Thần Hồn Đan Đế

Chương 837: Mối thù hôm nay ngày khác gấp trăm lần hoàn lại

"Chuyện gì thế này!" Nhìn thấy cảnh tượng đột ngột xuất hiện trên đài chém, hàng trăm vạn võ giả xung quanh lập tức kinh ngạc, không ít người còn chớp mắt liên tục vì quá đỗi bất ngờ.
"Là cường giả của Đại Chu vương triều!" Rất nhanh có võ giả nhận ra thân phận của năm vị phó tướng, hoảng sợ nói.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đó đều hiểu! Tần Lãng từng đánh gϊếŧ Lý Hạo Vũ, vị hoàng tử có thiên phú nhất của Đại Chu vương triều, hơn nữa còn gϊếŧ cả Lý hoàng thúc của Đại Chu vương triều, hai bên có mối tҺâᵽ oán sinh tử, rõ ràng lần này cường giả của Đại Chu vương triều muốn thừa cơ dồn Tần Lãng vào chỗ ૮ɦếƭ!
"Vô sỉ!" Trần Tuyết cùng đám người Ninh Xương Lô lập tức giận tím mặt, lớn tiếng mắng.
Tần Lãng cùng Dương Giang Long sinh tử đại chiến cơ hồ hao hết toàn bộ sức lực, bản thân bị trọng thương, cường giả Đại Chu vương triều lúc này xuất thủ, không thể nghi ngờ là thừa lúc cháy nhà mà đi hôi của, đúng là hành vi của kẻ tiểu nhân!
Nhưng đối với những lời giận dữ mắng chửi của bọn họ, năm vị phó tướng trên đài chém như không nghe thấy, trong mắt bọn họ, việc tự tay đάпҺ ૮ɦếƭ một thiên tài ba Võ Hồn tiền đồ vô lượng, tuyệt đối là vinh quang tột bậc! Còn việc bọn họ có lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn hay không, có mấy ai thật sự quan tâm chứ? Nhiều năm về sau, mọi người chỉ nhớ hành động vĩ đại chém gϊếŧ thiên tài ba Võ Hồn của bọn họ, cùng nụ cười của người chiến thắng cuối cùng, căn bản không ai để ý quá trình là như thế nào!
"Giết!" Năm vị phó tướng vừa lên đài chém liền rút vũ khí ra ngay lập tức, căn bản không cho Tần Lãng bất cứ cơ hội thở dốc nào, năm đạo kiếm mang sắc bén khác nhau xé gió lao tới, đâм thẳng vào Tần Lãng! Bọn họ thân kinh bách chiến, phối hợp ăn ý, căn bản không cho Tần Lãng bất cứ không gian né tránh nào!
Cảm giác tim đập nhanh truyền đến, sắc mặt Tần Lãng đại biến! Năm vị phó tướng ra tay quá nhanh, hắn thậm chí còn chưa kịp lấy ra ngọc phù truyền tống mà Trần Thiên Liệt cho! Vốn dĩ sau khi chém gϊếŧ Dương Giang Long, hắn đã uống linh đan chữa thương, chuẩn bị dùng ngọc phù truyền tống để đến Tỏa Yêu Tháp, nhưng sự tấn công của năm vị phó tướng đã hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của hắn!
Năm vị phó tướng động tác nhanh như điện chớp, trong nháy mắt năm đạo kiếm mang cường đại đã cách thân thể Tần Lãng không tới một thước! Tần Lãng cau mày, cảm giác ૮ɦếƭ chóc cận kề ùa đến! Với thân thể hiện tại đang yếu ớt của hắn, căn bản không thể thi triển lại thần thông Võ Hồn, nếu cứng đối cứng thì dù có luyện thể tam trọng cũng không thể đỡ nổi nhất kích tất sát của năm vị phó tướng!
"Phụt xẹt!" Khí tức sắc bén của kiếm mang mạnh mẽ đã đâм vào người Tần Lãng, trong nháy mắt tạo ra năm lỗ thủng trên người, năm dòng máu tươi bắn ra!
Ngay lúc Tần Lãng sinh tử trong gang tấc, Đản Đản có tâm ý tương thông với hắn trong nháy mắt từ hình xăm trên lòng bàn tay tuôn ra, trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng hét chói tai: "Gâu gâu gâu——" Theo tiếng hét chói tai, một đạo sóng âm cuồng bạo quét thẳng ra, bao phủ năm vị phó tướng bên trong!
"Ầm!" Không hề ngờ đến biến cố đột ngột, năm vị phó tướng không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy đầu óc nhói lên, trong nháy mắt đại não hỗn độn, cả năm người động tác cứng đờ, cùng lúc sững sờ tại chỗ!
"Phụt xẹt!" "Phụt xẹt!" "Phụt xẹt!" "Phụt xẹt!" "Phụt xẹt!"
Nhân lúc năm vị phó tướng ngây người trong chốc lát, móng vuốt vốn thịt hồ hồ của Đản Đản lóe lên hàn quang, trực tiếp xẹt qua cổ của năm người!
"Phù phù!" Năm cái đầu gần như đồng thời rơi xuống đất, năm dòng máu tươi như suối phun từ năm cỗ thϊ ŧнể không đầu bắn ra ngoài!
"Đó là cái gì!" "Thánh Thú Thao Thiết!"
Cảnh tượng đột ngột khiến con ngươi của tất cả võ giả xung quanh đều co rút lại, không ít võ giả thậm chí kinh hô lên! Vốn dĩ Tần Lãng hẳn đã phải ૮ɦếƭ không thể nghi ngờ, ai có thể nghĩ đến thời khắc ngàn cân treo sợi tóc lại đột nhiên xuất hiện một con Thao Thiết Thánh Thú, trực tiếp miểu sát năm vị cường giả Võ Hoàng ngũ trọng của Đại Chu vương triều!
"Khốn kiếp!" Vốn đang nắm chắc thắng lợi trong tay, Lý Đán đang chờ xem kịch vui trong nháy mắt biến sắc, hai nắm đấm bóp răng rắc! Không thể thành công chém gϊếŧ Tần Lãng, lại bị năm vị phó tướng bị đάпҺ ૮ɦếƭ không hề phòng bị, tổn thất quá lớn!
"Tần Lãng, đi ૮ɦếƭ!" Giận dữ hét lên một tiếng, Lý Đán cả người hung hăng giẫm chân xuống đất, thân hình khẽ động, đột ngột xông về phía đài chém.
"Đản Đản đi!" Vừa thoát khỏi một kiếp, nói với Đản Đản một tiếng, Tần Lãng cấp tốc lấy từ nhẫn trữ vật ngọc phù mà Trần Thiên Liệt cho, lập tức bóp nát!
"Phụt xẹt!" Lý Đán một kiếm đâм vào chỗ Tần Lãng vừa đứng trước đó, nhưng chỉ đâм vào không khí, thân ảnh Tần Lãng và Đản Đản đã biến mất tại chỗ, chỉ còn thanh âm lạnh lùng băng giá của Tần Lãng vọng vào tai: "Đám tạp nham hoàng tộc Đại Chu, mối ᴛɦù hôm nay ta, Tần Lãng ghi nhớ, một ngày nào đó, ta sẽ khiến các ngươi hoàng tộc Đại Chu gấp trăm lần hoàn trả ——"
"Thằng nhóc ranh mãnh!" Lý Đán nghiến răng ken két! Hắn tự mình ra tay, không những tổn thất năm vị phó tướng cường đại, còn để Tần Lãng chạy trốn ngay dưới mắt, đúng là quá мấᴛ мặᴛ!
"Lần sau để bản tướng quân gặp lại, nhất định phải băm ngươi thành muôn mảnh!" Mặt Lý Đán đầy giận dữ, ngửa mặt lên trời phẫn nộ hét.
"Ta nói! Sinh tử đại chiến chém gϊếŧ Dương Giang Long, lại bất ngờ chém gϊếŧ năm vị Võ Hoàng cường giả của Đại Chu vương triều, còn có thể toàn thân rút lui trước mặt Lý Đán, tên Tần Lãng này cũng quá trâu!" Hơn trăm vạn võ giả xung quanh trên khán đài mắt lóe lên tia sáng, tặc lưỡi tán thán nói.
"Thảo nào Tần Lãng dám đến đây nhận lời ước hẹn sinh tử đại chiến, thì ra đã sớm tính toán xong phương pháp thoát thân!" Trần Tuyết ngóng nhìn phương hướng Tỏa Yêu Tháp của Huyền Kiếm Tông, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ ngưỡng mộ.
"Tặc tặc, tiểu tử này không tệ, thiên phú dị bẩm, còn có thể xoay chuyển cường giả của Đại Chu vương triều trong lòng bàn tay, thật sự là hiếm thấy!" Ông gia gia chủ hài lòng gật đầu, sau đó ánh mắt rơi trên người Ông Hàn Dương ở phía sau, mở miệng hỏi: "Ông Hàn Dương, Tần Lãng từng cứu con một mạng đúng không, không biết quan hệ giữa các con như thế nào?"
"Cũng coi như không tệ đi, con từng vì Mạc gia động thủ với tộc nhân của Tần Lãng mà đứng ra ngăn cản một lần..." Ông Hàn Dương thành thật trả lời.
"Tốt! Nhất định phải duy trì tốt quan hệ với Tần Lãng, sau này nếu hắn có cần, Ông gia chúng ta có thể cân nhắc giúp một tay!" Ông gia gia chủ hài lòng gật đầu.
Tần Lãng nhất định có tiền đồ vô lượng, sau này trưởng thành thì nhất định sẽ trở thành minh hữu mạnh mẽ của Ông gia, không thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy.
"Vâng, gia chủ, con hiểu!" Ông Hàn Dương có vẻ thụ sủng nhược kinh, liên tục gật đầu nói.
Huyền Kiếm Tông, cấm địa. Sương mù lượn lờ, khí tức âm hàn Tiêu Sách vô cùng vờn quanh ở bên trong, tỏa ra, khiến cho người ta có cảm giác không rét mà run. Nơi này chính là cấm địa của Huyền Kiếm Tông, dù là người ngoài hay đệ tử Huyền Kiếm Tông đều tuyệt đối không được phép đi vào! Ngay cả tông chủ Huyền Kiếm Tông tiền nhiệm cũng không có tư cách bước vào một bước!
Ở trung tâm nhất của cấm địa âm hàn này, sừng sững đứng một tòa tháp cao vút trời, vô số phù văn thần bí thoáng hiện xung quanh tháp cao, tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, từng tiếng kêu thảm thiết vô cùng từ bên trong tháp thỉnh thoảng truyền ra, tựa như Cửu U Luyện Ngục, khiến người ta rùng mình. Tòa tháp cao vút tận mây này không phải thứ gì khác, mà chính là nơi vô cùng hung hiểm của Huyền Kiếm Tông—— Tỏa Yêu Tháp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận