Thần Hồn Đan Đế

Chương 1299: Ngọc thạch câu phần!

Chương 1299: Ngọc đá cùng nát! Tinh thần lực tập trung đến cực hạn, thiên nhãn thánh hồn mở ra, Tần Lãng giờ khắc này trong mắt ngoại trừ chưởng của Thanh Chi Trần vung ra, không còn thứ gì khác nữa. “Ông!” Trong thức hải chợt rung lên, tại đất nghèo trong cấm địa đột phá, lúc cảm ngộ được thời gian pháp tắc xuất hiện lần nữa, giờ khắc này trước đó thiên nhãn thánh hồn đều không thể nhìn chậm được động tác của Thanh Chi Trần, ở trong mắt Tần Lãng đã trở nên chậm đi rất nhiều, ngay cả công kích vốn dĩ hoàn mỹ không tì vết, không có chút sơ hở nào, trong mắt Tần Lãng đều đã xuất hiện không ít tì vết, có thể tùy tiện bắt được không ít điểm sáng màu đen! “Ông trời của ta, mắt thánh hồn đối với thời gian pháp tắc lại tăng lên một tầng!” Phát giác ra sự biến hóa trước mắt, Tần Lãng vô cùng mừng rỡ, trước đó toàn lực đại chiến, hiện tại lại liều chết nghênh địch, hoàn toàn kích phát tiềm lực của hắn, để cho hắn đối với thời gian pháp tắc lại tăng lên một tầng, trước đó không cách nào xem thấu công kích của Thanh Chi Trần, hiện tại đã có thể nhìn ra sơ hở trong công kích của hắn! "Đi!" Tần Lãng trong lòng vui mừng, cánh tay chỉ về phía trước. "Ngao!" Hỏa long Võ Hồn ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, giương nanh múa vuốt hướng cái bàn tay đang vội vã xông tới. “Tranh!” Một tiếng giòn tan vang lên, Thanh Thương Thần kiếm hóa thành một đạo thanh mang, đâm về phía bàn tay của Thanh Chi Trần. "Thôn phệ chi vòng xoáy!" Đồng thời theo tiếng quát khẽ của Tần Lãng, tại giữa hắn và Thanh Chi Trần thình lình xuất hiện một cái vòng xoáy đường kính mấy mét, nhanh chóng xoay tròn, vô tận lực hút từ đó tuôn ra, hướng Thanh Chi Trần bao phủ tới. "Tru Thần Tỏa!" Một bên khác, đôi mắt giống như ngọc thạch đen của Đản Đản đã trở nên đỏ như máu, toàn thân khí huyết đạt tới cực hạn, hai móng đột nhiên cào một cái, tựa như xé rách không khí, đột nhiên quật tới chưởng của Thanh Chi Trần, đồng thời thân hình dong dỏng cao đột nhiên uốn éo, dung hợp Tru Thần Tỏa cái đuôi hung hăng quất về phía Thanh Chi Trần. Đối mặt Tần Lãng cùng Đản Đản cơ hồ sử dụng toàn bộ thủ đoạn, Thanh Chi Trần vẻ mặt khinh thường, hai chưởng đột nhiên đưa về phía trước, chưởng lực khổng lồ trực tiếp bao phủ hết công kích của Tần Lãng và Đản Đản! "Phanh!" Mấy đạo lực lượng hung hăng đụng vào nhau, tiếng vang chấn động đất trời truyền ra! Hỏa long Võ Hồn và Thanh Thương Thần kiếm trực tiếp bị chưởng lực của Thanh Chi Trần đánh tan, thôn phệ chi vòng xoáy vỡ ra, Đản Đản cũng bị một chưởng đánh bay, hướng về sau bay ngược ra ngoài. Thế nhưng người chiếm thế thượng phong là Thanh Chi Trần lại kinh ngạc một tiếng, đôi mắt sáng tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi! Hắn phát hiện Hỏa Long Võ Hồn, Thanh Thương Thần kiếm, cùng thôn phệ chi vòng xoáy công kích của Tần Lãng vừa rồi, vị trí trùng hợp chính là chỗ chưởng lực của hắn yếu nhất, tuy uy lực kém xa chưởng lực của hắn, nhưng lại vừa vặn lấy điểm phá diện, giảm bớt chưởng lực của hắn đến mức lớn nhất, khiến cho uy lực một chưởng đánh về phía Tần Lãng chỉ còn lại khoảng một nửa! “Sao có thể như thế được? Nhất định là trùng hợp thôi!” Thanh Chi Trần rất nhanh đem hoài nghi trong lòng vứt bỏ, một chưởng lao tới trước, hướng Tần Lãng hung hăng đánh tới! Mặc dù uy lực một chưởng chỉ còn lại một nửa, nhưng Thanh Chi Trần vẫn có tuyệt đối tự tin có thể đánh bay Tần Lãng, khiến cho trọng thương! Đối mặt công kích của Thanh Chi Trần, Tần Lãng hai tay nắm chặt đan lô, eo dùng sức, lực lượng toàn thân hội tụ ở hai tay, đột nhiên vung lên đan lô, hung hăng đánh về phía điểm đen trong chưởng lực của Thanh Chi Trần! "Phanh!" Chưởng lực mênh mông cùng đan lô hung hăng đụng vào nhau, phát ra một đạo tiếng vang chói tai, Tần Lãng bị lực phản chấn cường đại liên tục lùi về sau mấy mét, lực phản chấn mạnh mẽ trào ra, cổ họng ngòn ngọt, không nhịn được một ngụm máu tươi lớn đột nhiên phun ra, văng khắp nơi, nhuộm đỏ mặt đất gồ ghề nhấp nhô, tràn đầy khe rãnh trước mặt. Cùng lúc đó, Thanh Chi Trần ở đối diện cũng rút lui mấy bước, vẻ mặt vô cùng rung động! Vừa rồi một kích của Tần Lãng, một lần nữa đánh đúng vào chỗ yếu nhất trong chưởng lực của hắn! Một lần là trùng hợp, liên tiếp hai lần tuyệt đối không thể là trùng hợp! Trước đó còn không hề có lực hoàn thủ đối với công kích của hắn, bây giờ mới trong chốc lát đã có thể ngạnh kháng một kích của hắn, năng lực mà Tần Lãng thể hiện ra khiến cho trong lòng Thanh Chi Trần dậy lên kinh đào hải lãng, càng quyết tâm sau khi cướp được Thánh Kiếm Hồn, nhất định phải đánh giết Tần Lãng, vĩnh viễn trừ hậu hoạn! Bước chân khẽ động, Thanh Chi Trần lại lần nữa đột nhiên lao tới, liên tiếp đánh ra mấy chưởng, mấy đạo chưởng dài cả trượng nổi lên, hướng Tần Lãng nghiền ép mà đi. “Lực lượng của Thanh Chi Trần quá mạnh!” Trong mắt Tần Lãng lóe lên một tia bất đắc dĩ. Mặc dù hắn có thể nhìn ra nhược điểm công kích của Thanh Chi Trần, nhưng chênh lệch cảnh giới giữa hai người quá lớn, hắn dốc hết toàn lực vẫn không phải là đối thủ của Thanh Chi Trần! “Đản Đản, giúp ta chiếu cố tốt Vân nhi!” Trên mặt Tần Lãng lộ ra vẻ quả quyết, nhìn thoáng qua Đản Đản bị trọng thương một bên, phất tay đưa nó vào trong không gian hạt giống thế giới nguyên lực ở lòng bàn tay, trong lòng vừa động, Thổ Linh châu và Hỏa Linh châu lơ lửng trong không gian hạt giống thế giới nguyên lực nhanh chóng bay lên, sau một khắc xuất hiện trên hai tay Tần Lãng. “Tần Lãng, ngươi điên rồi! Không! Không được!” Thấy Tần Lãng triệu hồi ra Thổ Linh châu và Hỏa Linh châu, Đản Đản đoán được Tần Lãng muốn làm gì, lập tức kinh hãi, muốn ngăn cản Tần Lãng, mấy lần giãy giụa muốn đứng dậy nhưng căn bản không đứng dậy nổi, chỉ có thể đầy mặt thương tiếc nhìn Thổ Linh châu cùng Hỏa Linh châu rời khỏi không gian hạt giống thế giới nguyên lực. “Ngũ Hành Châu! Tiểu tử ngươi muốn làm gì!” Nhìn thấy Tần Lãng tế ra Thổ Linh châu và Hỏa Linh châu, cảm nhận được lực lượng nồng đậm và đáng sợ ẩn chứa trong đó, Thanh Chi Trần trong lòng bản năng run lên sợ hãi, trên mặt lại càng lộ ra vẻ sợ hãi tột độ! Hắn có thể nhìn ra, Tần Lãng rõ ràng là muốn ngọc đá cùng nát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận