Thần Hồn Đan Đế

Chương 117: Tìm nơi hẻo lánh ngồi xuống

Chương 117: Tìm một chỗ khuất mà ngồi.
Đập vào mắt, chỉ thấy Tần Lãng trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt nhìn về phía đám người. Rất hiển nhiên, người vừa mới lên tiếng chính là Tần Lãng! Lạc Thiên vốn dĩ tràn đầy hy vọng, trên mặt lập tức lộ ra một vòng thất vọng. Tần Lãng tuổi còn quá nhỏ, sao có thể là Nhị Phẩm Luyện Đan Sư? Ninh Tiêu Linh cũng lộ vẻ cười khổ, cảm thấy lời Tần Lãng vừa rồi chỉ là muốn an ủi nàng mà thôi.
"Tần Lãng, ngươi là Nhị Phẩm Luyện Đan Sư sao?"
Chỉ có Tiểu Lạt Tiêu vẫn mặt mày tràn đầy kinh hỉ nhìn Tần Lãng. Trên đường đi, Tần Lãng cho nàng quá nhiều kinh hỉ. Trong bóng tối, nàng có một loại dự cảm, chỉ cần Tần Lãng nói ra, không có chuyện gì là không thể làm được! Nghe Tiểu Lạt Tiêu hỏi thăm Tần Lãng, Lạc Thiên và Ninh Tiêu Linh cũng vểnh tai lên. Dù biết cơ hồ không có khả năng, nhưng trong lòng họ vẫn có một tia không cam lòng, chờ mong kỳ tích xảy ra.
"Không phải." Tần Lãng ăn ngay nói thật, khiến Lạc Thiên và Ninh Tiêu Linh chậm rãi lắc đầu. Nhưng lời Tần Lãng nói tiếp lại khiến bọn họ đồng thời vui vẻ: "Mặc dù ta chỉ là Nhất Phẩm Luyện Đan Sư, nhưng đã có thể luyện chế Nhị Phẩm Linh Đan!" Trong khoảng thời gian này, Tần Lãng vừa tu luyện, vừa tìm hiểu luyện chế linh đan, rèn luyện linh hồn lực của bản thân, trình độ luyện đan đột nhiên tăng mạnh. Cậu đã có thể thành công luyện chế nhiều loại Nhị Phẩm Linh Đan, chỉ là vẫn chưa đi tham gia khảo hạch Nhị Phẩm Luyện Đan Sư mà thôi.
"Thật sự! Không ngờ Tần Lãng còn là một Luyện Đan Sư!" Tiểu Lạt Tiêu mặt mày tràn đầy vui mừng. Nếu Tần Lãng thật có thể luyện chế Nhị Phẩm Linh Đan, vậy chẳng phải là nói Hỏa độc của mẫu thân có thể hoàn toàn loại trừ?
"Ăn nói bậy bạ!" Tiếu Nhân Hùng ở một bên quát lạnh một tiếng, khinh thường liếc Tần Lãng. "Ngươi mới bao nhiêu tuổi, thực lực thế nào?"
"Mười sáu tuổi, Võ Sĩ Nhị Trọng!" Tần Lãng thành thật trả lời.
"Mười sáu tuổi, thực lực đạt đến Võ Sĩ Nhị Trọng quả thật không tệ. Nhưng mà, hừ hừ, điều kiện để trở thành Luyện Đan Sư vô cùng hà khắc, đặc biệt yêu cầu rất cao về linh hồn lực. Thông thường, chỉ khi thực lực đạt đến Võ Sĩ Cửu Trọng đỉnh phong, linh hồn lực mới đủ mạnh để trở thành Nhất Phẩm Luyện Đan Sư. Còn ngươi, chỉ vẻn vẹn có thực lực Võ Sĩ Nhị Trọng, linh hồn lực có thể mạnh đến mức nào? Ta thấy ngươi e rằng đến Nhất Phẩm Luyện Đan Sư cũng không phải, có phải không?" Tiếu Nhân Hùng ánh mắt sắc như điện nhìn thẳng vào Tần Lãng. Là một Luyện Đan Sư, hắn từ trước đến nay ghét nhất những kẻ giả dối, lừa đời lấy tiếng! Trong mắt hắn, Tần Lãng tuổi còn nhỏ, linh hồn lực không đạt yêu cầu, căn bản không thể là Nhất Phẩm Luyện Đan Sư, còn luyện chế Nhị Phẩm Linh Đan lại càng là chuyện không tưởng!
Nghe Tiếu Nhân Hùng nói, Lạc Thiên và Ninh Tiêu Linh đều lộ vẻ nghi hoặc, nhìn về phía Tần Lãng. Lẽ nào hai vị Đoàn Trưởng nói là thật, Tần Lãng đang nói dối?
"Tiếu thúc, sao ngài có thể nghi ngờ Tần Lãng được? Ta tin hắn sẽ không nói dối." Tiểu Lạt Tiêu bĩu môi, giải thích cho Tần Lãng.
"Có nói dối hay không, cứ thử một chút là biết ngay. Nhất Phẩm Luyện Đan Sư đều được cấp phát trang phục Luyện Đan Sư đặc chế cùng huy hiệu. Nếu như hắn đến cái này còn không có thì tự nhiên có thể chứng minh hắn căn bản không phải Luyện Đan Sư!" Tiếu Nhân Hùng mắt sáng như đuốc, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Lãng.
"Ai, ngươi cũng nói người bình thường làm không được, làm sao ngươi biết ta không phải là loại người như thế chứ?" Lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, Tần Lãng vừa động ngón tay ở trên chiếc Nhẫn Trữ Vật, lập tức một bộ trang phục Đan Sư cùng một chiếc huy hiệu Luyện Đan Sư sáng chói xuất hiện trong tay Tần Lãng. Lạc Thiên, Ninh Tiêu Linh, Tiểu Lạt Tiêu ba người đều sáng mắt lên.
"Cầm lấy mà xem xét kỹ lưỡng đi!" Tần Lãng đưa bộ trang phục Đan Sư và huy hiệu cho Tiếu Nhân Hùng, thản nhiên nói.
Cẩn thận nhìn kỹ, kiểm tra một hồi lâu, trong mắt Tiếu Nhân Hùng phát ra dị sắc, cả kinh nói: "Vậy mà thật là...thật sự! Ngươi lúc ở Võ Giả Cửu Trọng đã là một Nhất Phẩm Luyện Đan Sư!" Trên huy hiệu Luyện Đan Sư có khắc một đạo trận pháp giản dị, ghi lại chứng nhận của Luyện Đan Sư một cách chi tiết. Ánh mắt Tiếu Nhân Hùng đảo qua những chi tiết ấy, mắt lão bỗng nhiên trợn tròn, hô hấp trở nên có chút dồn dập: "Võ Giả Cửu Trọng được chứng nhận Nhất Phẩm Luyện Đan Sư, khảo hạch khó nhất là luyện chế Ngưng Nguyên Đan, kết quả là đầy lò, mười hai viên hạng nhất Ngưng Nguyên Đan!" Nghĩ đến bản thân mình ở thực lực Võ Sĩ Cửu Trọng trở thành Nhất Phẩm Luyện Đan Sư, mấy chục năm rồi vẫn không thể luyện chế thành Ngưng Nguyên Đan, mà Tần Lãng khi ở Võ Giả Cửu Trọng đã đạt đến trình độ luyện đan vượt xa bản thân! Khuôn mặt Tiếu Nhân Hùng như khóc không ra nước mắt. So với thiếu niên trước mặt, bản thân những năm này thật là sống uổng phí!
Không cần hỏi thăm, chỉ cần nhìn vẻ mặt rung động của Tiếu Nhân Hùng, Lạc Thiên, Ninh Tiêu Linh và Tiểu Lạt Tiêu cũng đoán ra được Tần Lãng quả thực là một Nhất Phẩm Luyện Đan Sư, mà trình độ luyện đan dường như còn cao hơn Tiếu Nhân Hùng!
"Hiện tại thì tin ta chưa?" Tần Lãng cười nhạt một tiếng.
"Tần Đan Sư, vừa rồi là lão hủ lỗ mãng, mong ngài không trách. Hiện tại cho ngài nhận lỗi!" Cung kính đưa trả bộ trang phục Đan Sư và huy hiệu cho Tần Lãng, Tiếu Nhân Hùng khom lưng xuống chín mươi độ, biểu thị sự áy náy của mình. Kẻ nào giỏi, người đó làm đầu! Tần Lãng có trình độ luyện đan cao hơn, nên việc cúi đầu chào cậu ta là chuyện đương nhiên! Hơn nữa, một khi Tần Lãng vui vẻ truyền thụ cho bản thân một chút kinh nghiệm luyện đan, có lẽ sẽ giúp trình độ luyện đan của mình tăng lên một bước! Cảnh tượng trước mắt khiến Lạc Thiên, Ninh Tiêu Linh và Tiểu Lạt Tiêu kinh ngạc đến ngây người! Tiếu Nhân Hùng là Luyện Đan Sư duy nhất của Thiết Huyết dong binh đoàn, tâm tính của hắn vô cùng cao ngạo, cho dù gặp Lạc Thiên cũng không quá tôn trọng, vậy mà lại cúi mình cung kính trước một người, hơn nữa còn là một thiếu niên chưa đầy 16 tuổi!
"Việc này không nên chậm trễ, hãy chuẩn bị kỹ càng các linh thảo luyện chế Thiên Hàn Đan, tìm một gian đan thất yên tĩnh, lập tức bắt đầu luyện đan!" Tần Lãng mở miệng phân phó.
"Vâng, tất cả cứ để ta sắp xếp!" Trong lòng dấy lên một tia hy vọng, Lạc Thiên lập tức phân phó thủ hạ hành động.
"Tần Đan Sư, ta có một yêu cầu quá đáng, khi ngài luyện chế Thiên Hàn Đan, có thể cho phép ta đứng từ xa quan sát học tập không?" Tiếu Nhân Hùng trên mặt già nua đầy vẻ chờ mong nhìn Tần Lãng.
"Cũng được. Cho ngươi một cơ hội tìm một chỗ khuất mà ngồi xuống, đừng ảnh hưởng ta luyện đan!" Tần Lãng suy tính một chút, gật đầu đồng ý.
"Đa tạ Tần Đan Sư!" Giống như trẻ con, Tiếu Nhân Hùng lộ vẻ mặt vui mừng. Được quan sát tiền bối luyện đan, quả thực là cơ hội ngàn năm có một! Rất nhanh, Tần Lãng được đưa tới một gian đan thất kín gió. Đan lô, hỏa diệm thạch, mười hai loại linh thảo luyện chế Thiên Hàn Đan đều đã được chuẩn bị đầy đủ. Điều chỉnh lại trạng thái, Tần Lãng kiểm tra kỹ từng loại linh thảo một, xác nhận năm tuổi và phẩm chất, sau đó trực tiếp châm lửa hỏa diệm thạch ở dưới đan lô.
"Phốc!" Ngọn lửa màu đỏ vừa bùng lên, đôi mắt của Tiếu Nhân Hùng đang đứng ở góc đan thất đột nhiên sáng lên, trong lòng vô cùng kích động. Tần Đan Sư lập tức bắt đầu luyện đan! Đầu tiên, cậu thả một cây linh thảo Nhị Cấp là Khô Đằng hoa vào trong lò. Sau khi Tần Lãng truyền một đạo linh lực vào hỏa diệm thạch, ngọn lửa lập tức bùng lên, bao trùm Khô Đằng hoa, không ngừng cuồn cuộn luyện hóa chiết xuất. Nhiệt độ trong đan thất dần dần tăng cao. Còn ở bên ngoài đan thất, Lạc Thiên, Ninh Tiêu Linh và Tiểu Lạt Tiêu ba người đang lo lắng chờ đợi, không khí còn căng thẳng hơn cả trong đan thất!
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận