Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 84: Một quyền siêu nhân

Chương 84: Một quyền siêu nhân
Nam nhân áo trắng bắt đầu phát lực, trước hết không may vẫn là tiểu Ất.
Hắn còn chưa kịp thoát khỏi thống khổ do Bích Hải Triều mang đến, rất nhanh liền lại đón nhận sự tra tấn còn kinh khủng hơn.
Chỉ nghe mấy âm tiết tựa như tiếng heo bị giết thảm thiết vang lên, tiểu Ất muốn đưa tay bịt tai mình, nhưng từ trước khi bị ném lên lưng lừa thì hai tay của hắn đã bị Lục Cảnh trói lại rồi.
Bây giờ chỗ cổ tay đã bị dây gai mài cho một mảng máu thịt be bét, vẫn không thể nào thoát ra được.
Tiếng kêu thảm thiết cũng càng lúc càng yếu ớt.
Cho đến... hoàn toàn không có âm thanh.
Mà vẻ mặt của nam nhân áo trắng vẫn lãnh khốc như cũ.
Hắn vốn không để loại tạp ngư tiểu nhân vật này vào mắt, nếu không phải tiểu Ất lúc nãy vừa lừa gạt hắn, thì cho đến khi tiểu Ất chết đi hắn cũng sẽ không nhìn đến một cái.
Nói ra thì có thể chết dưới chiêu "Đảo Hành Nghịch thi" cũng coi như là phúc phận của tiểu tử trên lưng lừa này, bởi vì dưới tình huống bình thường nam tử áo trắng muốn giết hắn thì căn bản sẽ không dùng đến loại tuyệt kỹ áp đáy hòm này.
Lần này tiểu Ất cũng coi như là ké được chút ánh sáng của Lục Cảnh.
Mà nói đến Lục Cảnh... mày của nam nhân áo trắng không kìm được nhíu lại.
Lần giao thủ trước đó, hắn đã thử được nội công thâm hậu của Lục Cảnh, lại thêm bảo giáp hộ thân, nếu giao đấu trực diện hắn cũng không có niềm tin tuyệt đối có thể bắt được thiếu niên trước mắt này.
Bởi vậy nam nhân áo trắng quyết đoán thi triển âm công.
Khúc Bích Hải Triều thứ nhất tuy không thể lập công, nhưng vẫn giúp hắn thử ra được không ít thứ, trong đó điểm quan trọng nhất chính là Lục Cảnh không có quá nhiều phòng bị đối với các thủ đoạn âm công.
Điều này làm nam nhân áo trắng trong lòng yên tâm hơn nhiều.
Để tránh đêm dài lắm mộng, ngay sau đó hắn trực tiếp tung ra tuyệt học năm xưa đã từng vang danh giang hồ.
Dùng âm luật thôi động nội công trong cơ thể Lục Cảnh nghịch chuyển, mong một chiêu này có thể khiến đối phương bị trọng thương!
Nhưng ngay từ khi khúc nhạc vừa vang lên thì trong mắt Lục Cảnh quả thật đã tràn đầy vẻ kiêng kỵ và đề phòng.
Có điều sau khi nghe được một lúc thì vẻ kiêng kỵ và đề phòng trong mắt Lục Cảnh dần dần chuyển thành mờ mịt, rồi tiếp đó lại trở nên cổ quái, chứ không giống như tiểu Ất mà tỏ ra thống khổ.
Ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi có thể chống được bao lâu!
Nam nhân áo trắng không tin vào điều đó, tiếp tục tăng công lực.
Tiếng tiêu lập tức trở nên dồn dập, tốc độ nghịch chuyển nội lực trong cơ thể Lục Cảnh cũng càng lúc càng nhanh, đã vượt quá cực hạn khi hắn thi triển Phong Ma Nhất Bách Linh Bát Trượng, từ đó cũng điều động được càng nhiều nội lực trong đan điền của hắn!
Lục Cảnh cảm thấy bây giờ mình tùy tiện vung một côn, đại khái cũng có thể có uy lực của tam lưu cao thủ.
Nhưng mà điều này còn chưa phải kết thúc.
Nam nhân áo trắng thấy Lục Cảnh vẫn cố chấp chống cự đến cùng, thế là cũng phát hung ác, đem toàn bộ công lực thôi động đến cực hạn, mặt đỏ lên, trên đỉnh đầu bốc lên làn khói trắng lượn lờ.
Và sự cố gắng của hắn rất nhanh cũng mang lại hiệu quả, Lục Cảnh cảm thấy nội lực đang chảy trong kinh mạch của mình càng ngày càng nhiều, cũng càng lúc càng mãnh liệt, lúc này mà ra chiêu thì e là có thể cùng nhị lưu cao thủ liều mạng.
Mà trong mắt của nam nhân áo trắng đối diện lại hiện lên một tia kinh ngạc.
Hắn vạn vạn lần không nghĩ tới mình đã làm đến bước này rồi mà đối phương vẫn còn có thể đứng vững.
Mà cuộc chiến đấu tiến triển đến lúc này thì hắn cũng có chút cưỡi hổ khó xuống.
Ai cũng biết âm công tuy uy lực lớn, khó phá giải, hơn nữa có thể một địch nhiều, nhưng nội lực tiêu hao cũng rất kinh người.
Bản thân nam nhân áo trắng cũng mới là cảnh giới nhị lưu, vừa thổi Bích Hải Triều cùng "Đảo Hành Nghịch thi", bất quá thời gian ngắn ngủi một chén trà mà nội lực của hắn đã tiêu hao không ít.
Mà trong chiến đấu, nhất là trong chiến đấu giữa cao thủ thường chỉ cần một chút sơ sẩy, huống chi lần này đối thủ của hắn nội công lại đặc biệt thâm hậu.
Nếu bỏ âm công mình am hiểu nhất mà liều mạng trực diện thì nam nhân áo trắng cảm thấy mình chưa chắc là đối thủ của Lục Cảnh.
Không, vẫn chưa đến lúc phải từ bỏ!
Nam nhân áo trắng có đầy đủ lý do để tin rằng đối mặt với Lục Cảnh hiện tại thì hẳn là giống như hắn, cũng đều đã là nỏ mạnh hết đà.
Lúc trước dùng Bích Hải Triều thì Lục Cảnh đã có vẻ chống cự khá vất vả, mà giờ đổi thành "Đảo Hành Nghịch thi" thì không có lý gì lại dễ dàng cả, cho nên bộ dáng này của Lục Cảnh bây giờ tám phần là giả vờ, cốt để mê hoặc hắn, buộc hắn từ bỏ âm công.
Thật ra đây là một cuộc so đấu ý chí!
Nam nhân áo trắng kinh nghiệm phong phú biết bao, lập tức nhìn thấu được ý đồ của Lục Cảnh, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, há miệng phun ra một ngụm tinh huyết, thế mà lại tiếp tục thúc ép công lực vốn đã tới cực hạn, tăng thêm hai thành nữa!
Âm luật mà hắn thổi ra hầu như từng đoạn đều mang máu!
Và sự quyết tuyệt của hắn đã một lần nữa thay đổi thế cục trên sân.
Lục Cảnh chỉ cảm thấy nội lực trong kinh mạch như sông lớn cuồn cuộn, cũng nhanh chóng mất kiểm soát, hắn không thể tiếp tục đứng im tại chỗ nữa, nhất định phải làm gì đó!
Mà lần này thì người hoa mắt đã biến thành nam nhân áo trắng.
Hắn cảm thấy mình chỉ hơi nhắm mắt một cái, đã mất đi bóng dáng của Lục Cảnh.
Cho đến khi nghe thấy tiếng động cực lớn từ phía sau truyền đến, hắn mới quay đầu và thấy Lục Cảnh đang ổn định thân hình ở chỗ cách mình 2 bước.
Đây là khinh công đáng sợ đến mức nào?!
Nam nhân áo trắng chỉ nhìn thôi đã thấy da đầu tê dại.
Mà người tê da đầu không kém chính là Lục Cảnh, hắn cũng không ngờ rằng bây giờ mình chỉ tùy tiện dậm một bước theo bí kíp khinh công mà đã có thể phóng xa đến thế.
Chỉ có thể nói rằng buff mà nam nhân áo trắng mang đến thật sự quá vô lý.
Dưới tác dụng của khúc "Đảo Hành Nghịch thi" này, bây giờ Lục Cảnh chính là tiêu chuẩn của nhất lưu cao thủ! Mỗi khi nhấc tay giơ chân đều có chân khí khuấy động.
Thế là Lục Cảnh cũng không khách khí nữa, cầm lấy tiêu bổng rồi giáng thẳng một chiêu "Đương Đầu Bổng Hát".
Nam nhân áo trắng miễn cưỡng giơ một tay lên muốn ngăn cản một chút, kết quả bàn tay vừa chạm vào tiêu bổng đã bị đánh gãy, mà cây gậy vẫn không hề giảm lực, tiếp tục nện thẳng vào đầu của hắn.
Chỉ nghe "bành" một tiếng, đầu của nam nhân áo trắng đã bị một côn này đánh cho vỡ toác, máu đỏ lẫn óc trắng văng tung tóe khắp nơi.
Và cùng với tiếng tiêu yêu dị đột ngột im bặt, nội lực đang cuồn cuộn trong cơ thể Lục Cảnh cũng lần nữa khôi phục sự bình tĩnh, rối rít co về trong đan điền.
Thắng rồi?
Lục Cảnh nhìn thi thể bị vỡ đầu nằm trên đất vẫn có chút khó tin.
Nam nhân áo trắng là đối thủ mạnh nhất mà hắn gặp từ trước đến nay, Lục Cảnh nghi ngờ thực lực của hắn thậm chí còn cao hơn cả Ngụy Tử Tiện, nhất là cái âm công quỷ dị kia càng làm người khó lòng phòng bị, cho dù bịt kín tai vẫn bị ảnh hưởng.
Lúc trước Lục Cảnh luôn bị áp chế, chút nữa thì nhịn không nổi, kết quả không hiểu tại sao nam nhân áo trắng bỗng nhiên dừng giữa chừng, lại sau đó bắt đầu tăng buff liên tục cho hắn.
Trước khi chết cũng tốt bụng giúp Lục Cảnh được một phen "nghiện" một quyền siêu nhân.
Nhưng cũng chính vì vậy mà Lục Cảnh biết mình thắng lần này may mắn đến mức nào, hắn thật không ngờ Tống Trọng Văn cùng với thúc thúc của hắn lại quen biết một cao thủ lợi hại như vậy, bằng không thì tối nay chưa chắc hắn đã dám đánh đến cửa.
Cũng may kết quả cuối cùng coi như là hữu kinh vô hiểm.
Nhưng rất nhanh Lục Cảnh nhớ ra điều gì đó, sắc mặt lại biến đổi, vội chạy đến chỗ con lừa, đưa tay sờ sờ mũi của tiểu Ất rồi áp ngực xuống nghe ngóng tim của hắn còn đập không.
Sau đó, sắc mặt Lục Cảnh trở nên khó coi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận