Thần Hồn Đan Đế

Chương 1936: Đem Vạn Bảo Các bán ra

Đỗ Hải Minh thở phì phò trở lại Vạn Bảo Các. Hắn biết hôm nay Chí Bảo Đường chính là cố ý trêu đùa hắn! Đừng nói ban ngày đi gặp không được Giả Chủ Quản, Đỗ Hải Minh đoán chừng hắn đi mười lần tám lần cũng không có cơ hội nhìn thấy Giả Chủ Quản. Đối phương căn bản không có thành tâm muốn cùng hắn trao đổi cơ hội. “Hừ! Không muốn cùng ta đàm phán có đúng không? Rồi sẽ có lúc các ngươi hối hận!” Đỗ Hải Minh một mặt khó chịu, thay đổi sách lược, chuẩn bị đi tìm nhà cung cấp hàng hóa. Vô luận là Vạn Bảo Các hay là Chí Bảo Đường hàng hóa đều do mấy nhà cung cấp lớn của Vĩnh Trì Thành cung cấp, hắn chỉ cần tìm đến nhà cung cấp, đạt được sự đồng thuận với họ, liền có thể vượt qua Chí Bảo Đường, thậm chí còn có khả năng tước đoạt quyền cung cấp hàng hóa của Chí Bảo Đường, khiến nó tự sụp đổ. Đỗ Hải Minh vừa mới đứng dậy, liền thấy mấy bóng người cất bước đi vào Vạn Bảo Các. “Dương Lão Bản, Lục Lão Bản, gió nào đưa các ngươi đến vậy, ta còn đang định đi tìm các ngươi đây.” Đỗ Hải Minh nhìn thấy mấy người đi vào đại sảnh, lập tức mắt sáng lên. Đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay! Mấy người kia không phải ai khác, chính là mấy nhà cung cấp lớn cho Vạn Bảo Các. “Mấy vị lão bản, mau mời lên lầu, ta gần đây vừa lấy được chút trà ngon, sắc hương vị đều thượng thừa, hôm nay các ngươi nhất định phải hảo hảo thưởng thức!” Đỗ Hải Minh mặt mày hớn hở chào mời mấy người. Dương Lão Bản, Lục Lão Bản mấy người nhìn nhau, lộ ra vẻ mặt đầy xấu hổ, muốn nói lại thôi. Sau vài lần do dự, cuối cùng Dương Lão Bản ở phía trước ho khan vài tiếng, mở miệng nói: “Đỗ Phó tông chủ, bọn ta cũng không làm phiền ngươi nhiều, hôm nay đến chủ yếu là muốn nói với ngươi một tiếng, vì nguồn cung cấp đang khan hiếm, nên hợp tác của chúng ta với Vạn Bảo Các kết thúc ở đây, từ nay về sau, bọn ta sẽ không cung cấp hàng cho Vạn Bảo Các nữa, thật sự rất xin lỗi.” “Ngươi nói cái gì!” Nụ cười trên mặt Đỗ Hải Minh lập tức cứng đờ. Hắn vốn định để Dương Lão Bản, Lục Lão Bản bọn người cắt đứt nguồn cung của Chí Bảo Đường, nhưng bây giờ còn chưa kịp mở lời, những nhà cung cấp này lại muốn cắt nguồn cung của Vạn Bảo Các trước! Đây là điều hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Đỗ Hải Minh! Dương Lão Bản, Lục Lão Bản mặt mày tràn đầy vẻ xấu hổ, móc từ trong ngực ra một phần hợp đồng cùng một chiếc nhẫn trữ vật: “Đây là hợp đồng cung ứng hàng hóa mà trước đây chúng ta đã ký kết, hôm nay hợp đồng phải dừng lại ở đây, trong nhẫn trữ vật là tiền bồi thường hợp đồng mà chúng ta bồi thường theo thỏa thuận hợp đồng.” “Chúng tôi còn có việc khác phải bận, không thể ở lại lâu, xin cáo từ!” Để lại đồ đạc, Dương Lão Bản, Lục Lão Bản không nán lại mà vội vàng quay người rời đi. Nhìn bóng lưng mấy người rời đi, Đỗ Hải Minh không nhịn được mà khóe miệng giật giật. Tiền bồi thường hợp đồng cung ứng hàng hóa không phải là một con số nhỏ, có thể khiến Dương Lão Bản, Lục Lão Bản mấy nhà cung ứng hàng nguyện ý bồi thường một khoản lớn tiền vi phạm hợp đồng cũng muốn giải trừ hợp tác giữa đôi bên, xem ra thế lực ngầm phía sau thực sự rất lớn! Mà thế lực này rất có thể chính là người thực sự nắm quyền ở phía sau Chí Bảo Đường! “Rốt cuộc là thế lực nào có thể lớn mạnh đến như vậy, muốn phá tan Vạn Bảo Các chúng ta?” Đỗ Hải Minh nhíu mày đứng lên. Vạn Bảo Các của bọn hắn từ trước đến nay đều làm ăn thuận hòa, cũng không có đắc tội thế lực lớn nào, hắn nghĩ mãi mà không ra rốt cuộc là ai đang nhắm vào Vạn Bảo Các. Giá cả thì không cạnh tranh nổi với Chí Bảo Đường, hiện tại nguồn cung cấp lại bị cắt đứt, đối với Vạn Bảo Các mà nói hoàn toàn là tai họa kép, khiến cho việc buôn bán vốn đã ảm đạm càng trở nên tồi tệ, thê thảm vô cùng. Đỗ Hải Minh mỗi ngày đều mặt ủ mày chau, vốn không định đến Chí Bảo Đường, nhưng vì công việc của Vạn Bảo Các, không thể không kiên trì đến Chí Bảo Đường, cầu kiến Giả Chủ Quản. Nhưng liên tiếp bảy tám ngày, mỗi lần Đỗ Hải Minh đều mang hy vọng mà đi, rồi lại thất vọng mà về, ngay cả bóng dáng Giả Chủ Quản cũng không nhìn thấy. “Phó tông chủ đại nhân, hàng hóa của bọn ta đã hết sạch rồi, ngày mai mở cửa, dù có khách đến cũng không có gì để bán!” Trong đại sảnh, một tiểu nhị mặt mày tràn đầy bất lực mở miệng báo cáo với Đỗ Hải Minh. “Phó tông chủ đại nhân, tông chủ đã nhắn lại, cần phải tìm cơ hội trao đổi với Chí Bảo Đường, chỉ cần có thể bảo toàn Vạn Bảo Các, đối phương đưa ra điều kiện gì không quá đáng thì đều có thể đáp ứng!” Chủ quản Vạn Bảo Các lên tiếng truyền đạt ý chỉ của tông chủ đến Đỗ Hải Minh. “Được! Vậy ngày mai ta sẽ lại đến Chí Bảo Đường thử một lần nữa!” Đỗ Hải Minh hít sâu một hơi. Hiện tại Vạn Bảo Các đã đến bước đường cùng, hắn quyết định thử một lần cuối cùng. Ngày hôm sau. Sáng sớm Đỗ Hải Minh đã dẫn theo hai tên quản sự đến Chí Bảo Đường. Cũng như những lần trước, ở đại sảnh một góc hẻo lánh đợi cả một ngày, hắn vẫn không nhìn thấy Giả Chủ Quản. Ngay lúc Đỗ Hải Minh mất hết can đảm, chuẩn bị rời khỏi Chí Bảo Đường thì quản sự từng tiếp đón hắn trước đó bước nhanh tới: “Đỗ Phó tông chủ, Giả Chủ Quản mời ngài, xin mời lên trên lầu một chuyến.” Trong mắt Đỗ Hải Minh đang thất vọng chợt lóe lên tia sáng! Chỉ cần có cơ hội gặp được người phụ trách của Chí Bảo Đường, sự tình còn có thể xoay chuyển! Theo quản sự đi lên trên lầu, Đỗ Hải Minh liếc mắt liền thấy một nam tử để râu hình chữ bát đang ngồi trong đại sảnh, tay cầm bút dựa bàn bận rộn. “Giả Chủ Quản, người đến rồi.” Nghe thấy tiếng báo của thuộc hạ, Giả Chủ Quản lập tức dừng bút ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi trên người Đỗ Hải Minh, cười nói: “Đỗ Phó tông chủ đúng không? Nghe nói ngươi đã đến Chí Bảo Đường chúng ta rất nhiều lần, nhưng ta thật sự quá bận, vẫn chưa thể tiếp đãi ngài, mong ngài tha lỗi nhiều hơn.” Đỗ Hải Minh vội vàng xua tay: “Giả Chủ Quản trăm công nghìn việc, có thể hiểu được, có thể hiểu được.” Mặc dù trong lòng biết đối phương trước đó là cố ý làm khó dễ, nhưng bây giờ đang có việc cần người giúp đỡ, khó khăn lắm mới gặp được Giả Chủ Quản, trong lòng Đỗ Hải Minh có nhiều oán khí hơn nữa cũng không dám biểu hiện ra ngoài. “Mời Đỗ Phó tông chủ ngồi.” Giả Chủ Quản ra hiệu cho Đỗ Hải Minh ngồi đối diện với mình, rồi mở miệng hỏi: “Không biết Đỗ Phó tông chủ đến Chí Bảo Đường ta có chuyện gì muốn bàn?” Trong lòng Đỗ Hải Minh khó chịu, tên Giả Chủ Quản này hoàn toàn biết rõ còn cố hỏi, ở đây giả ngơ, hắn đến Chí Bảo Đường để làm gì, chẳng lẽ Giả Chủ Quản còn không rõ ràng sao? “Chuyện là như vầy, Vạn Bảo Các chúng ta dạo gần đây buôn bán ảm đạm, cho nên muốn cùng Giả Chủ Quản thương lượng học hỏi một chút kinh nghiệm buôn bán. Xem xem chúng ta có thể thay đổi hay là hợp tác ở chỗ nào.” Đỗ Hải Minh nhẫn nại, cười nói với Giả Chủ Quản. Hắn nói rất uyển chuyển, nhưng tin tưởng Giả Chủ Quản khôn khéo như vậy nhất định có thể hiểu rõ ý tứ trong lời nói của hắn. “Vạn Bảo Các các ngươi làm ăn không được à?” Giả Chủ Quản chớp chớp mắt, hơi trầm ngâm, mở miệng nói: “Ta ngược lại có một con đường sáng, có thể giúp Vạn Bảo Các các ngươi vượt qua cửa ải khó khăn, chỉ là xem Vạn Bảo Các các ngươi có nguyện ý làm theo hay không.” “Con đường sáng gì vậy, Đỗ Mỗ xin rửa tai lắng nghe!” Mắt Đỗ Hải Minh sáng lên. Giả Chủ Quản trên mặt hiện lên một vòng cười lạnh: “Đỗ Phó tông chủ có thể bán Vạn Bảo Các cho Chí Bảo Đường chúng ta, cứ như vậy mọi phiền não tự nhiên sẽ dễ dàng giải quyết!” “Chuyện đó không thể nào!” Mặt Đỗ Hải Minh trực tiếp lộ ra một vòng tức giận, quả quyết từ chối. Vạn Bảo Các là tâm huyết bao năm của Tinh Thần Tông, sao có thể tùy tiện dâng cho người khác được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận