Thần Hồn Đan Đế

Chương 1961: Chiến Bồ Đông

Chương 1961: Chiến Bồ Đông Trong cuộc đối đầu trực diện, Tần Lãng và Bồ Đông ngang tài ngang sức, bất phân thắng bại!
"Không, không thể nào!"
Chứng kiến cảnh tượng này, khóe miệng Bồ Đông giật mạnh, toàn bộ khuôn mặt lộ vẻ không thể tin được!
"Đã trải qua thiên uy hạo kiếp, ngươi, ngươi vậy mà không hề tổn hao gì?"
Bồ Đông vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Tần Lãng.
Ở tại thần giới nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy người sau khi trải qua thiên uy hạo kiếp mà vẫn hoàn toàn không bị thương, có thể ngay lập tức thi triển toàn bộ sức mạnh để chiến đấu!
"Đối với người khác mà nói, thiên uy hạo kiếp có thể là muốn mạng, nhưng đối với ta mà nói, nó hoàn toàn là thứ thuốc bổ tốt nhất!"
Tần Lãng thu tay lại, cười lạnh nhìn về phía Bồ Đông, nhàn nhạt nói.
Sức mạnh thân thể của hắn vượt xa võ giả cùng cấp, lại thêm thần hồn chi linh và linh châu thuộc tính, thiên lôi đối với hắn chẳng những không hề uy hiếp mà ngược lại là thuốc bổ tốt nhất giúp hắn tăng tu vi!
Bồ Đông nheo mắt lại, nhìn Tần Lãng.
Mặc dù Bồ Đông đã trải qua thiên uy hạo kiếp, sức chiến đấu giảm sút đi nhiều, nhưng Tần Lãng chỉ với tu vi Thần cảnh nhất trọng, vượt qua năm cảnh giới đánh ngang tay với hắn, sức chiến đấu vượt cấp mạnh mẽ, vượt xa dự tính của hắn!
Trong lòng Bồ Đông lúc này xuất hiện một ý nghĩ: Nhất định phải giết Tần Lãng! Nếu không chắc chắn sẽ gây họa về sau!
"Giết!"
Trên khuôn mặt già nua lộ ra một vẻ dữ tợn, Bồ Đông đưa tay ra phía trước vồ một cái, hàn quang lóe lên, một thanh hàn kiếm khiến người ta rùng mình xuất hiện trong tay hắn.
Phệ hàn kiếm! Giết người uống máu, lấy máu nuôi kiếm!
Bồ Đông tu luyện nhiều năm, vô số cường giả đã mất mạng dưới Phệ hàn kiếm của hắn, vô số huyết dịch của cường giả sớm đã bồi dưỡng cho Phệ hàn kiếm một hàn khí đáng kinh ngạc, phong mang sắc nhọn!
Phệ hàn kiếm vừa xuất hiện, hàn khí lập tức bắn ra, nhiệt độ xung quanh đột ngột giảm xuống, phảng phất như mùa đông giá rét giáng xuống!
Theo tiếng "giết" của Bồ Đông, cả người lao thẳng về phía Tần Lãng, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách giữa hai người, đến trước người Tần Lãng, cánh tay vung lên, Phệ hàn kiếm trong tay đột ngột đâm về phía Tần Lãng!
Mũi kiếm lướt qua, từng luồng hàn khí màu trắng mắt thường có thể thấy được tản mát ra, dường như đóng băng cả không gian, khí thế đáng sợ!
Tần Lãng mơ hồ cảm thấy dưới sự áp bức của Phệ hàn kiếm, khí huyết trong người hắn chảy chậm lại, khí thế bị hung hăng áp chế!
Nhưng đối với Tần Lãng, người có chân hỏa thì muốn dùng hàn khí áp chế hắn hoàn toàn là mơ mộng!
Theo tâm niệm hắn khẽ động, xích viêm chân hỏa trong đan điền lập tức trào ra khắp toàn thân, đốt sạch khí tức áp chế đóng băng chỉ trong chớp mắt, không còn sót lại chút gì!
"Không chỉ mình ngươi có bảo kiếm!"
Tần Lãng khẽ quát một tiếng, lật tay một cái, Thanh Thương thần kiếm xuất hiện trong tay, trước người vạch ra một đường thanh mang, đâm thẳng tới!
"Ầm!"
Một xanh một lạnh, hai thanh trường kiếm đột ngột va vào nhau, phát ra tiếng kim loại giòn tan, chấn động dữ dội, có thể thấy bằng mắt thường, không khí ba động từ hai mũi kiếm làm trung tâm khuấy động ra xung quanh!
"Võ hồn hóa thành bảo kiếm!"
Cảm nhận được khí tức của Thanh Thương thần kiếm trong tay Tần Lãng, sắc mặt Bồ Đông lần nữa thay đổi!
Võ hồn vốn là thứ vô cùng mờ nhạt, bản chất của nó là hồn lực! Chỉ khi không ngừng tu luyện, không ngừng mạnh lên, sức mạnh Võ hồn tăng lên không ngừng, Võ hồn mạnh hơn thì mới dần ngưng thực. Nhưng dù là khí Võ hồn, bản chất của nó vẫn là Võ hồn, dù mạnh đến đâu, cũng không thay đổi được bản chất là Võ hồn, cho nên không thể hoàn toàn ngưng thực! Nó khác biệt so với bảo kiếm thực sự, hoặc là pháp bảo bản mệnh.
Nhưng lúc này, hắn cảm nhận được từ Thanh Thương thần kiếm trong tay Tần Lãng một cảm giác ngưng thực như thật!
"Hừ! Có bảo kiếm mạnh thì sao?"
Rất nhanh, Bồ Đông hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, từng luồng linh dịch mạnh mẽ từ trong đan điền trào ra, theo cánh tay ồ ạt rót vào trong Phệ hàn kiếm, đột nhiên lao tới Thanh Thương thần kiếm!
"Vạn kiếm phệ tâm!"
Theo Bồ Đông tự nói, vô số hàn quang màu trắng đột nhiên tách ra từ Phệ hàn kiếm, từng luồng hàn quang huyễn hóa thành những Phệ hàn kiếm nhỏ giống hệt nhau!
"Vù vù vù vù..."
Tiếng xé gió vang lên, như có hơn vạn chuôi Phệ hàn kiếm đồng thời đâm về phía Tần Lãng!
Đây chính là tuyệt chiêu thần thông của Bồ Đông! Những người may mắn chống đỡ được công kích từ Phệ hàn kiếm của hắn, đa phần đều mất mạng dưới chiêu thần thông này! Điểm khác biệt là trước đây khi Phổ Đông thi triển chiêu này, đối thủ của hắn đều là những kẻ mạnh hơn, cảnh giới cao hơn hắn!
Giờ đây, khi đối mặt với Tần Lãng, người chỉ có tu vi Thần cảnh nhất trọng mà lại phải thi triển đạo thần thông này, đây đúng là chuyện xưa nay chưa từng có!
Tế ra tuyệt chiêu sở trường của mình, Bồ Đông tự tin tuyệt đối có thể giết Tần Lãng!
"Có thể chết dưới thần thông của ta, ngươi cũng nên hài lòng đi!"
Bồ Đông cười lạnh nói.
Bao năm qua, một khi đã thi triển chiêu thần thông này, hắn chưa bao giờ thất bại! Tất cả những ai nhìn thấy chiêu thần thông này đều trở thành người chết!
Cho nên, hắn tin rằng, Tần Lãng sẽ nhanh chóng biến thành một cái xác lạnh giá!
"Thật đúng là kỳ phùng địch thủ a!"
Thấy Bồ Đông thi triển tuyệt chiêu thần thông, Tần Lãng không những không hề e ngại mà ngược lại lộ vẻ hưng phấn trên mặt, tâm niệm vừa động, xung quanh Thanh Thương thần kiếm trong tay hắn lập tức xuất hiện vô số kiếm ảnh màu xanh, như từng con rắn nhỏ màu xanh, dày đặc xông về phía trước!
Đây chính là thần thông mà hắn đã ngộ ra sau khi dung hợp hoàn toàn với Thanh Thương thần kiếm! Đã lâu chưa thi triển, Tần Lãng không ngờ hôm nay lại có cơ hội thi triển nó.
"Phanh phanh phanh phanh..."
Kiếm mang màu trắng và kiếm ảnh màu xanh hung hăng va chạm, lần lượt nổ tung, tiếng vang liên tiếp truyền ra giữa Tần Lãng và Bồ Đông, kình khí cuồng bạo tàn phá xung quanh, trút xuống trên người Tần Lãng và Bồ Đông!
"Tiểu tử ngươi vậy mà cũng biết được kiếm thần thông cường đại!"
Thấy cảnh tượng này, khuôn mặt già nua của Bồ Đông lộ vẻ kinh ngạc tột độ!
Hắn không ngờ rằng Tần Lãng không những có Thanh Thương thần kiếm với võ hồn mạnh mẽ mà còn ngộ ra được tuyệt chiêu thần thông không hề thua kém của hắn!
"Biết được thần thông thì sao? Ngươi chỉ là Thần cảnh nhất trọng, hao tổn sức lực thì thế nào so với bổn thành chủ đã đạt tới đỉnh phong của Thần cảnh ngũ trọng?"
Nhưng rất nhanh trên mặt Bồ Đông lại hiện ra một nụ cười nhăn nhở!
Sự chênh lệch quá lớn về cảnh giới khiến hắn vẫn tràn đầy tự tin vào bản thân!
"Phụt!"
"Phụt!"
"......"
Thần thông của hai người điên cuồng va chạm, kiếm mang đâm vào nhau hung hãn, Tần Lãng và Bồ Đông bị kình khí quét qua, những vết thương xuất hiện, máu tươi đỏ thẫm từ vết thương chảy ra!
Chỉ trong chốc lát, vô số kình khí đã cứa vào người bọn họ, toàn thân hai người đã bị máu tươi nhuộm đỏ, biến thành hai huyết nhân!
"Tiểu tử! Bổn thành chủ chính là cường giả đỉnh cao của Thần cảnh ngũ trọng, vô luận sức mạnh thân thể hay khả năng hồi phục đều không phải là một kẻ Thần cảnh nhất trọng như ngươi có thể so sánh, lát nữa người ngã xuống nhất định là ngươi!"
Khuôn mặt Bồ Đông đầy máu tươi, bộ dạng hết sức dữ tợn, đắc ý gầm lên.
Nghe Bồ Đông nói, khóe miệng Tần Lãng lại nhếch lên nụ cười giễu cợt: "Ta ngã xuống trước ư? E rằng Phổ Đông thành chủ sẽ phải thất vọng rồi......"
Bạn cần đăng nhập để bình luận