Thần Hồn Đan Đế

Chương 2204: Huyễn Hải người sống sót

Chương 2204: Người sống sót từ Huyễn Hải
“Không cần loạn!” Giữa không trung, người vừa lên tiếng ra lệnh, mười mấy người đang hoảng sợ hiển nhiên cũng là những người đã trải qua vô số trận chiến sinh tử, rất nhanh trấn tĩnh lại từ sự khiếp sợ trước cái chết của đồng bạn, lần nữa vung quyền ra!
Từng đạo quyền mang cường hãn liên tục không ngừng đánh về phía tiếp dẫn chi môn!
“Phanh phanh phanh phanh phanh phanh……” Tiếng oanh kích liên tục vang lên, tiếp dẫn chi môn rung chuyển dữ dội, đầy trời lam mang lại một lần nữa quét ra!
Lần này, do đã có chuẩn bị, mười mấy người trên không trung kịp thời né tránh, không ai bị bỏ mạng!
“Tiếp tục, đừng dừng!” Một giọng nữ vang lên, mười mấy người lại một lần nữa triển khai tấn công mãnh liệt!
Một đạo lại một đạo quyền mang oanh kích, dày đặc rơi vào tiếp dẫn chi môn!
Và dưới sự oanh kích liên tục của mười mấy người, sự dao động của tiếp dẫn chi môn ngày càng nhỏ, lam quang phát ra cũng càng ngày càng yếu, cuối cùng thậm chí không còn một tia lam quang nào tràn ra!
“Răng rắc!” Tựa như một tấm kính vô hình bị đánh nát, một tiếng vang giòn từ tiếp dẫn chi môn truyền ra, toàn bộ tiếp dẫn chi môn từ giữa đó từ từ mở ra, vô tận quang mang từ bên trong tản ra, chiếu rọi lên thân thể mọi người, không ít người theo bản năng nhắm mắt lại vì bị ánh sáng đâm vào.
Nhưng càng nhiều người thì vô cùng hưng phấn, lớn tiếng reo hò!
“Tiếp dẫn chi môn bị mở rồi!”
“Có thể tiến vào Huyễn Hải!”
“Vì tộc trưởng, xông lên!”
Nhìn thấy thông đạo rộng lớn lờ mờ sau ánh sáng của tiếp dẫn chi môn, đám người đen nghịt phía dưới lập tức trở nên cực kỳ náo động, từng bóng người lần lượt bay lên, lao về phía tiếp dẫn chi môn!
“Đi! Đi vào!”
Giữa không trung, mười mấy người ra tay càng hưng phấn, không ai chịu nhường ai, dẫn đầu lao về phía tiếp dẫn chi môn.
“Tần Lãng, đi! Chúng ta cũng nhanh chóng đi vào!”
Nhìn thấy tiếp dẫn chi môn mở ra, Tần Nguyệt quay đầu nói với Tần Lãng.
“Được!”
Tần Lãng gật đầu, hộ tống Tần Nguyệt mấy người bay lên.
Mặc dù rất nhiều người cùng nhau lao về phía tiếp dẫn chi môn, nhưng không biết vì sao, xung quanh Tần Lãng và Tần Nguyệt phảng phất có một lực lượng cường đại, bất kỳ ai đến gần đều tự động dạt sang một bên, khiến tốc độ bọn họ lao về phía tiếp dẫn chi môn tăng lên, cơ hồ là một trong những nhóm đầu tiên lao tới gần.
Nhưng, khi bọn họ đang muốn thừa thắng xông lên, tiếp tục lao về phía trước, thì trên không trung có một bóng người hừ lạnh một tiếng, đột nhiên dừng lại, quay người nhìn chằm chằm bọn họ: “Hừ! Dừng lại cho ta! Chúng ta liều mạng mới mở được tiếp dẫn chi môn, các ngươi lại muốn ngồi mát ăn bát vàng, còn muốn nhanh hơn chúng ta vào Huyễn Hải? Làm gì có chuyện tốt như vậy! Ta nói cho các ngươi biết, đều phải chờ ở nguyên chỗ, chờ người của gia tộc chúng ta đều vào hết rồi, các ngươi mới được đi vào! Nếu không, hừ hừ, nắm đấm của ta không nương tay đâu! Bọn người như các ngươi, ta một quyền có thể đánh chết 100 đứa!”
Tần Lãng hơi giật mình, không ngờ lúc này còn có người đứng ra ngăn cản bọn họ.
Nhưng tiếp dẫn chi môn đã mở, chỉ cần có thể vào được, chậm một chút hay sớm một chút cũng không quá quan trọng, vì vậy Tần Lãng không tranh cãi với người này, ra hiệu cho Tần Nguyệt mấy người tạm dừng chờ một chút.
“Hừ! Xem như các ngươi thức thời!”
Thấy Tần Lãng mấy người dừng lại, kẻ ngăn cản hài lòng gật đầu, sau đó cất bước đi về phía tiếp dẫn chi môn.
Ngay khi gã vừa định bước, một đạo đao mang gào thét tới, nhanh như chớp chém thẳng vào người đang gần tiếp dẫn chi môn nhất.
“A!” Người kia hét lên một tiếng thảm thiết, bị chém làm đôi ngay tại chỗ, máu tươi vương vãi khắp nơi, hai nửa thi thể rơi xuống đất.
“Phốc!” Cùng lúc đó, lại thêm một đao mang xẹt qua, cường giả thứ hai đang gần tiếp dẫn chi môn bị đánh bay, đầu lìa khỏi cổ bay lên trời!
Trong nháy mắt, hai cường giả bị miểu sát!
“Tê!”
Thấy cảnh này, hơn mười cường giả vừa lao lên phía trước ngạnh sinh sinh dừng bước, trong lòng dậy sóng kinh hoàng!
Thực lực của hai người bị chém giết ngang ngửa bọn hắn, ở Thiên Hoang đại lục cũng được coi là những cường giả ở vị trí cao!
Vậy mà những người như vậy lại bị miểu sát một cách dễ dàng như vậy!
Lúc này, bọn họ còn may vì đã chậm vài bước, nếu không, người vừa bị đánh lén chém giết có lẽ chính là bọn họ!
Sự việc bất ngờ này khiến cho đám đông đen nghịt đang lao lên phía dưới cũng theo bản năng dừng lại!
Giờ khắc này, mọi người đều cảm thấy bất an!
“Ai đó? Mau cút ra đây!”
Mười mấy người, kể cả gã vừa bảo Tần Lãng dừng lại, đều đầy mặt cảnh giác, nhìn quanh bốn phía, tìm kiếm kẻ đánh lén trong bóng tối.
“Sưu!”
Một bóng người lóe lên, từ trong đám người phía dưới bay ra, vượt qua mười mấy cường giả, đứng tùy ý trước tiếp dẫn chi môn, thản nhiên lên tiếng: “Hai người vừa rồi là ta chém giết!”
“Hỗn đản! Dám đánh lén trong bóng tối, thật là không biết xấu hổ!”
Thấy có người xuất hiện nhận mình là hung thủ, lập tức hơn mười cường giả hùng hổ đứng lên, nhưng khi ánh mắt rơi lên người kia, đồng tử của bọn họ đều đột nhiên phóng đại, những lời định nói trong miệng đều nuốt lại!
“Người này là ai?” Tần Lãng nhìn người đang đứng trước tiếp dẫn chi môn, người nọ có vóc dáng trung bình, tóc hoa râm, da ngăm đen, tướng mạo bình thường, toàn thân không có gì đặc biệt, thoạt nhìn, hoàn toàn chỉ là một ông lão bình thường, ngoại hình xấu xí.
“Lại là Chồn Đen!” Ánh mắt Tần Nguyệt rơi lên người lão giả, trong đôi mắt đẹp lập tức hiện lên sự rung động không gì sánh được: “Chồn Đen chính là một trong số ít những người sống sót đi ra từ Huyễn Hải trước đây! Mọi người tìm hắn bao nhiêu năm không có kết quả, không ngờ hôm nay lại chủ động xuất hiện ở đây!”
Cùng lúc đó, trong đám người đen nghịt phía dưới, cũng có không ít người nhận ra Chồn Đen, lập tức đám đông náo loạn không thôi!
Tần Lãng kinh ngạc, khó trách mười mấy người kia khi thấy Chồn Đen lại có phản ứng như vậy, hóa ra hắn đã từng còn sống đi ra từ Huyễn Hải!
“Chồn Đen, ngươi có ý gì?” Mười mấy cường giả sa sầm mặt lại, lên tiếng hỏi.
“Ý tứ chẳng phải đã quá rõ ràng sao? Ta muốn ngăn cản các ngươi tiến vào Huyễn Hải!” Chồn Đen cười lạnh, thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận