Thần Hồn Đan Đế

Chương 2188: Dung hợp Vô Tự Thiên Thư

“Ông!” Vô Tự thiên Thư cùng ngực của Đường Tâm Nhiên chạm vào nhau trong nháy mắt, lồng ngực của nàng đột nhiên rung lên, sau đó vô tận bạch quang từ thân thể băng lãnh của Đường Tâm Nhiên bắn ra, chiếu xạ thân thể nàng trong suốt! Nhưng hiển nhiên, Vô Tự thiên Thư cũng không có ý muốn đi vào cơ thể Đường Tâm Nhiên, không ngừng giãy dụa trong tay Tần Lãng, càng ra sức chui về phía cơ thể Tần Lãng. “Cho ta vào!” Bàn tay Tần Lãng đột nhiên bộc phát ra lực lượng cường đại, ngăn cản Vô Tự thiên Thư tiến vào cơ thể hắn, đồng thời cưỡng ép đặt sát nó vào ngực Đường Tâm Nhiên. “Phanh!” “Phanh!” “Phanh!” Tựa như nhận được sự triệu hồi nào đó, nhịp tim của Đường Tâm Nhiên vốn gần như không thể nghe thấy lúc này lại rung lên dữ dội. Mà theo trái tim đột nhiên nảy lên kịch liệt, từng đợt máu tươi điên cuồng từ thân thể băng giá của nàng trào ra, nhanh chóng dung hợp với bạch quang của Vô Tự thiên Thư. Cùng với sự kết hợp lẫn nhau, tựa như nảy mầm bén rễ, từng đạo bạch quang hình thành những sợi rễ màu đỏ xuất hiện, nhanh chóng kết hợp với huyết nhục của Đường Tâm Nhiên, một lực hút từ cơ thể Đường Tâm Nhiên xuất hiện, bao bọc lấy Vô Tự thiên Thư. Cái này tăng cái kia giảm, lực lượng tràn vào cơ thể Tần Lãng từ Vô Tự thiên Thư bắt đầu dần yếu đi, đến cuối cùng, thậm chí không cần hắn cưỡng ép áp chế, Vô Tự thiên Thư vẫn áp sát vào ngực Đường Tâm Nhiên. Thấy cảnh này, Tần Lãng cưỡng ép đè xuống kích động và mong chờ trong lòng, cẩn thận từng chút một đặt Đường Tâm Nhiên xuống đất, còn hắn thì nhẹ nhàng lùi về sau mấy mét. “Xì xì xì...” Tựa như thực vật sinh trưởng, những âm thanh lách tách vang lên, toàn bộ thân thể Đường Tâm Nhiên đang nằm thẳng dưới đất lại lơ lửng. Dưới sự hòa lẫn giữa bạch quang và máu tươi, màu trắng và hào quang màu đỏ giao nhau, không ngừng từ trong cơ thể Đường Tâm Nhiên nở rộ, còn Vô Tự thiên Thư thì chậm rãi tràn vào cơ thể Đường Tâm Nhiên. Theo Vô Tự thiên Thư bắt đầu tiến vào cơ thể Đường Tâm Nhiên, sinh cơ yếu ớt gần như biến mất của nàng bắt đầu từng chút một hồi phục, từng chút một mạnh lên… “Chuyện này sao có thể!” Trần Như Tâm mở to đôi mắt đẹp. Theo nàng thấy, vừa nãy Đường Tâm Nhiên chỉ còn lại chút hơi tàn cuối cùng, gần như không khác gì người chết, đã bị phán tử hình! Nhưng bây giờ, nhờ trang giấy trắng bình thường này dung hợp, sinh cơ đã mất của nàng lại bắt đầu hồi phục! “Đây là thần vật cỡ nào, lại có hiệu quả khởi tử hồi sinh thần kỳ!” Phật Thánh trừng lớn hai mắt, trong mắt tràn đầy kinh ngạc khó che giấu! “Ngay cả thiên Đạo của đại thế giới cũng không thể cứu sống được Mộng Nhiên, mà thần vật này lại có thể tìm lại sinh cơ cho Mộng Nhiên, e rằng chỉ có thần giới mới có bảo vật nghịch thiên như vậy!” Đạo Thánh cũng tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, chậm rãi lắc đầu. “Mộng Nhiên sư muội được cứu rồi!” Các cường giả Thiên Võ Thánh của Cách Lan Vân thấy cảnh này, từng người vô cùng kích động và hưng phấn, lên tiếng hỏi hai vị thánh. “Trước mắt thì có vẻ Mộng Nhiên có chút hy vọng sống!” Phật Thánh khẽ gật đầu nói. “Nhưng về việc có thể hoàn toàn thoát khỏi kiếp này hay không, chúng ta cũng không chắc chắn, chỉ có thể xem tình huống sau đó sẽ phát triển thế nào.” Đạo Thánh chậm rãi mở miệng. Lập tức, tất cả mọi người đều dồn ánh mắt mong chờ vào Đường Tâm Nhiên đang lơ lửng trên không. Giờ phút này, quang mang trên người Đường Tâm Nhiên càng lúc càng mạnh, mà Vô Tự thiên Thư cũng đã hơn phân nửa tiến vào ngực nàng. Không những thân thể băng giá của nàng có xu hướng từ từ chữa trị, mà ngay cả hồn lực gần như sắp tiêu tán của nàng cũng từng chút một tăng cường. “Xem ra Tâm Nhiên được cứu rồi!” Thấy cảnh này, Tần Lãng nắm chặt hai tay, trong lòng nóng bừng. Vừa rồi hắn đã tuyệt vọng! Nhưng vào giờ phút cuối cùng, sau khi thi thể nam tử tóc trắng nổ tung thì trang thứ tư Vô Tự thiên Thư xuất hiện, hơn nữa nó còn muốn dung nhập vào thân thể mình, điều đó khiến trong lòng hắn lại một lần nữa bùng nổ hy vọng mới! Vô Tự thiên Thư là bảo vật do Chúng Thần đế của thần giới hao tâm tổn sức ngưng luyện mà thành, ngay cả thượng thần uyên vô cùng cường đại cũng cần tìm kiếm Vô Tự thiên Thư, đủ thấy nó cực kỳ nghịch thiên, hiệu quả thì khỏi cần nói. Thần vật như vậy nếu có thể dung hợp với cơ thể Đường Tâm Nhiên, sao có thể để ký chủ là Đường Tâm Nhiên chết tùy tiện? Từ việc sinh mệnh khí tức của Đường Tâm Nhiên đang hồi phục có thể thấy, dự đoán vừa nãy của Tần Lãng hoàn toàn chính xác! Sau đó, chỉ cần Đường Tâm Nhiên có thể thành công dung hợp trang Vô Tự thiên Thư này, nàng sẽ có thể hồi phục, không đến mức hương tiêu ngọc vẫn! Trong ánh mắt mong chờ của Tần Lãng, quang mang trên người Đường Tâm Nhiên càng lúc càng thịnh, hồn lực cũng càng lúc càng mạnh, cơ thể băng giá lại càng chữa trị với tốc độ mà mắt thường có thể thấy. Vài phút sau. Cả trang Vô Tự thiên Thư rốt cuộc hoàn toàn tiến vào cơ thể Đường Tâm Nhiên, ánh sáng nóng bỏng toàn bộ nội liễm, biến mất không thấy. Cùng lúc đó, Đường Tâm Nhiên đang nhắm mắt cũng từ từ mở mắt ra. “Ta đây là... không chết?” Đôi lông mi dài khẽ rung động, trong đôi mắt đẹp của Đường Tâm Nhiên hiện lên vẻ mê mang. Ý thức của nàng trước đó rõ ràng đã vô cùng yếu ớt, tựa như rơi vào bóng tối vô tận, không ngừng chìm xuống, nhưng ngay khoảnh khắc ý thức cuối cùng còn sót lại sắp tiêu tan, tựa như có ánh sáng trắng thuần khiết chiếu vào bóng tối vô tận, xua tan bóng đêm xung quanh, đồng thời một lực hút mạnh mẽ mang theo ý thức của nàng không ngừng đi lên, càng ngày càng mãnh liệt. “Tỉnh!” “Cứu được rồi!” Thấy Đường Tâm Nhiên tỉnh lại, lập tức đám người Cách Lan Vân Thiên đều nhao nhao reo lên đầy kinh ngạc. “Quả nhiên Vô Tự thiên Thư có tác dụng!” Tần Lãng thấy Đường Tâm Nhiên tỉnh lại không khỏi vui mừng cười lên một tiếng. Nhưng mà, ngay sau đó, cảm nhận được điều gì, sắc mặt Tần Lãng bỗng nhiên biến đổi! Cùng lúc đó, Đường Tâm Nhiên cũng cảm nhận được điều gì, cúi đầu nhìn vào lồng ngực mình, sau đó nhìn Tần Lãng. Giờ phút này, Vô Tự thiên Thư vốn đã dung hợp vào cơ thể Đường Tâm Nhiên bộc phát ra một lực hút mạnh mẽ, không ngừng hướng về phía Tần Lãng. Đồng thời, ba trang Vô Tự thiên Thư trong cơ thể Tần Lãng cũng phát ra lực hút mạnh mẽ tương tự, dường như muốn hút lấy trang Vô Tự thiên Thư đã dung hợp vào cơ thể Đường Tâm Nhiên! Dưới lực hút lẫn nhau của bốn trang Vô Tự thiên Thư, thân thể của Tần Lãng và Đường Tâm Nhiên bất giác xích lại gần nhau! “Chuyện này là sao?” Tần Lãng kinh hãi. Hắn cảm nhận được, khi hắn và Đường Tâm Nhiên ngày càng xích lại gần nhau, lực hút đó càng ngày càng mạnh, dường như muốn cưỡng ép rút trang Vô Tự thiên Thư ra khỏi cơ thể Đường Tâm Nhiên! “Phụt!” Sau một khắc, Đường Tâm Nhiên đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, Vô Tự thiên Thư đã hoàn toàn dung nhập vào cơ thể nàng lại một chút một chút rời ra dưới lực hút cường đại, cơ thể nàng lại một lần nữa nứt toác! “Tình huống thế nào?” Cách Lan Vân Thiên vừa mới còn reo hò, thấy cảnh tượng đột ngột này thì ai nấy đều đứng sững tại chỗ, mặt mày tràn đầy vẻ mờ mịt. “Trong cơ thể Tần Lãng dường như có bảo vật gì đang hút trang giấy trắng đã dung nhập vào cơ thể của Mộng Nhiên!” Hai vị thánh nhíu mày, trầm giọng nói. “Lẽ nào Vô Tự thiên Thư vốn là đồng nguyên, không thể hòa vào hai cơ thể khác nhau?” Tần Lãng nhắm mắt, sau đó trong mắt lóe lên vẻ kiên quyết: “Đã như vậy, ta sẽ moi các ngươi ra, để tất cả đều dung nhập vào cơ thể Tâm Nhiên!” Không chút do dự, Tần Lãng liền dùng ngón tay như vuốt sắc bén đột ngột đâm vào thân thể mình! Trong nháy mắt, máu tươi văng ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận