Thần Hồn Đan Đế

Chương 2418: lão tông chủ âm mưu

Chương 2418: Âm mưu của lão tông chủ Mà lại, những người này sở dĩ có thể quả quyết từ chối giúp đỡ Huyễn Nguyệt Tông, khẳng định là bình thường có một số ân oán với Huyễn Nguyệt Tông. Cho nên trong nháy mắt, mức độ sùng bái Tần Lãng đã tăng vọt lên chưa từng có.
...
Một bên khác, Lưu trưởng lão dẫn những người bằng lòng trợ giúp Huyễn Nguyệt Tông tiến vào tông môn. Những người này tuyệt đại đa số đều lần đầu tiên đến Huyễn Nguyệt Tông, nên vừa vào Huyễn Nguyệt Tông liền bị sự đồ sộ bên trong làm rung động. Thần lực gần như ngưng kết thành thực chất ở Huyễn Nguyệt Tông khắp nơi có thể thấy, thậm chí những người này còn cảm thấy, môi trường tu luyện dọc đường trong Huyễn Nguyệt Tông còn mạnh hơn mật thất tu luyện của tông chủ trong tông môn mình.
Cũng khó trách Huyễn Nguyệt Tông có thể đứng vững ở thần giới bát trọng thiên lâu như vậy, không ngừng bồi dưỡng ra những đệ tử cao thủ khiến người ta không thể nào theo kịp. Trong tông môn Huyễn Nguyệt Tông, đủ loại chim quý thú lạ có thể thấy ở khắp nơi. Bên ngoài thiên kim khó cầu các loại hoa cỏ tiên dược cũng tùy ý trồng. Thật khiến người ta có ảo giác như chốn tiên cảnh nơi trần gian. Điều này cũng khiến trong lòng những người này bắt đầu vô thức mong chờ, ngay cả bên ngoài Huyễn Nguyệt Tông đã có nhiều vật trân quý như vậy, vậy khi đến bảo khố Huyễn Nguyệt Tông thì sẽ có khung cảnh rung động lòng người đến cỡ nào. Đã có một vài người bắt đầu huyễn tưởng cảnh mình tùy ý chọn lựa bảo vật trong bảo khố Huyễn Nguyệt Tông.
Chỉ là đáng tiếc, những cảnh tượng này nhất định chỉ tồn tại trong huyễn tưởng. Những người này còn chưa đi được mấy bước, lão tông chủ Huyễn Nguyệt Tông đã xuất hiện, ngăn cản đường đi của họ. Lưu trưởng lão vội giới thiệu với mọi người:
"Các vị đạo hữu, vị này chính là lão tông chủ Huyễn Nguyệt Tông chúng ta, điều kiện vừa rồi đã đáp ứng mọi người, đều là ý của lão tông chủ."
Mọi người nhao nhao hành lễ với lão tông chủ, lão tông chủ cũng mỉm cười đáp lễ từng người, mở lời: "Lúc Huyễn Nguyệt Tông ta gặp nguy nan, các vị có thể ra tay giúp đỡ, ân tình này, lão phu ghi nhớ trong lòng. Xin mọi người theo ta đến bảo khố tông môn, chọn lựa bảo vật phù hợp, coi như tăng thêm thực lực!"
Thấy lão tông chủ đi thẳng vào vấn đề như vậy, ai nấy trong lòng đều mừng thầm, lại mở miệng cảm tạ lão tông chủ, rồi đi theo bước chân lão tông chủ rời khỏi nơi này. Lưu trưởng lão nhìn theo những người này rời đi rồi thở dài, trong lòng hiểu rõ, lần này dù Huyễn Nguyệt Tông có thể sống sót hay không, thì danh tiếng của mình cũng đã xấu rồi. Về sau đến thần giới bát trọng thiên, sẽ không còn chỗ dung thân, chỉ có thể mong lão tông chủ nhớ tới những gì mình bỏ ra hôm nay, cho mình chút thiên tài địa bảo, để mình sớm ngày đột phá, phi thăng lên thần giới thất trọng thiên.
Đương nhiên, Lưu trưởng lão trong lòng cũng hiểu rõ, lão tông chủ hạ thấp thân phận tới đón tiếp những người này, mục đích chủ yếu chính là không muốn để nhiều đệ tử Huyễn Nguyệt Tông biết chuyện này. Dựa theo ý nghĩ hiện tại của lão tông chủ, Lưu trưởng lão còn cảm thấy rằng, có lẽ sau khi mọi việc thành công, người đầu tiên lão tông chủ muốn g·iết để diệt khẩu chính là mình. Bất quá điều đó với Lưu trưởng lão đã không quan trọng, trong lòng Lưu trưởng lão, chỉ cần Huyễn Nguyệt Tông có thể bình an vượt qua nạn quan này, vậy thì tính mạng mình có đáng gì. Nghĩ đến đây, Lưu trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu, đi về nơi ở của Thái thượng trưởng lão.
Một bên khác, lão tông chủ dẫn theo mấy trăm thần giả cảnh đã tới gần vị trí tế đàn. Một số người từng may mắn đến Huyễn Nguyệt Tông nhìn theo hướng lão tông chủ dẫn đường, không khỏi hơi nghi hoặc, cất tiếng hỏi:
"Lão tông chủ, 100 năm trước, ta từng may mắn đến bái phỏng Huyễn Nguyệt Tông, lúc đó Huyễn Nguyệt Hoa tông chủ ban ân, cũng cho ta vào tàng Bảo Các một lần. Nhưng ta nhớ hình như không phải hướng này."
Câu hỏi này khiến những người khác sững sờ, lông mày lão tông chủ cũng nhíu chặt trong thoáng chốc rồi lập tức khôi phục bình thường, cười ha hả nói: "Xem ra vị đạo hữu này và Huyễn Nguyệt Tông ta có duyên phận từ sớm nha! Nay đạo hữu có thể lần nữa rút đao tương trợ, lão phu lại một lần nữa bày tỏ lòng cảm kích."
Người kia chỉ lễ phép đáp lễ, chứ không tiếp lời lão tông chủ. Ánh mắt những người còn lại đều dừng trên người lão tông chủ, chờ đợi lão tông chủ đưa ra lời giải thích. Lão tông chủ cười ha ha rồi nói tiếp:
"Nếu đạo hữu có duyên với Huyễn Nguyệt Tông ta, thì cũng nên hiểu rõ, Huyễn Nguyệt Tông hôm nay không còn như xưa. Khi đó, Huyễn Nguyệt Tông như mặt trời ban trưa, đương nhiên sẽ không tùy tiện mở tàng Bảo Các. Hôm nay một lúc có nhiều đạo hữu tới như vậy, nếu vẫn vào tàng Bảo Các thì sẽ chen chúc không chịu nổi. Vì thế ta đã hạ lệnh cho trưởng lão trong tông môn mang hết bảo vật đặt ở Hậu Sơn quảng trường, để mọi người tùy ý chọn lựa."
Lời lão tông chủ vừa nói ra, khiến những người này thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng không ai vội kết luận, lão tông chủ đành bất đắc dĩ thở dài, mở lời với mọi người:
"Nếu các vị đạo hữu không tin lão phu, vậy ta có thể dẫn mọi người đến tàng Bảo Các nhìn xem. Chỉ là người đến Hậu Sơn quảng trường trước có thể ưu tiên chọn bảo vật, mọi người chọn thế nào, lão phu không ép."
Nghe lão tông chủ nói vậy, mọi người trong lòng cũng tin hơn phân nửa, nhao nhao bày tỏ nguyện ý đi thẳng đến Hậu Sơn quảng trường. Dù sao thì kho tàng Huyễn Nguyệt Tông cũng có thể cất những bảo vật trân quý ở nơi khác, nên việc đi tàng Bảo Các hay không thật ra cũng không còn ý nghĩa gì nhiều.
Lão tông chủ lần nữa cảm tạ mọi người rồi lặng lẽ thở phào trong lòng, tiếp tục dẫn đội hướng về phía tế đàn. Lúc này, xung quanh tế đàn đã sớm hào quang rực rỡ, nhìn từ xa như có trọng bảo hiện thế. Lão tông chủ biết đây là thủ đoạn của yêu tổ, bèn lên tiếng nói với mọi người:
"Các vị đạo hữu, ai cướp được bảo vật gì, thì là nhờ duyên phận của người đó. Lão phu sẽ chờ mọi người ở đây, mong mọi người gặp may mắn!"
Nhìn thấy tế đàn hào quang rực rỡ, ai nấy đều sớm đã lòng ngứa ngáy khó nhịn, bây giờ nghe lão tông chủ nói vậy thì cũng chẳng còn bận tâm tới việc hành lễ, từng người như phát điên lao về phía tế đàn. Nhưng những người này đâu biết, bây giờ mình như thiêu thân lao vào lửa, chờ đợi họ nhất định là diệt vong.
Quả nhiên, khi những người này tới gần phạm vi tế đàn, hào quang rực rỡ ban đầu trong nháy mắt biến thành yêu khí vô tận, bao phủ toàn bộ mấy trăm thần giả cảnh. Lão tông chủ dù ở rất xa tế đàn, vẫn có thể ngửi được mùi huyết khí nồng nặc. Có thể tưởng tượng, cảnh tượng lúc ấy thê thảm đến mức nào.
Chỉ là trong lòng lão tông chủ cũng không có bao nhiêu áy náy, những người này vốn là tiểu nhân ham lợi, muốn bảo vật Huyễn Nguyệt Tông, tự nhiên phải có giác ngộ trở thành công cụ của Huyễn Nguyệt Tông, kết quả hiện tại đều là bọn họ tự chuốc lấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận