Thần Hồn Đan Đế

Chương 599: Thần kỳ thần mỏ mảnh vỡ

Chương 599: Mảnh vỡ thần mỏ thần kỳ
Lão Cao bọn người dù cũng vô cùng thèm thuồng mảnh vỡ thần mỏ vừa đào được, nhưng Tần Lãng đã thể hiện sức mạnh áp đảo trước đó khiến bọn họ khiếp sợ, hơn nữa, họ vẫn mong có thể nhận được Hộ Thể Linh Đan từ Tần Lãng, nên cẩn thận nâng niu mảnh vỡ thần mỏ đưa vào tay Tần Lãng.
"Đây là mảnh vỡ thần mỏ sao?" Tần Lãng tự nhủ.
Trước mắt hắn, là một hòn đá lớn cỡ ngón tay cái, long lanh óng ánh, hình dạng không đều, những vầng sáng trên bề mặt liên tục lóe lên, trông như viên kim cương rực rỡ! Bàn tay chạm vào mảnh vỡ thần mỏ, một cảm giác lạnh buốt tột độ truyền đến, ánh sáng trên bề mặt càng thêm chói lóa, một nguồn năng lượng tinh khiết vô cùng từ tay Tần Lãng lan tỏa khắp cánh tay, rồi tràn đến toàn thân, cảm giác tê dại truyền đến từ tai, lúc này, Tần Lãng thậm chí muốn rên rỉ một cách bản năng!
"Năng lượng thật tinh khiết!" Tần Lãng âm thầm kinh ngạc, chỉ mới chạm vào mảnh vỡ thần mỏ đã khiến thân thể hắn thoải mái như vậy, nếu hấp thu hết năng lượng chứa trong đó, chắc chắn sức mạnh thân thể sẽ tăng lên đáng kể!
Nếu hắn có được mảnh vỡ thần mỏ sớm hơn để luyện thể, thì trước đó khi bị Nam Cung Chính Tề truy sát sẽ không đến mức chật vật như thế!
"Trước tiên hấp thụ mảnh vỡ thần mỏ này, xem có thể cải tạo cơ thể đến mức nào!"
Trong lòng dâng lên một sự chờ mong, Tần Lãng trực tiếp nắm chặt mảnh vỡ thần mỏ, mảnh vỡ tỏa ra ánh sáng ngày càng mạnh, xuyên thấu qua cả bàn tay Tần Lãng, trông như viên huyết ngọc sáng rực.
"Tần Đan Vương, tuyệt đối đừng luyện thể bằng mảnh vỡ thần mỏ trong hầm!" Thấy Tần Lãng nắm chặt mảnh vỡ thần mỏ, định luyện hóa ngay tại chỗ, Lão Cao cùng mọi người giật mình, vội vàng khuyên can.
"Tại sao không thể luyện hóa mảnh vỡ thần mỏ ở đây?" Tần Lãng dừng động tác, nhíu mày, trên mặt lộ vẻ không vui.
"Đây là mỏ quặng do Hải Chủ quản lý, theo quy định rõ ràng thì bất kỳ mảnh vỡ thần mỏ nào đào được ở đây cũng không được tự ý sử dụng. Chỉ khi nộp một nửa mảnh vỡ thần mỏ lấy được rồi rời đi mới được luyện hóa. Một khi bị phát hiện vi phạm, sẽ bị g·iết tại chỗ!" Lão Cao hạ giọng, khi nói còn không tự chủ nhìn về hướng cửa mỏ, lộ vẻ cực kỳ cẩn thận, rõ ràng rất e ngại quy định của mỏ quặng.
"Ta hiểu rồi!" Tần Lãng gật đầu.
Hải Chủ của cấm hải mênh mông này sợ võ giả cố ý luyện hóa những mảnh vỡ thần mỏ tìm được, cuối cùng chỉ mang theo một ít rời đi!
Thật là biết tính toán!
Vị Hải Chủ này xem tất cả võ giả ở đây là "nô quặng" miễn phí cho hắn! Ngày nào cũng có vô số võ giả bất chấp nguy hiểm tính m·ạng đi khai thác mảnh vỡ thần mỏ, cuối cùng phải nộp lại một nửa cho hắn!
Vị Hải Chủ này đúng là có lòng dạ không hề tầm thường! Xem ra sau này ở cấm hải mênh mông này, cần phải cảnh giác vị Hải Chủ này hơn!
"Mảnh vỡ thần mỏ này ta cất giữ trước, các ngươi tiếp tục đào đi!" Tần Lãng cất mảnh vỡ thần mỏ vào nhẫn trữ vật, rồi nói với Lão Cao và mọi người.
"Vâng!" Lão Cao và mọi người vội gật đầu, tăng tốc độ đào quặng.
Gió nh·ọn không ngừng ăn mòn cơ thể khiến bọn họ sớm đã mình đầy thương tích, lại thêm tác động liên tục từ gió nh·ọn do đào xới, Lão Cao và mọi người gần như kiệt sức, chỉ cố gắng gượng nhờ vào niềm tin trong lòng mà không ngã xuống.
"Răng rắc!" Mảnh vỡ thần mỏ thứ hai được tìm thấy.
"Răng rắc!" Mảnh vỡ thần mỏ thứ ba được tìm thấy.
"... " Từng tiếng lanh lảnh vang lên, từng mảnh vỡ thần mỏ cứ thế được đào lên.
"Mảnh thứ mười sáu!" Lão Cao run rẩy lấy ra mảnh vỡ thần mỏ từ hầm mỏ, toàn thân bị gió nh·ọn ăn mòn đã sớm đầy vết thương, máu tươi nhuộm đỏ cả quần áo, những người còn lại thì tình hình càng tệ hơn, khí tức hỗn loạn, có thể ngã quỵ bất cứ lúc nào.
"Tần Đan Vương, cả ngài nữa, tổng cộng chúng ta tám người, mười sáu mảnh vỡ thần mỏ nộp đi một nửa thì còn lại tám mảnh, mỗi người một mảnh, coi như chuyến này của ai cũng ổn cả rồi, bây giờ chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này đi!" Với Lão Cao và những người khác, việc ở lại trong hầm mỏ không khác gì tra tấn, hận không thể rời khỏi đây ngay lập tức.
"Bây giờ đã muốn đi sao? Chúng ta đến mỏ quặng một chuyến không dễ dàng, không đào thêm mảnh vỡ thần mỏ mà đã rời đi chẳng phải quá thiệt sao?" Tần Lãng lắc đầu nói.
Hắn vừa mới dùng thần thức dò xét, dưới chỗ Lão Cao và những người khác đang đào khoảng một mét có một đám mảnh vỡ thần mỏ hội tụ, ít nhất cũng có mấy chục mảnh!
"Tần Đan Vương, chúng ta có được như thế này là tốt lắm rồi! Theo kinh nghiệm của ta thì phía dưới này chắc cũng không còn mảnh vỡ thần mỏ nào, hơn nữa chúng ta cũng đã kiệt sức, rất khó đào xuống sâu thêm, chúng ta nên biết đủ thôi!" Lão Cao lộ vẻ mặt đau khổ, cố khuyên Tần Lãng.
"Không còn mảnh vỡ thần mỏ? Ta thì lại không nghĩ như vậy, chắc chắn phía dưới còn, các ngươi chỉ cần thêm chút sức đào xuống thì chắc chắn sẽ có thu hoạch lớn hơn!" Tần Lãng tự tin cười nói.
"Haiz!" Nhìn thái độ của Tần Lãng, bảy người Lão Cao không khỏi bất lực lắc đầu cười khổ. Bất cứ võ giả nào mới đến mỏ quặng cũng đều có lòng tin và kỳ vọng như Tần Lãng, luôn cho rằng chỉ cần xuống chút nữa, đào nhiều hơn chút nữa thì sẽ có thu hoạch lớn hơn, nhưng cuối cùng, ngoại trừ một số ít người cực kỳ may mắn đào được nhiều mảnh vỡ thần mỏ hơn, còn chín mươi chín phần trăm người thì đều là tốn c·ô·ng vô ích một phen, cuối cùng cũng phải tay không mà về.
"Các ngươi yên tâm, nếu cuối cùng không tìm được mảnh vỡ thần mỏ nào, ta sẽ cho mỗi người một viên thần đan hộ thể Ngũ phẩm để bồi thường." Thấy vẻ mặt của đám người Lão Cao, Tần Lãng lên tiếng cười nói.
"Thật chứ?" Nghe lời hứa của Tần Lãng, Lão Cao và mọi người lập tức mắt sáng lên, thần đan hộ thể của Tần Lãng, công hiệu không hề thua kém một viên mảnh vỡ thần mỏ, có được một viên thì lợi ích với họ chắc chắn không cần phải bàn cãi!
"Anh em, cố gắng lên!" Lão Cao dẫn đầu tiếp tục đào, những người phía sau đồng thời nghiến răng, một lần nữa bắt đầu đào xuống!
Đào xuống thêm một mét nữa, hai tay của Lão Cao đã đỏ rực, không tự chủ được run lên liên tục, rõ ràng đã đến giới hạn.
Nhưng khiến ông thất vọng là từ đầu đến giờ vẫn chưa tìm được một mảnh vỡ thần mỏ nào cả!
"Tần Đan Vương, phía dưới này không có mảnh vỡ thần mỏ đâu, ta thấy chúng ta không nên lãng phí thời gian và sức lực nữa!" Lão Cao chậm lại, lên tiếng nói với Tần Lãng.
Lời của Lão Cao nói rất uyển chuyển, nhưng ý tứ thì đã rất rõ ràng, Tần Lãng không nghe lời khuyên của tên "lão làng" như ông, giờ thì bị thực tế phủ phàng vả cho một cú rồi!
"Tốn thời gian và sức lực ư?" Tần Lãng cười nhạt, "Cứ tiếp tục đào đi, tin rằng rất nhanh chúng ta sẽ có thu hoạch!"
"Haiz, thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!" Lão Cao và những người khác nhìn nhau, bất đắc dĩ lắc đầu, lại tiếp tục vung cuốc xuống, nhưng khiến tất cả mọi người không ngờ tới là một tiếng vang cực kỳ lanh lảnh vang lên từ dưới lòng bàn chân: "Răng rắc!"
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận