Thần Hồn Đan Đế

Chương 1609: Tha cho ngươi khỏi chết

"Keng!" Năm sáu trượng năng lượng chưởng đao cùng đan lô pháp bảo bản mệnh trong tay Tần Lãng hung hăng đụng vào nhau, trong ánh mắt kinh ngạc tột độ của lão già mặt ngựa, năng lượng chưởng đao trong nháy mắt nổ tung ra, còn Tần Lãng chỉ lùi lại hai bước liền hoàn toàn hóa giải lực trùng kích, không hề tổn thương gì!
"Vậy mà dùng tu vi Võ Đế cửu trọng đỡ được chưởng đao năng lượng của ta!" Lão già mặt ngựa không nhịn được khóe miệng hung hăng co rút!
Hắn liếc mắt là thấy được ngay tu vi của Tần Lãng đã từ Võ Đế bát trọng trước đó tăng lên tới Võ Đế cửu trọng, nhưng điều khiến hắn hết sức kinh ngạc là Tần Lãng trước kia vốn căn bản không dám đỡ chưởng đao của hắn lần này lại có thể nghênh đón một cách cứng rắn!
Dùng tu vi Võ Đế cửu trọng mà đỡ được một kích của Võ Thánh thất trọng, vậy mà không hề tổn hại gì! Chuyện này tuyệt đối chưa từng nghe thấy!
Hậu bối thiên tài nhất của gia tộc ẩn thế, tu vi Võ Đế chí tôn, dùng hết toàn lực cũng chỉ miễn cưỡng đỡ được một kích của cường giả Võ Thánh tứ trọng, biểu hiện như vậy đã là cực kỳ kinh tài tuyệt diễm, chấn kinh toàn bộ gia tộc ẩn thế!
Mà Tần Lãng hôm nay lại cứ thế đón đỡ một kích Võ Thánh thất trọng của hắn, biểu hiện cường hãn hoàn toàn nghiền ép hậu bối thiên tài nhất của gia tộc ẩn thế!
Nếu để Tần Lãng vượt qua bình cảnh cảnh giới Võ Đế, đột phá đến cảnh giới Võ Thánh, vậy sức chiến đấu của hắn sẽ kinh khủng đến mức nào? Lão già mặt ngựa cơ hồ không dám tưởng tượng!
Tuyệt đối không thể để tiểu tử trước mắt này tiếp tục trưởng thành được, nếu không sẽ có hậu họa vô tận!
"Bạo Tinh Quyền!" Trong lòng lão già mặt ngựa ẩn ẩn hiện lên một tia bất an, trên mặt lộ ra vẻ hung ác, bàn chân hung hăng dậm xuống đất, cả người bắn nhanh về phía Tần Lãng, một quyền tích lũy sức mạnh tựa như sao băng, mang theo lực lượng kinh khủng khiến người ta run sợ, hung hăng oanh về phía Tần Lãng!
Bạo Tinh Quyền, chính là môn võ kỹ Thần giai có lực bộc phát mạnh mẽ nhất của gia tộc lão già mặt ngựa, lực bộc phát vô cùng kinh khủng, tu luyện đến cảnh giới hoàn mỹ, một quyền đủ sức đánh nổ một viên tiểu hành tinh!
Trải qua nhiều năm như vậy, số cường giả Võ Thánh chết dưới Bạo Tinh Quyền của lão già mặt ngựa không có một trăm cũng phải năm mươi, chính là tuyệt chiêu sở trường nhất của hắn!
Để tốc chiến tốc thắng, lão già mặt ngựa không tiếc thi triển sát chiêu ra để đối phó với Tần Lãng!
"Chỉ là Võ Đế cửu trọng, có thể khiến ta vận dụng Bạo Tinh Quyền đánh giết, ngươi chết cũng đáng!" Lão già mặt ngựa mắt lạnh nhìn nắm đấm phía trên của mình càng lúc càng trương lớn hào quang màu vàng, trong chớp mắt đã nuốt hết thân ảnh của Tần Lãng, không khỏi cười lạnh nói.
Hắn có 100% lòng tin! Một quyền này chắc chắn sẽ đánh giết được Tần Lãng!
"Luyện Ngục Biển Lửa!"
Áp lực vô tận kinh khủng ập tới, Tần Lãng mặt đầy ngưng trọng, cấp tốc thi triển thần thông hỏa long thánh hồn, trước người hình thành một biển lửa kinh khủng phạm vi mấy trượng, ngọn lửa nóng rực cùng quyền mang màu vàng hung hăng đụng vào nhau!
"Phanh!" Hai cỗ lực lượng điên cuồng tiêu hao, đồng thời tiêu hao gần như không còn, quyền mang màu vàng ầm vang nổ tung ra, biển lửa kinh khủng tứ tán xung quanh, tia lửa văng khắp nơi, tựa như đốt pháo hoa, vô cùng rực rỡ!
"Cái gì, vậy mà dùng thần thông đỡ được Bạo Tinh Quyền của ta!" Nụ cười tự tin trên mặt lão già mặt ngựa bỗng cứng đờ!
Hắn không ngờ tới lực phá hoại thần thông Tần Lãng thi triển ra đúng là không hề yếu hơn võ kỹ Thần giai của hắn!
Nếu như nói trước đó chiêu chưởng đao kia vì khinh địch không hề dùng toàn lực mà bị Tần Lãng đỡ được còn có thể thông cảm, nhưng lần này lão già mặt ngựa tuyệt đối là toàn lực ứng phó, không hề nương tay chút nào, vậy mà kết quả vẫn cứ bị Tần Lãng cản lại!
Giờ khắc này, sự rung động cùng trùng kích trong lòng lão già mặt ngựa so với trước đó còn mãnh liệt hơn rất nhiều!
Đồng thời, trong lòng càng thêm kiên định quyết tâm chặn đánh giết Tần Lãng!
Trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, lão già mặt ngựa đang muốn thừa cơ khoảng cách gần công kích Tần Lãng lần nữa thì đột ngột cảm thấy phía sau lưng lạnh toát, đột ngột quay đầu, đúng là nhìn thấy một "Tần Lãng" khác sau lưng đã xông tới chỗ sau lưng hắn không đến mười mét!
"Ngươi lại còn có cả võ hồn bản mệnh!" Lão già mặt ngựa kinh hô một tiếng, theo bản năng muốn phóng lên trốn tránh Tần Lãng và võ hồn bản mệnh giáp công từ trước sau, nhưng Tần Lãng căn bản không cho hắn cơ hội chạy trốn, ý niệm vừa động, một sợi thần niệm bắn ra, trong nháy mắt đi vào mi tâm của lão già mặt ngựa!
"Ông!"
Lão già mặt ngựa chỉ cảm thấy não hải một trận oanh minh, vô tận đau nhức từ trong đầu truyền đến, cả người trực tiếp đờ người ra trong một chớp mắt, động tác trì trệ một lát!
Cao thủ giao đấu, thắng bại ngay trong khoảnh khắc!
Nắm bắt cơ hội một cái chớp mắt này, võ hồn bản mệnh của Tần Lãng đã vượt qua khoảng cách mười mét, đi đến trước mặt lão già mặt ngựa, một thanh kiếm lạnh lẽo ánh băng trong tay trực tiếp kề lên cổ của hắn!
Cảm giác lạnh lẽo từ trên cổ truyền đến, lão già mặt ngựa sau khi tỉnh táo lại từ công kích thần niệm đột ngột cứng đờ thân thể, cả gương mặt mo trong nháy mắt đỏ bừng tột độ!
Hắn không ngờ tới, đường đường cường giả Võ Thánh thất trọng của hắn lại có thể dễ dàng thua trong tay Tần Lãng chỉ có cảnh giới Võ Đế cửu trọng!
"Tiểu tử, ngươi chơi trò lừa bịp! Cố ý dùng võ hồn bản mệnh làm loạn tâm thần ta, nếu không ta tuyệt đối không thể trúng công kích thần niệm của ngươi!" Lão già mặt ngựa tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, giận quát: "Có gan ngươi thả ta, chúng ta quyết đấu lại lần nữa, ta nhất định không để cho ngươi lại có cơ hội để lợi dụng được!"
Hắn còn có rất nhiều thủ đoạn cuối cùng chưa xuất ra, cứ thế thua trong tay Tần Lãng, trong lòng vô cùng không cam tâm!
"Thua thì thua, ở đâu ra nhiều lý do thế? Ta cảnh giới Võ Đế bị ngươi đường đường cường giả Võ Thánh thất trọng truy sát còn không hề than phiền, ngươi lải nhải cái gì?" Tần Lãng trực tiếp lật tròng trắng mắt, nhàn nhạt nói.
"Hừ! Mã gia chúng ta dù chỉ là thế lực nhỏ yếu nhất trong các gia tộc ẩn thế, nhưng dù sao thì lão Mã ta cũng là cường giả Võ Thánh thất trọng cao cao tại thượng, thật không nghĩ tới có một ngày lại chết trong tay tiểu tử chỉ là cảnh giới Võ Đế, ta không cam tâm, không cam tâm a!" Lão già mặt ngựa giận hừ một tiếng, mặt đầy không cam lòng, trực tiếp nhắm chặt hai mắt.
Hắn chuyến này là vì truy sát Tần Lãng, hiện tại rơi vào tay Tần Lãng, chắc chắn là lành ít dữ nhiều!
Nhưng, thanh kiếm lạnh trong tay võ hồn bản mệnh của Tần Lãng lại không đâm ra, mà là trực tiếp thu vào!
Cảm nhận được hơi lạnh trên cổ rời đi, lão già mặt ngựa kinh ngạc mở hai mắt, trong đôi mắt già nua tràn đầy kinh ngạc: "Ngươi...ngươi không giết ta?"
"Ta vốn định một kiếm lấy tính mệnh ngươi, nhưng tính ngươi vận khí tốt, hiện tại toàn bộ cường giả gia tộc ẩn thế đang hình thành một trận chiến tuyến, đều đang đối phó Yêu Tổ. Ân oán cá nhân giữa ngươi và ta tạm thời gác lại một bên, hiện tại quan trọng nhất là đối phó Yêu Tổ! Ngươi tuy là bại tướng dưới tay ta, nhưng dù gì cũng là cường giả Võ Thánh thất trọng, lưu ngươi lại một mạng để đối phó Yêu Tổ ít nhiều gì cũng có chút tác dụng." Thu hồi võ hồn bản mệnh và đan lô màu đen trong tay, Tần Lãng nhanh chân đi thẳng về phía trước.
Nhìn bóng lưng Tần Lãng sải bước rời đi, mặt lão già mặt ngựa lúc đỏ lúc trắng.
Tần Lãng tuổi còn trẻ đã hiểu được gác lại ân oán cá nhân, lấy đại cục làm trọng, so ra, hắn thật sự quá nhỏ nhen!
"Thật thiệt Lão tử sống nhiều năm như vậy, khí độ vậy mà còn không bằng một thanh niên nho nhỏ, nhiều năm như vậy thật sự là sống hoài sống phí!"
Cười tự giễu, lão già mặt ngựa bước nhanh theo sau lưng Tần Lãng, nói: "Tiểu hữu Tần Lãng, đợi ta một chút, ta biết vị trí hiện tại của Yêu Tổ, chúng ta cùng nhau qua đó..."
Tần Lãng và lão già mặt ngựa nhanh chóng bay lượn, vượt qua bảy tám ngọn núi mạch thì nhiệt độ xung quanh càng ngày càng thấp, từng tòa sông băng xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Lão già mặt ngựa một bên toàn lực tiến lên, một bên chỉ về phía ngọn sông băng gần nhất phía trước, mở miệng nói: "Huynh Hoắc cùng đồng bọn của ta đang ở mặt khác của sông băng phía trước chờ ta, đồng thời đang bàn bạc đối sách đối phó Yêu Tổ."
Dừng một chút, sợ Tần Lãng lo lắng, lão già mặt ngựa mở miệng bổ sung: "Tiểu hữu Tần Lãng ngươi yên tâm, phía trước ngoài huynh Hoắc bọn họ ra, còn có tám lão tổ của bát đại thế gia cùng đi Thần Chi quốc với ngươi...tám vị lão tổ cũng đi cùng bọn họ."
Tần Lãng khẽ gật đầu.
Trước đó hắn liên hệ với ông tổ nhà họ Khổng thì bọn họ đã báo cho vị trí của mình, thực sự không có sai khác với lời lão già mặt ngựa nói.
Sau khi hai người tiếp tục tiến lên trong vòng hơn mười dặm, Tần Lãng đã thấy rõ từ xa cách vài dặm bóng dáng của tám vị lão tổ bát đại thế gia, trong lòng càng thêm yên tâm.
"Vút!" Tần Lãng hành động cực nhanh, vài hơi thở sau đã tới chỗ tám vị lão tổ của bát đại thế gia.
"Tám vị lão tổ!" Tần Lãng cười chào hỏi với tám người.
"Tiểu bằng hữu Tần Lãng! Sao ngươi lại tới đây, chẳng phải chúng ta đã bảo ngươi tìm chỗ an toàn mà trốn sao? Sao ngươi lại chạy lung tung thế, không biết nơi này rất nguy hiểm sao?" Lão tổ Lỗ gia thấy Tần Lãng hơi giật mình, trực tiếp mở miệng oán trách.
Bảy vị lão tổ còn lại cũng nhíu mày.
Thực lực của Yêu Tổ cực kỳ cường đại, chính là Võ Thánh chí tôn, cho dù bọn họ những cường giả nửa bước chí tôn cảnh giới này liên thủ cũng không có lòng tin tuyệt đối chiến thắng Yêu Tổ, Tần Lãng chỉ là cảnh giới Võ Đế lại đến đây, đơn giản chẳng khác gì chủ động muốn chết!
"Ừ? Lão đầu Mã? Ngươi cùng tiểu bằng hữu Tần Lãng đi cùng? Nói, có phải ngươi cố ý ép tiểu bằng hữu Tần Lãng tới chỗ này không?"
"Hừ! Ngươi chắc chắn là đã đoạt Thần thạch mà tiểu bằng hữu Tần Lãng lấy được đúng không? Ngươi quá đáng rồi, cướp của tiểu bằng hữu Tần Lãng, lại còn buộc hắn đến đây đối phó Yêu Tổ, đây chẳng phải là để cho hắn chịu chết sao?"
Lão tổ Lỗ gia nhìn thấy lão già mặt ngựa theo sát sau lưng Tần Lãng, lập tức một mặt khó chịu, như súng liên thanh, liên tục mở miệng quát lạnh.
Đồng thời, ông tổ nhà họ Hoắc cùng hơn mười người khác cũng phát hiện ra lão già mặt ngựa đi theo sau lưng Tần Lãng, lập tức hai mắt sáng lên:
"Lão Mã, mau, đem Thần thạch cướp được ra chia cho chúng ta một ít, còn cần để đối phó Yêu Tổ nữa!"
Lão già mặt ngựa nhìn đám người, mặt đầy cầu xin, im lặng nói: "Các ngươi hiểu lầm rồi, không phải ta ép tiểu hữu Tần Lãng tới đây, mà là tiểu hữu Tần Lãng ép ta tới đây mới đúng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận