Thần Hồn Đan Đế

Chương 2563: chênh lệch

Chương 2563: Chênh Lệch
Lẫm Uyên Cung, Yêu Tổ quyết định về Yêu giới trước, bế quan phong tỏa một thời gian để tu luyện lại trái tim. Cứ mãi dựa vào bắt chút nữ tử chữa trị trái tim, cũng không phải là cách hay. Chỉ là lúc hắn vừa mở ra đại trận hộ pháp, liền phát hiện có một luồng khí tức không thuộc Yêu tộc bọn hắn ập tới. Phát hiện này làm Yêu Tổ giật nảy mình, vội vàng rút về Lẫm Uyên Cung, đồng thời nhanh chóng nghĩ cách đối phó. Yêu Tổ không ngốc, kết hợp tình huống mình thăm dò được, hiểu rõ thần giới đang muốn ra tay với hắn. Với năng lực của hắn, ứng phó thần giới tấn công là dư sức, nhưng việc đó cũng có nghĩa hắn phải hao tổn tinh khí thần của mình. Hiện tại không có trái tim để chống đỡ, cưỡng ép vận nguyên lực chẳng khác nào tự giảm thọ, rõ ràng đây là một vụ làm ăn không có lợi. Yêu Tổ nghĩ ngợi, lại liếc nhìn Lẫm Uyên Cung mà mình đã khổ tâm kinh doanh ở thần giới lâu như vậy, cảm thấy hung ác, quyết định phóng hỏa đốt Lẫm Uyên Cung, thừa dịp lúc lửa cháy mà thừa cơ đào tẩu. Yêu Tổ nói làm là làm, lập tức tụ một quả cầu lửa ném về nơi dễ cháy nhất của Lẫm Uyên Cung. Chỉ là lửa thiêu đốt được vài giây thì liền tự động tắt ngấm. Yêu Tổ vô cùng khó hiểu với tình huống đột ngột này, hắn không tin tà, lập tức lại tụ mấy quả cầu lửa ném về khắp các hướng của Lẫm Uyên Cung, quyết ý muốn để Lẫm Uyên Cung bốc cháy hoàn toàn. Chỉ là lần này ngọn lửa cũng không trụ được bao lâu liền tắt ngóm. Lần này Yêu Tổ ném ra đều là huyền hỏa, cho dù là sắt thép cũng sẽ bị hòa tan trong nháy mắt, huống chi chỉ là Lẫm Uyên Cung làm bằng gỗ. Bởi vậy, hiện tượng kỳ lạ này khiến Yêu Tổ vô cùng nghi hoặc, đến nước này mà hắn vẫn không phát hiện được sự tình ẩn chứa bên trong, thì thật là quá kém cỏi. Chỉ thấy Yêu Tổ vung tay lên, hình ảnh bên ngoài Lẫm Uyên Cung lập tức hiện lên trước mắt hắn. Vô số người đang vây quanh bên ngoài Lẫm Uyên Cung của hắn, trông coi một trận pháp kỳ quái, dốc toàn lực đối phó. Nếu là như vậy, thì hắn cũng chẳng quản nhiều làm gì, chỉ là một cái Lẫm Uyên Cung mà thôi, không đáng để hắn phải tốn nhiều tâm tư đến thế. Chỉ là hắn vừa muốn rời khỏi Lẫm Uyên Cung, thì lại phát hiện bên ngoài Lẫm Uyên Cung phảng phất có thứ gì đó đang kéo lại, khiến hắn rất khó khăn để thoát ra. Chuyện này, trước đây là điều không thể xảy ra. Yêu Tổ rất thông minh, gần như trong chớp mắt đã hiểu ý đồ của thần giới, chỉ đơn giản là biết rõ điểm yếu của hắn, muốn thừa cơ hội này tóm gọn hắn mà thôi. Nghĩ đến khả năng này, Yêu Tổ không khỏi cười lạnh liên tục, nếu thần giới thật sự nghĩ vậy thì đúng là không xem hắn ra gì. Vốn dĩ định buông tay mặc kệ, nhưng lúc này lại khiến Yêu Tổ nảy sinh chiến ý. Trong lòng từ trước đến nay vốn lạnh lùng lại bạc bẽo, đến thời khắc mấu chốt thì ngay cả an nguy của mình Yêu Tổ cũng không để ý, chứ đừng nói đến những thứ khác. Nghĩ nghĩ, Yêu Tổ làm vỡ ngón giữa của mình, để máu chảy xuống, nhỏ vào vùng nước biển đen đặc. Để cho Lẫm Uyên Cung càng thích hợp cho Yêu tộc sinh tồn, nước biển ở vùng này đều đã qua xử lý đặc thù, trong nước không biết được Yêu Tổ nuôi bao nhiêu độc vật. Chính vì có những độc vật này tồn tại, nên Yêu tộc sống trong vùng biển này cũng giống như ở trên đất liền, không gặp phải bất kỳ trở ngại nào. Đương nhiên cùng lúc đó, những độc vật này cũng cần máu tươi của Yêu Tổ cung cấp để nuôi dưỡng, mới có thể duy trì sự bình ổn của nước biển. Trong khoảng thời gian này, Yêu Tổ bởi vì thân thể suy yếu nên căn bản không có thời gian đi quản mấy độc vật này, bởi vậy chúng đã sớm đói bụng, máu tươi của Yêu Tổ vừa nhỏ xuống, thì trong nháy mắt nước biển trở nên hỗn loạn. Ở bên ngoài đang liều chết chống cự bát quái thái âm trận, đám người thần giới còn chưa kịp phản ứng, thì đã phát giác ra một sự phun trào ở sâu trong nước biển. “Mau tránh ra!” Người dẫn đầu là người hiểu rõ tình hình hải vực, khi phát hiện nước biển dị biến, dù không biết cụ thể chuyện gì xảy ra, nhưng lớn lên ở bờ biển hắn biết sự đáng sợ của biển cả, nên đã hô lớn một tiếng dẫn đầu bỏ chạy sang một bên. Nhưng vì đã mấy ngày không được ăn uống, sức bộc phát của độc vật cũng không phải có thể ngăn chặn trong chốc lát. Rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng thì tứ chi và ngũ quan của họ đã bắt đầu ngứa ngáy, ngay sau đó, không đợi họ có thể làm thêm động tác gì, trên người đã xuất hiện rất nhiều vết chảy máu, và chết bất đắc kỳ tử. Chứng kiến ngày càng nhiều người chết trước mắt mình, người dẫn đầu ở phía bát quái thái âm trận đã nhạy bén nhận thấy sắp không chống đỡ nổi nữa. Trong tuyệt vọng, hắn bắn đạn tín hiệu đặc chế về phía Ba Đồ Lỗ. Trong Lẫm Uyên Cung, bát quái thái âm trận xuất hiện sơ hở, hắn có thể rời đi trước, nhưng khi nhìn thấy rất nhiều người bất lực chết trước mắt mình, việc này tự dưng khiến Yêu Tổ sinh ra một tia khoái cảm đùa bỡn người khác trong lòng bàn tay. Yêu Tổ thậm chí còn tự rót cho mình một chén rượu, nhẹ nhàng lắc ly rượu, nhấp một ngụm, khóe miệng còn dính máu tươi, phối hợp với nụ cười âm tà của hắn, tự dưng khiến Yêu Tổ càng thêm một tia tà mị, nhìn sao cũng thấy đáng sợ. Tại thần giới, Ba Đồ Lỗ đã sớm nhận được tin tức. Trong tình huống bình thường, sẽ không sử dụng loại đạn tín hiệu này, một khi đã dùng đạn tín hiệu trọng lượng cấp này, nhất định là sự việc đã phát triển đến mức không thể cứu vãn. Hắn nghĩ nghĩ, quyết định rút đội quân thủ vệ phía bắc thần giới trở về, đến hải vực giúp đỡ. Nếu như phía hải vực này tính toán sai, đến lúc đó thần giới bát trọng thiên sẽ rơi vào khủng hoảng lớn hơn, cùng lắm thì thông qua các hướng khác quân trấn thủ đến phía bắc cũng được. Mệnh lệnh vừa được ban ra thì Tần Lãng đã vội vã chạy tới sau khi nhận được tin. “Tiền bối, không thể!” Vì chuyện gấp, trán Tần Lãng đã lấm tấm mồ hôi, nhưng dù là vậy, hắn cũng không dám dùng tay lau đi. Ba Đồ Lỗ lúc này đang bù đầu, có chút không để ý đến Tần Lãng, hắn vội vàng phân phó với Tần Lãng: “Tần Lãng, sao ngươi lại tới đây?” Tần Lãng biết, làm thủ vệ thần của thần giới, Ba Đồ Lỗ bọn họ có phán đoán của mình, nhưng với tư cách là một thành viên của thần giới, hắn không thể làm ngơ được. Bởi vì cái gọi là tổ bị phá thì trứng cũng không còn nguyên vẹn, nếu thần giới vì chuyện này mà bị thương nặng, bản thân Tần Lãng cũng không có phát triển được bao nhiêu. Nghĩ đến đây, Tần Lãng thu hồi vẻ hiền hòa trước đó, nghiêm túc nói: “Tiền bối, sự việc rất nghiêm trọng đúng không?” Chuyện này ảnh hưởng rất lớn, Ba Đồ Lỗ cũng không hề nói với ai, nhưng Tần Lãng đoán được và còn tìm đến nơi này, Ba Đồ Lỗ cũng chẳng còn giấu giếm nữa. Thấy không thể gạt được Tần Lãng, Ba Đồ Lỗ liền đem tình huống sự thật kể hết ra. Tần Lãng nghe xong thì im lặng không nói gì, chau mày, không ai biết rốt cuộc hắn đang suy nghĩ gì. Thấy nửa ngày không nhận được hồi đáp, đến lượt Ba Đồ Lỗ sốt ruột. Hắn nuốt nước bọt, nhìn thẳng vào Tần Lãng hỏi: “Ngươi có ý kiến gì, mời nói ra đi, thời gian cấp bách, ta còn phải đi an bài.” Tần Lãng tính toán hồi lâu, lúc này trong đầu đã có chủ ý. “Tiền bối, mau chóng rút hết người đang vây quanh Lẫm Uyên Cung về đi.” Tần Lãng vừa mở miệng nói câu này, Ba Đồ Lỗ đã trợn tròn mắt hỏi: “Ngươi nói đùa cái gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận