Thần Hồn Đan Đế

Chương 264: Tìm hiểu tin tức

Chương 264: Tìm hiểu tin tức Không giống với khu vực sinh sống của yêu thú, vì nguyên nhân địa vực đặc thù, ở Yêu Vực, yêu tộc chỉ cần đạt đến thực lực cấp năm yêu thú trở lên là có thể hóa thành hình người.
Tuy nhiên, rất nhiều yêu tộc sau khi hóa thành hình người vẫn cố ý giữ lại một chút đặc trưng của yêu thú, có thể là cái đầu, cái đuôi hoặc những bộ phận khác...
Tại Cực Quang Thành, tám chín phần mười đều là yêu tộc nửa người nửa thú, chỉ có khoảng một phần mười là yêu tộc hoàn toàn hóa thành hình dáng con người.
Nghe đồn nhiều năm trước, yêu tộc bị nhân tộc đánh bại thảm hại, phải dựa vào nơi hiểm yếu rút lui đến vùng cực nam Linh Vũ đại lục, tức Yêu Vực. Từ đó về sau, Yêu Vực trở thành cấm địa của nhân tộc. Bất cứ người nào dám đặt chân đến đây, một khi bị phát hiện sẽ bị bầy yêu vây công, xé thành vô số mảnh vụn!
Mặc dù Tần Lãng và những người khác đã uống Yêu Khí Đan, nhưng nhìn thấy xung quanh toàn yêu tộc với hình dáng khác nhau, trong lòng không khỏi âm thầm đổ mồ hôi. Một khi thân phận nhân tộc bại lộ ở Cực Quang Thành, chắc chắn sẽ rơi vào cảnh thập tử nhất sinh.
Cũng may Triệu Quang Binh thân là Ngũ phẩm Đan Vương, luyện chế Yêu Khí Đan có hiệu quả tuyệt đối không thể chê vào đâu được. Yêu tộc xung quanh không một ai phát hiện ra sự dị thường của bọn họ.
Triệu Quang Binh mua sắm các loại linh thảo cần thiết để luyện chế phá Chướng Đan, cả đám người liền đi vào quán rượu náo nhiệt nhất Cực Quang Thành.
Nơi đây yêu đến yêu đi, vô cùng ồn ào, đồng thời cũng là nơi hội tụ của mọi loại tin tức.
"Mấy vị khách quý, thức ăn của các ngài đã đủ, mời dùng thong thả!"
Một gã tiểu nhị có cái đuôi khỉ dài ngoẵng mang lên bàn món ăn nóng hổi cuối cùng, tươi cười nói với Tần Lãng và những người khác.
"Đây là thưởng cho ngươi!" Triệu Quang Binh lấy ra mấy viên linh thạch ném cho gã tiểu nhị, "Tiểu nhị, ta muốn hỏi ngươi một chuyện."
Muốn nói về nơi nào có tin tức linh thông nhất và có nhiều mối quan hệ nhất trong một thành phố, thì gã tiểu nhị quán rượu hoàn toàn xứng đáng.
Quán rượu này lại là nơi náo nhiệt nhất ở Cực Quang Thành, lưu lượng khách rất lớn, mỗi ngày đón tiếp vô số yêu tộc. Muốn nghe ngóng tin tức thì tìm gã tiểu nhị quả thật là chuẩn xác!
"Tạ gia đã khen thưởng!" Nhận lấy linh thạch, mắt của gã tiểu nhị sáng lên, mặt mày hớn hở, vỗ ngực nói, "Các ngài muốn biết gì cứ hỏi, toàn bộ Cực Quang Thành mà nói tin tức linh thông nhất thì lão Lục ta đây chỉ xếp thứ hai, không ai dám đứng nhất!"
Triệu Quang Binh tất nhiên không hề coi lời của gã khỉ lão Lục là thật. Tin tức của lão dù có linh thông đến mấy thì thân phận của lão vẫn ở đó, rất nhiều chuyện không phải thứ mà lão có thể tiếp cận. Triệu Quang Binh chỉ là muốn lão làm cầu nối giới thiệu đến người thật sự nắm giữ thông tin đáng tin.
"Chúng ta chuẩn bị đi tầm bảo ở khu vực xung quanh Cực Quang Thành, ngươi có quen biết ai nắm rõ tin tức về lĩnh vực này không?"
Triệu Quang Binh mở miệng nói.
"Tầm bảo à! Cái này thì ngài hỏi đúng người rồi, ta biết Bách Hiểu Sinh nổi tiếng nhất Cực Quang Thành. Hắn là người trong nghề, các ngài tìm hắn là chuẩn xác!"
Gã khỉ lão Lục cười nói.
Nghe vậy, mắt mọi người sáng lên, Triệu Quang Binh nói: "Vậy ngươi có thể tiện đường giới thiệu, dẫn bọn ta đi bái phỏng vị Bách Hiểu Sinh này được không?"
Hóa ra người này là Bách Hiểu Sinh, không cần nghĩ cũng biết ông ta có chút bản lĩnh, có lẽ ông ta biết tin tức liên quan đến Yêu Tâm Tủy!
"Cái này..." Khỉ lão Lục có vẻ do dự, suy nghĩ đắn đo. Triệu Quang Binh hiểu ý, lại lấy ra mười viên linh thạch ném cho lão, "Đây là tiền dẫn đường, đợi tìm được Bách Hiểu Sinh, chúng ta sẽ đưa thêm mười viên linh thạch nữa!"
Mắt gã khỉ lão Lục sáng lên. Nhiều linh thạch như vậy, làm việc ở quán rượu cả năm cũng không kiếm được.
"Mấy vị khách quý chờ một lát, ta đi nói với chưởng quỹ một tiếng."
Cẩn thận cất kỹ linh thạch, gã khỉ lão Lục vội vàng chạy đi, sau một hồi đã quay lại, cười hì hì nói, "Đi thôi, ta dẫn các vị khách quý đi tìm Bách Hiểu Sinh."
Thanh toán xong, Tần Lãng và mọi người đi theo sau lưng khỉ lão Lục, khoảng nửa canh giờ thì dừng lại trước một kiến trúc màu đen.
"Bách Hiểu Sinh, có người tìm!"
Kéo dài cổ họng hét một tiếng, cánh cửa lớn tự động mở ra, gã khỉ lão Lục dẫn Tần Lãng mấy người đi vào.
Vừa bước vào đại sảnh, gã khỉ lão Lục liền nói với một yêu tu chuột đầu người: "Bách Hiểu Sinh, mấy vị khách quý này có việc tìm ngươi."
Tần Lãng kinh ngạc, thì ra Bách Hiểu Sinh lại là một yêu chuột, không biết ông ta có thật sự thông tin linh thông hay không, có thứ tin tức mà cả bọn đang cần hay không.
"Mấy vị, vị này chính là Bách Hiểu Sinh, các vị có chuyện gì thì cứ tự trao đổi!"
Gã khỉ lão Lục rất thức thời, vui vẻ nhận lấy linh thạch Triệu Quang Binh đưa cho, vội vã rời đi.
"Không biết các vị muốn biết tin tức gì?"
Bách Hiểu Sinh đi đầu mở miệng hỏi.
"Chúng ta muốn tầm bảo, nhưng không quen thuộc khu vực xung quanh, nên muốn nhờ ngươi giải đáp một chút về những nơi có bảo bối thực sự."
Triệu Quang Binh lên tiếng nói.
"Cái này không khó. Nhưng chỗ ta thu phí trước, một lần là một ngàn mai linh thạch!"
Bách Hiểu Sinh nói.
"Hỏi thăm tin tức mà đã đòi một ngàn mai linh thạch, đắt như vậy!" Long Nhất Nhất đứng sau lưng Long lão âm thầm tặc lưỡi nói.
"Ta vẫn luôn báo giá như vậy, nếu chê đắt thì các ngươi có thể đi hỏi người khác. Tin tức chỗ ta tuyệt đối chuẩn xác đáng tin, đợi đến khi các ngươi tìm được bảo vật thì số lợi thu được sẽ hơn một ngàn mai linh thạch rất nhiều!" Bách Hiểu Sinh lướt nhìn Long Nhất Nhất một cái, vẻ mặt ngạo nghễ, "Nếu chư vị không nỡ thì vẫn là mời trở về cho khuất mắt, ta không tiễn."
Không đợi Triệu Quang Binh trả lời, Bách Hiểu Sinh trực tiếp ra lệnh đuổi khách.
"Một ngàn linh thạch thì một ngàn linh thạch! Chỉ cần có thể tìm được đồ tốt, một ngàn linh thạch tính là cái gì!"
Triệu Quang Binh cười, tay vừa quơ trên nhẫn trữ vật, lập tức một ngàn mai linh thạch lơ lửng đưa tới trước mặt Bách Hiểu Sinh.
"Rất tốt. Đây là thứ các ngươi muốn!"
Gật đầu, Bách Hiểu Sinh thu linh thạch, đưa một trang giấy cho Triệu Quang Binh.
Nhìn thấy tin tức ghi chép bên trên, mặt Triệu Quang Binh lập tức đen như đít nồi.
Nguyệt Bán Thành bên cạnh thấy vẻ mặt nghi hoặc, đi tới sau lưng Triệu Quang Binh, lướt qua nội dung trên trang giấy, ngay lập tức mở trừng mắt, chửi ầm lên: "Ta sát, cái tinh chuột chết nhà ngươi, dám lấy loại hàng thông thường này lừa gạt chúng ta!"
Tần Lãng cau mày lại, nhìn thấy thông tin trên trang giấy, khóe miệng cũng không khỏi giật giật. Thông tin trên đây giống y đúc như thứ mà Long lão và Triệu Đan Vương đưa cho cả bọn xem lúc vừa đến Yêu Vực, không sai một chữ!
Mất một ngàn mai linh thạch mà chỉ mua được tin tức kiểu này, thảo nào Nguyệt Bán Thành lại nổi giận như vậy!
"Bách Hiểu Sinh, thông tin ngươi đưa, chúng ta cũng có một phần giống hệt như vậy, tốt nhất ngươi nên giải thích hợp lý cho bọn ta, nếu không đừng trách ta đập phá bảng hiệu nhà ngươi, tiện thể diệt luôn cả ngươi!"
Triệu Đan Vương cũng cảm thấy vô cùng khó chịu trong lòng, đè nén cơn tức giận lấy trang giấy ban đầu của mình đưa cho Bách Hiểu Sinh.
Nhận lấy trang giấy rồi lướt qua, Bách Hiểu Sinh bình tĩnh nói: "Thì ra là thế, thảo nào con trư yêu kia trách móc om sòm. Nói thật cho các ngươi biết, phần tin tức mà các ngươi có cũng là do ta bán ra!"
"Trư yêu? Ngươi mới là trư yêu, cả nhà ngươi đều là trư yêu!"
Bị Bách Hiểu Sinh nhận nhầm là trư yêu, mặt Nguyệt Bán Thành tức giận đỏ bừng, hận không thể xông lên hành hung Bách Hiểu Sinh.
"Câm miệng!" Bách Hiểu Sinh liếc Nguyệt Bán Thành một cái, "Nếu các ngươi muốn có tin tức hữu ích hơn, chỗ ta vừa hay có một phần mới nhất đáng tin cậy nhất. Nghe nói đó là di tích của một Yêu Linh cấp ba, có người phát hiện ra Yêu Tâm Tủy ở bên trong, không biết các ngươi có hứng thú muốn biết không?"
"Yêu Tâm Tủy!"
Ngay lập tức, tất cả mọi người ở đó đều giật mình. Long lão đang nhắm mắt dưỡng thần càng đột nhiên mở mắt, mí mắt giật mạnh!
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận