Thần Hồn Đan Đế

Chương 1980: Da mặt của ngươi so lão hủ còn dày hơn

Chương 1980: Da mặt của ngươi so với lão hủ còn dày hơn Tần Lãng bọn họ chuyến này vốn là vì từ trong tay Đạo Thánh Ngô Lương đoạt lại Rơi Thần Ngoa mà đến. Hiện tại bọn họ vừa tới lại phát hiện Đạo Thánh Ngô Lương đã biết hành tung của bọn họ.
“Ngươi đem tin tức chúng ta muốn đến nói cho sư phụ ngươi?” Long Phi cau mày, nhìn về phía Chu Long Long, mở miệng quát hỏi.
“Sao có thể! Tin tức các ngươi muốn đến ta thế nhưng là không nói tới một chữ.” Chu Long Long trực tiếp lắc lắc hai tay, “Sư phụ ta cũng không phải người bình thường, hắn thần cơ diệu toán, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, có thể biết trước tương lai, không gì không làm được, trước khi các ngươi liên hệ với ta, lão nhân gia ông ấy đã tính được thời gian các ngươi muốn tới, cố ý sớm dặn dò qua ta.” “Cho nên khi Tần Lãng huynh đệ liên hệ với ta, ta rất kích động, trước tiên báo cho các ngươi vị trí của chúng ta.” Nghe được lời Chu Long Long nói, Tần Lãng cùng những người khác lập tức hai mặt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên vô tận.
Có thể dự đoán được việc bọn họ muốn tới cũng không khó, nhưng việc Đạo Thánh Ngô Lương có thể tính chuẩn thời gian bọn họ đến trước khi kế hoạch của họ thì khả năng này cũng quá bất khả tư nghị!
Nếu tất cả đều bị Đạo Thánh Ngô Lương sớm biết trước thì chuyến này của bọn họ chẳng phải là uổng công sao?
Dù sao biết bọn họ vì Rơi Thần Ngoa mà đến, Đạo Thánh Ngô Lương sao có thể ngốc nghếch ở chỗ này chờ bọn họ đến cướp đoạt?
“Lần này chúng ta sợ là thất bại rồi!” Tần Chiến Hải lắc đầu, mở miệng nói.
Tần Lãng trên mặt lộ ra vẻ không chắc chắn, cũng có dự cảm tương tự.
Hiện tại ngay cả mặt Đạo Thánh Ngô Lương bọn họ còn chưa thấy, đã bị đối phương biết rõ hành tung cùng mục đích, muốn lấy lại Rơi Thần Ngoa sợ là không thể.
Dường như đã dự liệu được phản ứng của nhóm Tần Lãng, Chu Long Long nhếch miệng cười một tiếng, nói: “Quả nhiên là để cho sư phụ đoán trúng, phản ứng hiện tại của các ngươi giống hệt những gì ông ấy đã dự đoán.” “Nhưng mà các ngươi không cần thất vọng, sư phụ ta nói, trước khi các ngươi đến, ông ấy sẽ không rời khỏi Nhã Viên.” “Hiện tại sư phụ đang ở Nhã Xá trong Nhã Viên chờ Tần Lãng huynh đệ và chư vị bằng hữu đó.” Lập tức, bao gồm Tần Lãng hơn mười người tất cả đều ngây người!
Biết bọn họ đến để đoạt lại Rơi Thần Ngoa, Đạo Thánh Ngô Lương lại vẫn ở Nhã Viên?
Là yên tâm vì có chỗ dựa vững chắc?
Biết đám người bọn họ căn bản không thể đoạt lại Rơi Thần Ngoa, cho nên hoàn toàn khinh thường rời khỏi Nhã Viên tránh né?
“Mau đi theo ta! Ta dẫn các ngươi đi bái kiến sư phụ ta!” Gặp nhóm Tần Lãng ngây người, Chu Long Long cười nói.
“Ngô Lương vậy mà chủ động muốn gặp chúng ta, rốt cuộc hắn có ý gì?” Trong đôi mắt đẹp của Hiên Viên Tinh Tinh lộ ra vẻ hoang mang, mở miệng nói.
“Nếu hắn đã biết hành tung và mục đích của chúng ta, chúng ta cứ gặp hắn trước rồi nói!” Tần Lãng nhanh chóng quyết định, mọi người cũng gật đầu đồng ý.
Chu Long Long dẫn đường phía trước, nhóm Tần Lãng hơn mười người đi theo phía sau, đi ở trong Nhã Viên.
Tần Lãng vừa đi vừa trò chuyện cùng Chu Long Long: “Trước kia sư phụ ngươi giấu diếm ngươi, lần này ngươi trở về chẳng lẽ không hỏi ông ta về những nghi hoặc trong lòng sao?” Tần Lãng nhìn dáng vẻ bây giờ của Chu Long Long, tựa hồ cực kỳ tin tưởng sư phụ mình, quan hệ cả hai hòa thuận, không hề có bất kỳ khúc mắc nào.
Chu Long Long quay đầu cười một tiếng: “Đương nhiên ta có hỏi sư phụ. Nhưng mà chúng ta đã mở lòng và giao tiếp với nhau rồi, sư phụ làm vậy cũng là vì tốt cho ta, còn ta trước đây lại còn nghi ngờ sư phụ, thật sự không nên.” “Hóa giải hiểu lầm thì tốt rồi.” Tần Lãng ngẩn người gật đầu.
“Chúng ta đến rồi!” Nhã Viên cũng không lớn, rất nhanh Chu Long Long đã dẫn nhóm Tần Lãng đến trước Nhã Xá của Đạo Thánh Ngô Lương, mở miệng nói.
Tần Lãng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một căn nhà tranh cao ba mét xuất hiện trước mắt, cửa gỗ tường gỗ, xung quanh dùng vài cây gỗ tròn chống đỡ lấy.
Nhìn vào, đây hoàn toàn là một căn nhà nhỏ nông thôn không hề bắt mắt.
Sợ rằng căn bản không ai nghĩ đến người đang ở đây chính là Đạo Thánh Ngô Lương, người mà cả quốc chủ Thần Hoa Quốc Minh Vũ cũng phải vô cùng kính sợ.
“Sư phụ, Tần Lãng bọn họ đến rồi.” Chu Long Long đối với cửa Nhã Xá mở miệng nói.
“Kẹt kẹt!” Cửa gỗ mở ra, phát ra một tiếng vang nhỏ, chỉ thấy một lão giả tóc trắng Tiên Y bồng bềnh cất bước đi ra.
Nhóm Tần Lãng lập tức mắt sáng lên.
Lão giả tóc trắng Tiên Y bồng bềnh này không ai khác, chính là lão giả đã thấy ở Rơi Thần Uyên lần trước!
“Tần Lãng tiểu hữu, lần trước từ biệt, mới gặp lại trong thời gian ngắn như vậy, không ngờ tu vi của ngươi tiến bộ nhanh như vậy, thật khiến lão hủ xấu hổ a!” Lão giả tóc trắng Tiên Y bồng bềnh thấy Tần Lãng thì híp mắt cười, mở miệng nói.
“Một chút bản sự mọn của ta, so với Đạo Thánh ngài, sợ là còn kém xa!” Tần Lãng cười lạnh.
Ngô Lương lừa hắn thả câu thần ngư, sau đó lại hố hắn mất cả vò trường tình rượu đục, ở tại thần giới còn cướp đi Rơi Thần Ngoa trên người Diệp Lương Thần, hại hắn gánh tiếng xấu, bị nhốt tại Thần Hoa Quốc.
Ấn tượng về Ngô Lương, từ tiền bối nho nhã ban đầu, bây giờ đã biến thành một lão lưu manh giả bộ đạo mạo.
“À, ngươi vậy mà biết danh hiệu của lão hủ?” Trong đôi mắt già nua của Ngô Lương hiện lên một tia ngoài ý muốn, khoát tay cười nói: “Cái gọi là Đạo Thánh bất quá chỉ là người khác gán cho lão hủ mà thôi. Lão hủ trộm cũng có đạo, tuyệt đối không phải không có chút nguyên tắc nào như người khác nói.” “Trộm cũng có đạo? Vậy còn Rơi Thần Ngoa?” Tần Lãng lạnh lùng hỏi.
“Rơi Thần Ngoa? Cái tên ma tu Diệp Lương Thần kia vốn dĩ đã cướp Rơi Thần Ngoa từ trong tay người khác, lão hủ cướp từ trong tay hắn, chính là lấy đạo của người trả cho người, là đang làm chuyện tốt.” Ngô Lương vuốt chòm râu hoa râm, cười nói.
“Rơi Thần Ngoa là chúng ta đã trải qua vô vàn nguy hiểm mới phát hiện ở Rơi Thần Uyên, sau đó ta tìm được cách lấy được Rơi Thần Ngoa, chỉ là cuối cùng bị Diệp Lương Thần tính kế, cướp đi Rơi Thần Ngoa. Nếu Đạo Thánh ngài làm việc tốt, vậy thì xin hãy trả lại Rơi Thần Ngoa cho chúng ta!” Tần Lãng nói thẳng vào vấn đề.
“Bản thân không có bản lĩnh bị người khác cướp đồ, còn mặt dày tới tìm lão hủ đòi? Lão hủ tự nhận da mặt đủ dày, bây giờ xem ra da mặt của Tần Lãng tiểu hữu còn dày hơn lão hủ!” Ngô Lương lắc đầu, cười nói: “Hơn nữa, chủ nhân ban đầu của Rơi Thần Ngoa đã chết rồi, nó đã là vật vô chủ, tự nhiên là người có năng lực chiếm lấy, sao lại đến lượt các ngươi đòi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận