thú đi cùng với võ giả loài người.
Nhưng xem ra, Thao Thiết Thánh Thú này và Tần Lãng rất thân mật, dường như là bạn chiến đấu của hắn.
Trong đám người, ánh mắt của Phạm Ninh và Đồng Điền càng thêm chấn động, không thể tin nổi nhìn con Thao Thiết Thánh Thú vừa xuất hiện!
Chính xác hơn là, họ không thể tin được cái đuôi của Thao Thiết Thánh Thú đã đánh chết Thường Càn!
"Là Tru Thần Tỏa!"
Phạm Ninh run giọng nói.
"Không sai, cái đuôi của con Thao Thiết Thánh Thú này chắc chắn đã dung hợp Tru Thần Tỏa! Ta cảm nhận được khí tức của chưởng môn Thanh Sơn từ phía trên!"
Đồng Điền cũng khẽ gật đầu, khóe miệng không nhịn được mà run lên, sau đó nhìn nhau với Phạm Ninh, trên mặt hai người đồng thời lộ ra vẻ vui mừng tột độ!
Tần Lãng lĩnh ngộ được Thiên Huyễn Chưởng, hiện tại Thao Thiết Thánh Thú xuất hiện lại còn dung hợp Tru Thần Tỏa từng dùng để vây khốn chưởng môn Thanh Sơn!
Chỉ cần nghĩ bằng đầu ngón chân cũng có thể đoán được, Tần Lãng nhất định đã gặp tiền bối Thanh Sơn, và đã được chân truyền của ông ấy!
Điều quan trọng hơn là Tru Thần Tỏa xuất hiện ở đây, cũng có nghĩa chưởng môn Thanh Sơn của bọn họ đã thành công thoát khốn!
Nhìn thấy phản ứng của mọi người xung quanh, Đản Đản tỏ vẻ đắc ý, lắc lắc bộ lông trắng như tuyết, cái đuôi xuyên thủng Thường Càn chậm rãi vểnh lên, giơ thi thể của Thường Càn lên cao, hướng bốn phía dương oai, lộ ra dáng vẻ dương dương tự đắc:
"Đồ không có mắt, gan dám động thủ với Tần Lãng? Đây chính là tấm gương cho các ngươi!"
Vẫy đuôi một cái, thi thể của Thường Càn bị Đản Đản quăng bay đi, vạch lên mặt đất một vệt máu dài mấy mét mới dừng lại.
"Nhị ca!"
Thường Mi đột nhiên nhào tới bên thi thể của Thường Càn, không để ý đến máu tươi đầy người, một tay ôm lấy thi thể vào trong ngực, đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy bi phẫn.
Hắn sao cũng không nghĩ ra, Thường Khôn và Thường Càn liên thủ công kích Tần Lãng, rõ ràng đã chiếm thế thượng phong, kết quả lại là một người bị thần niệm của Tần Lãng miểu sát, một người bị Đản Đản đột nhiên xuất hiện miểu sát!
"Tiểu tử, ngươi đợi đó cho ta, mối thù hôm nay, ta Thường Mi nhất định phải bắt ngươi trả lại gấp trăm lần!"
Tự biết mình không phải đối thủ của Tần Lãng và Đản Đản, Thường Mi cưỡng chế ý định xông lên báo thù, hung dữ trừng mắt nhìn Tần Lãng một cái, một tay ôm lấy thi thể Thường Càn, cấp tốc chạy trốn xuống chân núi Hồ Lô.
"Đã đến, vậy đừng hòng đi!"
Đã tỉnh táo lại từ phản phệ của kiếm ý, thấy Thường Mi muốn chạy trốn, Tần Lãng cười lạnh một tiếng, một đạo thần niệm từ mi tâm bắn ra, căn bản không thấy rõ dấu vết, sau một khắc đã xuyên thủng đầu Thường Mi, tiến vào thức hải, đánh hắn một kích mất mạng!
"Đông!"
Hai đầu gối quỵ xuống đất, Thường Mi ôm thi thể của Thường Càn ngã lăn ra đất, hai mắt vẫn trợn tròn, chết không nhắm mắt!
"Ba vị đại ca đều bỏ mình rồi..."
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Đầu Trọc Câu toàn thân cứng đờ!
Ba anh em nhà họ Thường tràn đầy tự tin mà đến, âm mưu thành công, khiến cho Phạm Ninh và Đồng Điền nghi ngờ Tần Lãng, để họ tự giết lẫn nhau, sau đó còn trọng thương Đồng Điền, bắt sống Phạm Ninh, tưởng đã nắm chắc phần thắng!
Ngay lúc sắp thành công, ba người họ căn bản không hề để Tần Lãng vào mắt, nhưng lại không ngờ đầu tiên Thường Mi bị Tần Lãng phế một tay, rồi còn cứu được Phạm Ninh, sau đó càng lúc Thường Khôn và Thường Càn liên thủ bắt lấy cơ hội, dùng thần niệm xuất kỳ bất ý miểu sát Thường Khôn!
Sau đó, Thường Càn muốn thừa cơ đánh giết Tần Lãng lại bị Đản Đản đột nhiên xuất hiện dùng Tru Thần Tỏa đánh lén mà chết!
Cuối cùng, Thường Mi đang định bỏ trốn cũng bị thần niệm của Tần Lãng miểu sát một cách dễ dàng!
Trong khoảng thời gian ngắn chưa đến một phút, ba anh em nhà họ Thường vây công Tần Lãng đều chết hết!
"Rút lui! Mau rút lui!"
Nhanh chóng tỉnh lại từ cơn khiếp sợ, Câu Toàn vội vàng mở miệng quát lên.
Ba tên cường giả Võ Đế chí tôn toàn bộ ngã xuống, dù đám tù phạm đông người nhưng với Tần Lãng và Đản Đản tồn tại, họ biết hôm nay tuyệt đối không phải là đối thủ của Kiếm phái Thanh Sơn.
"Chạy mau!""Mau chạy đi!""Chạy mau..."
Ba tên thủ lĩnh lần lượt bỏ mạng, đám tù phạm xông lên núi Hồ Lô lúc này mới tỉnh khỏi cơn khiếp sợ, lộ vẻ kinh hoàng tột độ, như thủy triều rút lui, liều mạng chạy trốn xuống chân núi Hồ Lô!
"Các đệ tử Kiếm phái Thanh Sơn nghe lệnh, đánh giết địch, báo thù cho những đồng môn đã chết!"
Phạm Ninh và Đồng Điền làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt để tiêu diệt thế lực tù phạm? Hai người đồng thời ra lệnh.
"Giết!""Xông lên!""Báo thù rửa hận cho đồng môn đã chết!"
Những người của Kiếm phái Thanh Sơn liên tục thất bại cuối cùng cũng trút được cơn uất ức trong lòng, từng người một khí thế bừng bừng, đuổi theo đám tù phạm đang chật vật bỏ chạy!
Đám tù phạm hết chiến ý sao có thể là đối thủ của Kiếm phái Thanh Sơn đang khí thế như cầu vồng? Chỉ trong nháy mắt, vài chục người đã bị đuổi kịp, một kích mất mạng!
Tràng diện vốn đã hỗn loạn nay lại càng hỗn loạn, đám tù phạm cuống cuồng chạy trốn giẫm đạp lên nhau, thương vong vô số, người của Kiếm phái Thanh Sơn thừa cơ hỗn loạn nghiền sát, ưu thế hoàn toàn đảo chiều nghiêng về Kiếm phái Thanh Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận