Thần Hồn Đan Đế

Chương 1087: Rời đi biện pháp

Cuối cùng Tần Lãng không thể không từ bỏ việc điều tra bí mật bên trong huyền thạch. Đương nhiên, càng không dò ra được bí ẩn trong huyền thạch, Tần Lãng càng tin rằng huyền thạch tuyệt đối không hề đơn giản! "Không biết người của Lôi gia có biết bí mật và công dụng bên trong huyền thạch không?" Cuối cùng Tần Lãng chỉ có thể đặt hi vọng vào mọi người Lôi gia. Mở cửa xe bước ra ngoài, tầm mắt chiếu đến nơi có thể nhìn thấy đội khai thác quặng của Lôi gia đang hăng hái đào bới mỏ huyền thạch. Đại trưởng lão Lôi gia ở một bên chỉ huy, dưới chân hắn chất đống huyền thạch nhỏ như núi, rõ ràng lần này Lôi gia bọn họ thu hoạch thậm chí còn nhiều hơn lần trước, trên mặt đại trưởng lão Lôi gia đã nở hoa, vui vẻ không ngậm được miệng. "Lần này đào được mỏ huyền thạch đã có ba vạn viên, mà hiện tại chúng ta còn chưa thu thập xong, nhìn xem chí ít sẽ đào được năm vạn viên huyền thạch, so với hai vạn viên lần trước còn nhiều hơn rất nhiều!" Lôi Quyên đứng bên cạnh, khuôn mặt xinh đẹp rạng rỡ, mở miệng kinh thán nói. Lần này bọn họ thu hoạch lớn, thậm chí vượt xa tổng số huyền thạch đào được trong mấy năm!"Ha ha ha, quả nhiên người tốt có báo đáp, cứu Tần Đan Vương là việc ta làm sáng suốt nhất đời này." Chậm rãi vuốt râu, đại trưởng lão Lôi gia mặt mày hớn hở, cười nói. "Ôi, Tần Đan Vương, ngài sao lại ra ngoài?" Ánh mắt liếc đến Tần Lãng bước tới, mắt đại trưởng lão Lôi gia sáng lên, vội vàng bước tới đón. "Xem ra thu hoạch của Lôi gia các ngươi không tệ nha." Tần Lãng cười nói. "Việc này còn phải cảm tạ Tần Đan Vương nhiều hơn! Nếu không có ngài chỉ điểm, Lôi gia chúng ta làm sao có thể dễ dàng đào được nhiều huyền thạch như vậy." Đại trưởng lão Lôi gia cười, bày tỏ lòng biết ơn với Tần Lãng. "Đại trưởng lão khách khí rồi. Cứu ta một mạng, những thứ này là Lôi gia các ngươi đáng được. Ta chỉ là rất hiếu kỳ vì sao huyền thạch lại có thể trở thành tiền tệ lưu thông ở đất nghèo, nó rốt cuộc có gì kỳ lạ?" Tần Lãng chắp tay cười một tiếng, sau đó mở miệng hỏi đại trưởng lão Lôi gia. "Nói ra thật xấu hổ, chúng ta ở đất nghèo sinh sống cả đời, nhưng căn bản không biết huyền cơ bên trong huyền thạch. Chúng ta chỉ biết huyền thạch là sản vật đặc hữu của đất nghèo, cứ một khoảng thời gian, Đại Thế Giới sẽ phái người mang theo linh thạch, linh thảo và các loại tài nguyên tu luyện cần thiết đến đây giao dịch huyền thạch." Đại trưởng lão Lôi gia mở miệng nói. "Đặc sứ Đại Thế Giới?" Tần Lãng nhíu mày. "Không sai! Đại Thế Giới sẽ phái cường giả Vũ Đế Cảnh giới làm đặc sứ đến đất nghèo, toàn bộ huyền thạch khai thác được ở đất nghèo đều sẽ do đặc sứ Đại Thế Giới thu thập." Đại trưởng lão Lôi gia gật gật đầu, tiếp tục nói: "Mặc dù chúng ta không biết tác dụng của huyền thạch, nhưng từ ánh mắt thèm thuồng của đặc sứ khi nhìn thấy huyền thạch thì có thể suy đoán rằng huyền thạch ở Đại Thế Giới tuyệt đối có tác dụng không hề tầm thường!" "Xem ra muốn biết rõ bí ẩn trong huyền thạch, ta chỉ có thể sau khi rời khỏi đất nghèo." Tần Lãng trầm ngâm một lát, lại hỏi: "Đại trưởng lão, nếu ta muốn rời khỏi đất nghèo để đến Đại Thế Giới thì có cách nào không?" Hắn có một cảm giác mơ hồ rằng, lôi nhỏ trong cơ thể và hạt giống nguyên lực không cách nào liên thông với thế giới đều có liên quan đến việc đang ở đất nghèo, có lẽ rời khỏi nơi này những vấn đề quấy nhiễu hắn kia đều sẽ được giải quyết dễ dàng. Mà điều quan trọng nhất là chỉ có rời khỏi đất nghèo mới xem như chân chính đến Đại Thế Giới, hắn mới có thể tìm kiếm phụ mẫu, Đường Tâm Nhiên, Tiếu Tiếu và những người khác. "Ngươi muốn rời khỏi đất nghèo? Độ khó không phải là bình thường! Toàn bộ đất nghèo có hàng chục tỷ Võ Giả, bao nhiêu năm rồi số Võ Giả thực sự có thể đến được Đại Thế Giới chỉ đếm trên đầu ngón tay, chưa đến một trăm người!" Đại trưởng lão Lôi gia lắc đầu nói. Độ khó để rời khỏi đất nghèo, đơn giản có thể so với lên trời! "Ta đến Đại Thế Giới còn có việc quan trọng hơn muốn làm, bởi vậy dù có khó khăn đến đâu, ta cũng phải rời khỏi đất nghèo." Tần Lãng khẳng định gật đầu. "Được thôi. Vậy ta cứ nói thẳng. Cách thứ nhất để rời khỏi đất nghèo là đột phá thực lực đến Vũ Đế Cảnh giới, đến lúc đó sẽ có đặc sứ Đại Thế Giới cảm ứng được, đến đất nghèo đón ngươi đi." Đại trưởng lão Lôi gia nói ra cách rời khỏi đất nghèo thứ nhất. "Đột phá đến Vũ Đế Cảnh giới sẽ bị cảm ứng được?" Tần Lãng nhíu mày. Lúc này Tần Lãng cuối cùng cũng hiểu vì sao ngay từ đầu hắn nói hắn phi thăng từ Tiểu Thế Giới mà đến, Lôi gia không có ai tin. Có thể từ Tiểu Thế Giới phi thăng đến Đại Thế Giới đều là cường giả Võ Đế, một khi tiến vào đất nghèo đều sẽ bị Đại Thế Giới cảm ứng được rồi trực tiếp đón đi, tình huống như Tần Lãng, chỉ mới Võ Tôn thất trọng đã phi thăng là trước giờ chưa hề xảy ra! Linh khí t·h·iên địa ở đất nghèo vô cùng thiếu thốn, bản thân lại không hề có bất cứ sản vật linh thạch nào, muốn đột phá trong hoàn cảnh như vậy để trở thành Võ Đế, độ khó không phải là bình thường! Mà cho dù Tần Lãng có thể tìm được số lượng lớn huyền thạch để đổi lấy cực phẩm linh thạch không ngừng tu luyện, thì hiện tại tu vi của Tần Lãng mới chỉ Võ Tôn thất trọng, muốn đột phá đến Vũ Đế Cảnh giới thì ít nhất cũng phải cần năm mươi năm. Tần Lãng hiện tại đã chậm trễ quá nhiều thời gian, chờ thêm năm mươi năm nữa coi như đi được đến Đại Thế Giới thì e là cảnh còn người m·ấ·t. "Đột phá đến Vũ Đế Cảnh giới cần quá nhiều thời gian, chúng ta chẳng phải quá lâu sao, còn có cách nào khác không?" Tần Lãng nhìn đại trưởng lão Lôi gia. "Cách thứ hai là phải đào được 10 triệu viên huyền thạch giao cho đặc sứ làm phí thông hành, như vậy đặc sứ sẽ mang ngươi rời khỏi đất nghèo, đến Đại Thế Giới!" Đại trưởng lão Lôi gia mở miệng nói. "10 triệu viên huyền thạch!" Tần Lãng cau mày. 10 triệu viên huyền thạch không phải là con số nhỏ, cho dù hắn có Thiên Nhãn Thánh Hồn, cảm nhận linh hồn hơn người thường rất nhiều, có năng lực tìm kiếm mỏ huyền thạch vô cùng nghịch t·h·i·ên, nhưng đào huyền thạch cần tiêu hao lượng lớn thể lực và tinh lực, muốn đào được 10 triệu viên huyền thạch cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. "Ngoài hai cách trên, còn cách nào khác không?" Tần Lãng mong chờ nhìn đại trưởng lão Lôi gia. "Ngoài hai cách trên, còn có cách thứ ba, cũng là cách cuối cùng, đó là trở thành người chiến thắng ba hạng đầu trong cuộc thi đấu luyện đan sư hàng năm ở đất nghèo, sẽ có đặc sứ Đại Thế Giới phá lệ đưa trước người đó đi Đại Thế Giới." Đại trưởng lão Lôi gia nói thêm. Bất quá, ông cảm thấy độ khó của cách thứ ba này còn lớn hơn cả hai cách trước! Đất nghèo có luyện đan sư cũng giống như phượng mao lân giác, nhưng phần lớn trong số họ đều muốn đến Đại Thế Giới nơi t·h·i·ên địa linh khí nồng đậm hơn, cho nên hằng năm sự cạnh tranh đều vô cùng kịch liệt, ít nhất phải là Thất phẩm Đan Vương mới có thể cười đến cuối cùng, vậy nên với trình độ luyện đan Ngũ phẩm Đan Vương của Tần Lãng, muốn đoạt được ba hạng đầu trong cuộc thi đấu luyện đan sư của đất nghèo là hoàn toàn ảo tưởng. "Đoạt được ba hạng đầu cuộc thi đấu luyện đan sư thì sẽ được đặc cách rời khỏi đất nghèo sao?" Ngoài dự kiến của đại trưởng lão Lôi gia, Tần Lãng nghe được câu này thì thiếu chút nữa nhảy dựng lên cao ba thước, vẻ mặt vô cùng hưng phấn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận