Thần Hồn Đan Đế

Chương 1544: Đánh giết Ô Điệt

Chương 1544: Giết Ô Điệt
Thân ảnh khổng lồ này không ai khác, chính là giao long! Ngay từ đầu giao long chưa từng xuất hiện mục đích đúng là để Ô Điệt khinh địch, đánh bất ngờ, cho Ô Điệt một đòn trí mạng! Và bây giờ chính là thời cơ tốt nhất!
"Nếu thêm hỏa diễm của ta thì sao?"
Giao long vừa xuất hiện, một đôi vuốt lớn trực tiếp đè mạnh Ô Điệt xuống đất, ngăn cản nó chạy trốn, cùng lúc đó miệng lớn đột ngột há ra, ngọn lửa màu vàng rực rỡ phun ra dữ dội, mang theo hơi nóng kinh khủng, nuốt trọn thân ảnh Ô Điệt!
"Cái gì! Giao long vậy mà không chết?"
Nhìn thấy giao long xuất hiện, Ô Điệt kinh ngạc.
Hắn vốn tưởng giao long đã bị Tần Lãng rút gân lột da từ lâu, nhưng không ngờ giao long chẳng những không chết, mà thực lực tựa hồ còn mạnh hơn trước gấp mấy lần! Khi ngọn lửa của giao long nhập vào cùng Chu Tước Nghiệp Hỏa của Vân Nhi và Xích Viêm chân hỏa của Tần Lãng, nhiệt độ ngọn lửa tăng lên, đạt tới mức độ vô cùng kinh khủng, Ô Điệt đã không chịu nổi, thân thể đen sì không ngừng quằn quại, lăn lộn, trong biển lửa phát ra tiếng kêu thảm thiết.
"Hừ! Năm đó ngươi đánh lén giết chết cha mẹ ta, hôm nay ta liền phải tự tay báo thù cho cha mẹ!"
Trong mắt giao long lóe lên tia giận dữ, liều mạng thúc đẩy ngọn lửa vàng thiêu đốt thân thể Ô Điệt.
Dưới tác động của ba luồng hỏa diễm cường đại, nhiệt độ ngọn lửa vô cùng kinh khủng, các xúc tu của Ô Điệt đều bốc cháy, mùi khét lẹt tràn ngập không khí.
"Ta là vô địch đại tướng quân, sao có thể tùy tiện vẫn lạc ở nơi này, tất cả các ngươi cút ngay cho ta!"
Cơn đau kịch liệt vô tận truyền đến, Ô Điệt quát lên một tiếng, đột nhiên há miệng, hai hàm răng cưa âm u hung hăng cắn lấy vuốt lớn của giao long!
"Rống!"
Vuốt lớn trực tiếp bị răng cưa cắn nát, máu tươi bắn ra, đau đớn kịch liệt truyền đến, giao long không nhịn được gầm thét, trong nháy mắt cảm thấy một luồng độc tố kinh khủng lan tràn vào cơ thể, cơ bắp, thần kinh nhanh chóng tê liệt, động tác trở nên chậm chạp, trong đầu một trận choáng váng, lực ở vuốt cũng giảm mạnh!
"Trốn!"
Mượn cơ hội hiếm có, Ô Điệt định thoát khỏi vuốt giao long, tránh khỏi biển lửa kinh khủng tạo thành bởi ba luồng hỏa diễm.
"Trốn đâu!"
Vân Nhi khẽ quát, tay ngọc giơ lên, trong nháy mắt tạo thành một bức tường băng dày khoảng năm sáu trượng xung quanh Ô Điệt.
"Thần niệm!"
Cùng lúc đó, Tần Lãng vừa động ý niệm, một luồng thần niệm đen kịt mang theo khí tức tử vong kinh khủng, trực tiếp tiến vào não bộ của Ô Điệt!
"Ầm!"
Đường chạy bị chặn, Ô Điệt đang muốn toàn lực oanh phá tường băng thì bị thần niệm đánh trúng bất ngờ, trong nháy mắt não hải trở nên hoảng hốt, ngây người tại chỗ.
"Chết đi!"
Nhận thấy cơ hội ngàn năm có một, mắt giao long sáng lên, cố gắng hết sức, đột nhiên nhấc vuốt lên, rồi hung hăng giẫm về phía đầu Ô Điệt! Ô Điệt bị thần niệm công kích chỉ do dự một phần ngàn giây! Nhưng cao thủ giao chiến sinh tử chỉ trong nháy mắt! Một phần ngàn giây này đủ để quyết định thắng bại của trận đại chiến!
"Không—— các ngươi không thể giết ta, giết ta, các ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết!"
Ô Điệt vừa tỉnh táo lại thấy vuốt giao long rơi xuống đỉnh đầu, trong con mắt dựng thẳng lóe lên vẻ kinh ngạc vô tận, hoảng sợ gầm rú một tiếng, liều mạng điều động tất cả sức mạnh về phía đỉnh đầu.
Nhưng vì bị hỏa diễm khủng bố thiêu đốt tiêu hao quá nhiều năng lượng, sức phòng ngự của Ô Điệt không còn như trước, vội vàng nên căn bản không thể ngăn cản vuốt lớn của giao long!
"Bốp!"
Trong ánh mắt tuyệt vọng hoảng sợ của Ô Điệt, vuốt giao long giẫm nát đầu Ô Điệt, như dưa hấu bị giẫm nát, một tiếng vang giòn tan truyền ra, chất lỏng màu xanh lục bắn tung tóe khắp nơi, các xúc tu điên cuồng co rút múa may, muốn công kích giao long từ mọi hướng.
Nhưng dưới ngọn lửa khủng bố, những xúc tu kia chỉ mới tiến được một nửa đã lần lượt rơi xuống đất, điên cuồng bốc cháy, nhanh chóng trở nên cháy đen.
"Ô Điệt rốt cục chết!"
Cảm nhận được Ô Điệt không còn chút sinh cơ, Vân Nhi lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng trên khuôn mặt xinh đẹp.
Tần Lãng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lần này nếu không có giao long cùng ra tay, với thực lực của hai người hắn và Vân Nhi, chưa chắc đã là đối thủ của Ô Điệt!
"Phụ thân, mẫu thân, cuối cùng con đã tự tay báo thù cho cha mẹ, cha mẹ trên trời có thể an nghỉ!"
Giao long ngửa mặt lên trời gầm dài một tiếng, giờ phút này phảng phất trút hết tất cả tâm tình bị đè nén bao nhiêu năm qua.
"Lộp bộp!"
Ngọn lửa kinh khủng thiêu đốt suốt một phút, thi thể Ô Điệt lúc này mới cháy thành tro tàn, giữa tro tàn có một viên hạt châu đen lớn bằng quả đấm.
"Hử? Ba luồng hỏa diễm hợp lực mà không thể đốt thành tro bụi? Hạt châu đen này là gì?"
Trong đôi mắt đẹp của Vân Nhi hiện lên vẻ kinh ngạc, cất lời hỏi.
"Đây là bản mệnh Thánh Châu của Ô Điệt, trong đó ngưng tụ ít nhất tám thành tu vi và năng lực của Ô Điệt, là bảo vật vô cùng trân quý, có tác dụng nghịch thiên đối với việc tu luyện. Nhưng năng lượng trong bản mệnh Thánh Châu của nó quá mức cuồng bạo, cho dù là ta cũng không dám tùy tiện nuốt."
Giao long bên cạnh lên tiếng giải thích.
"Ngưng tụ tám thành tu vi của Ô Điệt, chẳng phải là nếu luyện hóa được viên bản mệnh Thánh Châu này, tương đương với tiếp nhận toàn bộ tu vi của một Võ Thánh tam trọng cường giả?"
Vân Nhi không khỏi kinh ngạc thốt lên.
"Có thể nói như vậy. Nhưng ngay cả ta cũng không dám nuốt nó, người trên thế giới này dám luyện hóa viên bản mệnh Thánh Châu này có thể nói là phượng mao lân giác!"
Giao long khẽ gật đầu, vuốt lớn giơ lên, một trận gió mạnh thổi qua, trực tiếp thổi viên bản mệnh Thánh Châu đến trước mặt Tần Lãng: "Viên bản mệnh Thánh Châu này đối với ta vô dụng, coi như các ngươi đã giúp ta báo thù cho cha mẹ ta sẽ tặng nó cho các ngươi như chiến lợi phẩm, hy vọng sau này các ngươi tìm được biện pháp luyện hóa nó, phát huy tác dụng."
"Vậy ta xin từ chối thì bất kính."
Tần Lãng gật đầu, một tay nắm bản mệnh Thánh Châu, thu vào không gian trong hình xăm ở bàn tay.
Hiện tại giao long không thể nuốt viên bản mệnh Thánh Châu này, nhưng hắn biết có một tồn tại vô cùng biến thái, chắc chắn có thể nuốt được!
"Răng rắc!"
Một khắc sau, vuốt lớn của giao long đột nhiên vạch ra một đạo kình khí kinh khủng, trên thân xuất hiện một lỗ hổng sắc bén, vuốt lớn trực tiếp thò vào trong, đột nhiên kéo một cái, máu tươi phun ra ngoài, một dải gân cốt gần như trong suốt, dài hơn một thước như cánh tay người lớn xuất hiện trên vuốt giao long, khí tức thần bí và thánh khiết như ẩn như hiện: "Đây là gân giao long ta đã hứa với các ngươi trước đây, bây giờ sẽ giao cho các ngươi đúng hẹn!"
Chịu đựng đau đớn kịch liệt, vuốt lớn giao long vung lên, ném gân giao long vừa tự tay rút ra cho Tần Lãng.
"Cảm ơn!"
Vốn còn lo lắng giao long trở mặt, sẽ có một trận kịch chiến, lại không ngờ giao long lại sảng khoái như vậy, trực tiếp đưa gân giao long cho hắn, Tần Lãng khẽ gật đầu, chắp tay cảm ơn, rồi thu vào không gian hình xăm trên tay.
Ngay lúc Tần Lãng vừa thu gân giao long, thân thể to lớn của giao long run lên, sau đó ầm ầm ngã xuống đất, tạo thành một cái hố sâu.
"Giao long, ngươi làm sao vậy?"
Vân Nhi kinh hô.
Tần Lãng biến sắc, nghĩ tới điều gì, nhanh chóng chạy đến trước giao long, giơ tay ấn lên người nó, lát sau nhíu mày, thở dài: "Vừa nãy đánh nhau với Ô Điệt, nó bị răng cưa của Ô Điệt cắn trúng, trong đó có kịch độc!"
"Thiếu gia, giao long xem như đã giúp chúng ta một ân lớn, ngài tranh thủ nghĩ cách giúp giao long giải độc!"
Vân Nhi vội vàng nói.
"Vừa rồi nếu nó không cưỡng ép giết Ô Điệt, không dùng năng lượng thì kịch độc chưa lan ra, vẫn còn chút hy vọng sống, nhưng bây giờ kịch độc đã lan đến lục phủ ngũ tạng, căn bản không cách nào loại bỏ."
Tần Lãng thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu nói.
Dù hắn dùng Xích Viêm chân hỏa, cũng không thể ép độc trong cơ thể giao long ra ngoài.
"Cái gì? Sao có thể như vậy!"
Trong đôi mắt đẹp của Vân Nhi hiện lên vẻ thương tiếc, nhìn về phía giao long, khóe miệng hiện lên vẻ không đành lòng.
"Ta cho các ngươi gân giao long bên trên kịch độc của Ô Điệt chưa truyền tới, là an toàn các ngươi yên tâm dùng a."
"Ta biết mình chắc chắn phải chết, nhưng đã báo thù rửa hận cho cha mẹ thì ta chết cũng không tiếc. Trước khi chết, hy vọng các ngươi có thể thực hiện cho ta một tâm nguyện cuối cùng."
Giao long nằm trên mặt đất, thều thào nói, cuối cùng ánh mắt chờ mong rơi vào người Tần Lãng và Vân Nhi.
"Ngươi nói đi, chỉ cần chúng ta làm được, nhất định toàn lực giúp ngươi!"
Vân Nhi đáp lời, Tần Lãng bên cạnh cũng chậm rãi gật đầu.
"Vậy tốt quá, cảm ơn các ngươi trước."
Giao long vui mừng cười nói: "Thật ra tâm nguyện của ta rất đơn giản, hy vọng các ngươi có thể đưa ta trở về vùng đất bí ẩn, thả ta vào trong cái giếng ở nhãn trận của thiên địa tụ linh đại trận."
"Được, không thành vấn đề."
Tần Lãng khẽ gật đầu.
Cái giếng ở nhãn trận thiên địa tụ linh đại trận tuy không lớn, không thể chứa được thân thể cao lớn của giao long, nhưng với Tần Lãng tinh thông trận pháp, bày ra trận pháp không gian đưa thân thể giao long vào trong đó thì căn bản không thành vấn đề.
"Đa tạ!"
Giao long cảm ơn một tiếng, trong mắt to lớn lóe lên vẻ giải thoát, người kế nhiệm từ Tần Lãng đem nó thu vào trong túi thú.
"Chúng ta trở lại một chuyến."
Tần Lãng nhìn về phía Vân Nhi, ném ra trận kỳ, mở trận pháp lối vào, hai người bước vào.
"Tần Lãng, các ngươi đã trở lại!"
Thấy Tần Lãng và Vân Nhi an toàn trở lại, Hiên Viên Văn Lan và Hiên Viên Văn Phong mặt mày hớn hở.
Hai người họ có thể bình an trở về, có thể đoán được trận chiến bên ngoài đã kết thúc, bọn họ đã thành công giết được Ô Điệt đáng sợ kia bên ngoài.
Tần Lãng chậm rãi gật đầu, cất bước đến nơi sâu nhất trong mật địa, nhanh chóng đến thiên địa tụ linh đại trận, tới cái giếng ở nhãn trận, phất tay triệu ra thân thể to lớn của giao long.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Giao long bị thương?"
Thấy giao long hấp hối, Hiên Viên Văn Lan và Hiên Viên Văn Phong giật mình.
Thảo nào vừa rồi nhìn thấy Tần Lãng và Vân Nhi trở về không hề có chút đắc ý sau khi thắng lợi, hóa ra giao long kia lại bị thương nặng, hơn nữa nhìn dáng vẻ, tựa hồ đã hấp hối, không đủ sức xoay chuyển càn khôn!
"Vừa mới đánh nhau một trận, nó trúng kịch độc của Ô Điệt."
Vân Nhi mắt đẹp mang theo hơi nước, bất đắc dĩ nói.
"Giao long huynh, ngươi cứ nghỉ ngơi ở đây đi!"
Vỗ vỗ lên trán giao long, Tần Lãng tay xuất hiện mấy chục đạo trận kỳ vàng, vung liên tục, một trận pháp không gian ngưng tụ mà thành, mang theo thân thể khổng lồ của giao long, hóa thành một vòng lưu quang, trực tiếp biến mất vào trong giếng nhãn trận.
"Ầm ầm——" tiếng nổ lớn khi giao long rơi xuống nước vang lên, bọt nước trắng xóa từ trong giếng trào ra, sau một khắc, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tần Lãng và Vân Nhi, một cột sáng vàng từ giếng phun ra, xuyên thủng đỉnh chóp giao long quật, phóng lên trời, thẳng đến chân trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận