Thần Hồn Đan Đế

Chương 2628: may mắn tâm lý

Cứ như vậy, coi như Vân Hạch gặp nguy hiểm, hắn cũng có thể lập tức chạy tới. Chỉ là những bóng người kia còn chưa kịp đến gần Vân Hạch thì đã bị luồng sức mạnh khổng lồ phát ra từ người Vân Hạch đánh bay ra ngoài.
“Trở về đi, đừng làm chuyện vô ích, ta sẽ không đi với các ngươi.” Vân Hạch đây là lần đầu tiên giải phóng uy áp trong cơ thể mình. Trước đó hắn vẫn luôn cảm thấy trong cơ thể có một nguồn lực lượng tán loạn, mấy ngày nay Vân Nhi tỷ tỷ dạy cho hắn một vài phương pháp, giúp hắn điều hòa khí trong người, lúc này mới có thể bộc phát ra sức mạnh khủng bố như vậy.
Nhìn những bóng người ngã đầy đất, Vân Hạch cũng không hề thương hại chút nào. “Nhanh chóng cút đi, nếu không đừng trách ta lấy mạng chó của các ngươi!” Vẻ ngoan lệ trên người Vân Hạch gần như là tự nhiên mà thành. Mặt lạnh tanh khi nói chuyện, uy áp trên người hắn bung tỏa khiến những bóng người kia càng thêm đau khổ. Người biết thời thế mới là trang tuấn kiệt, thực lực của Vân Hạch quả thật quá kinh khủng, cho dù bọn chúng cùng nhau xông lên e là cũng không đánh lại Vân Hạch. Vì vậy, những bóng người đó không đợi Vân Hạch lên tiếng lần nữa đã nhanh như chớp biến mất không còn dấu vết.
Núp trong bóng tối, Tần Lãng đợi đến khi đám người kia đi xa mới từ chỗ ẩn nấp đi ra, thân thiết gọi một tiếng: “Vân Hạch!”
Nghe được tiếng gọi, Vân Hạch gần như lập tức nhận ra đó là giọng của Tần Lãng. Hắn vội vàng quay đầu, mặt nở nụ cười rạng rỡ, chạy về phía Tần Lãng: “Tần Lãng ca ca, cuối cùng ngươi cũng đã về rồi!”
Nhìn thấy Tần Lãng, tiểu gia hỏa dường như ngay lập tức biến thành một người khác, quay người vui vẻ chạy đến bên Tần Lãng. Cũng chỉ khi ở trước mặt Tần Lãng, Vân Hạch mới lộ ra vẻ ấm ức như vậy.
“Sao thế, ai bắt nạt Vân Hạch của chúng ta vậy?” Mặc dù vừa mới thấy Vân Hạch thể hiện một màn bá khí, nhưng lúc này nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của Vân Hạch, Tần Lãng vẫn không khỏi đau lòng. Lúc này, Vân Hạch giống như một đứa trẻ lạc đường ngoài kia, cuối cùng cũng tìm được mẹ của mình, gặp được Tần Lãng như tìm thấy chỗ dựa tinh thần.
“Vân Hạch của chúng ta vừa nãy làm rất tốt, sau này gặp người xấu vẫn phải như thế, không được có bất cứ do dự nào!” Tần Lãng vuốt tóc Vân Hạch, nghiêm túc nói.
“Ta đã biết, Tần Lãng ca ca.” Lúc này, cảm xúc ấm ức của Vân Hạch mới tốt hơn, nhìn Tần Lãng một cách chân thành đáp lời.
Tần Lãng thấy tâm trạng của Vân Hạch đã ổn định, lúc này mới tiếp tục nói: “Vân Hạch, đưa chiếc chìa khóa xương ngón chân của con cho ta xem một chút.”
Nghe vậy, Vân Hạch liền lấy chiếc chìa khóa xương ngón chân đang đeo trên cổ đưa cho Tần Lãng. Tần Lãng nhận lấy chiếc chìa khóa xương ngón chân, cẩn thận xem xét một hồi, thấy phía sau chiếc chìa khóa có một vết cắt sâu, lúc này mới chợt hiểu ra: “Quả đúng là vậy!”
Thấy Tần Lãng như vậy, Vân Hạch cất giọng non nớt hỏi: “Tần Lãng ca ca, ngươi phát hiện ra cái gì sao?”
Chuyện này liên lụy đến quá nhiều, nếu như Vân Hạch biết, còn nhỏ tuổi có lẽ sẽ không chịu nổi áp lực như vậy. Vì vậy Tần Lãng trực tiếp lắc đầu nói: “Không có gì, Vân Hạch theo ta vào trong thôi, vừa vặn cùng Vân Nhi tỷ tỷ trò chuyện.”
Trong phòng, thân thể của Vân Nhi đã tốt lên nhiều. Cũng may có đan dược của Tần Lãng, mới khiến cho thân thể Vân Nhi ngày càng khỏe lại. “Thiếu gia, ngươi đã về rồi sao?” Thấy Tần Lãng đi vào, đáy mắt Vân Nhi không giấu được vẻ vui mừng nói.
“Trở về rồi, thân thể của ngươi thế nào rồi?” Tần Lãng nhìn thấy Vân Nhi luôn tràn đầy sự quan tâm, luôn khiến hắn vui vẻ. Vân Nhi cười một tiếng, lộ ra một đôi lúm đồng tiền nhỏ khả ái, giọng nói ấm áp thì thầm: “Thiếu gia, người đừng lo cho ta, thân thể của ta đã tốt lên nhiều rồi, nếu như người bận thì đi giải quyết chuyện của mình trước đi.” Nghe được lời của Vân Nhi, Tần Lãng trong lòng rất dễ chịu, hắn gật đầu nói: “Khỏe hơn là tốt rồi, nên phải khỏe mới đúng, ngươi nhớ ăn đan dược ta đưa đúng giờ, không cần lo lắng gì cả.”
Trời càng lúc càng tối, Tần Lãng còn muốn đến chỗ Ba Đồ Lỗ bàn chuyện kế tiếp, vì vậy đã ân cần dặn dò Vân Nhi và Vân Hạch một phen, sau đó mới đến chỗ Ba Đồ Lỗ.
Từ khi tách ra với Ba Đồ Lỗ đến giờ cũng đã hơn một canh giờ, trong hơn một canh giờ này, Ba Đồ Lỗ đã vạch ra được mạch suy nghĩ. Chỉ là còn thiếu chút kiểm chứng. Bên này, Ba Đồ Lỗ nghe tin Tần Lãng tới liền vội vàng nói: “Mau cho hắn vào đi.” Tần Lãng đi đến trước mặt Ba Đồ Lỗ, có lẽ hai người đã trải qua quá nhiều chuyện nên đã có được sự ăn ý vượt xa người thường. Giữa bọn họ, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể biết đối phương đang nghĩ gì.
Chẳng phải sao, Tần Lãng chỉ liếc mắt một cái là biết Ba Đồ Lỗ đang đau đầu về chuyện hội luận võ ngày mai. Quả nhiên, sau khi Ba Đồ Lỗ chào hỏi Tần Lãng thì câu tiếp theo chính là: “Tần Lãng lão đệ, ngươi xem hội luận võ ngày mai nên làm thế nào cho phải, có nên tiếp tục không?” Ba Đồ Lỗ lúc này cảm thấy tiến thoái lưỡng nan. Hội luận võ này mà không mở tiếp thì hiệu quả bọn họ dự kiến còn chưa đạt được. Nếu tiếp tục mở hội luận võ thì an toàn về sau sẽ được đảm bảo thế nào? Vì thế Ba Đồ Lỗ vô cùng mong muốn được nghe ý kiến của Tần Lãng. Tên Tần Lãng này, mỗi lần đều mang đến cho hắn những niềm vui bất ngờ, đây là điều khác biệt so với người khác.
Tần Lãng thấy Ba Đồ Lỗ hỏi, lúc này nghĩ ngợi một lát rồi đáp: “Ý của ta là nên tiếp tục mở. Không chỉ phải tiếp tục mở, còn phải mở long trọng hơn hai ngày này.” Nghe được nửa câu đầu thì Ba Đồ Lỗ còn cảm thấy được, nhưng nghe đến nửa câu sau, hắn không khỏi nghi hoặc vạn phần: “Cái này tiếp tục mở ta còn có thể hiểu, vì sao phải mở long trọng hơn hai ngày này?”
Tần Lãng sớm đã biết Ba Đồ Lỗ sẽ nghi hoặc, lúc này cười nói: “Tiền bối, chẳng lẽ người không hiểu sao? Đây gọi là kế nghi binh.”
Ba Đồ Lỗ nghe vậy liền cảm thấy hứng thú vô cùng: “Cái gì gọi là kế nghi binh?”
Thấy Ba Đồ Lỗ đã cảm thấy hứng thú, Tần Lãng cũng không vội trả lời, mà khẽ giơ tay ra nói: “Ta thiếu một ít đan dược, người cho ta ít đi, ta sẽ nói cho tiền bối biết.” Tần Lãng hiếm khi thể hiện mặt mê tiền như vậy trước mặt Ba Đồ Lỗ, lần này lại phô bày ra, khiến Ba Đồ Lỗ cười đến nếp nhăn trên mặt cũng hằn rõ: “Thằng nhóc tốt, ngươi giỏi đấy, lấy đồ trước mặt ta luôn.” Tần Lãng cười nói tiếp: “Chẳng phải là vì tôn kính tiền bối sao.” Nghe Tần Lãng nói như vậy, Ba Đồ Lỗ lập tức nổi da gà. Lúc này ông ta cười nói: “Ngươi nói cho ta biết trước đi, đáp án là gì, đan dược gì ngươi muốn ta đều cho ngươi hết.” Tần Lãng thấy Ba Đồ Lỗ nóng vội, lúc này cũng không thừa nước đục thả câu, mà cười nói: “Huyễn Nguyệt Tông dư nghiệt phía sau, không hề đơn giản, mới chỉ có hai ngày đã dẫn ra nhiều khách không mời mà đến như vậy, nếu mở long trọng hơn thì sao?” Tần Lãng chỉ nói nửa lời, để nửa kia cho Ba Đồ Lỗ tự lĩnh hội.
Ba Đồ Lỗ cũng không phải là kẻ ngu, chỉ cần Tần Lãng vừa nói là ông đã hiểu rõ ngọn ngành phía sau, cùng với sự đan xen phức tạp của lợi ích. “Nói phải lắm, vậy thì hội luận võ cứ tiếp tục mở, lần này, phải nhổ hết mầm bệnh của thần giới, phải triệt để!”
Nghe Ba Đồ Lỗ cuối cùng đã tỉnh ngộ, Tần Lãng cũng cười gật đầu: “Như vậy, đan dược của ta đâu, nên đưa cho ta rồi chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận