Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 26: Ngốc là ngốc một chút

"Dương Đào, người Liễu Châu, giỏi dùng thương, tuổi mới 17, nội công tu vi nhị lưu cảnh giới, nhà có cha mẹ, một huynh một muội, người đề cử —— Vô Trần." Người đàn ông trung niên dáng vẻ giáo tập bỗng nhiên lên tiếng nói.
Dương Đào ngẩn người, tiếp đó không nhịn được nói, "Tiên sinh, trước đó ta không phải ở Mã Lạp Tát Nhĩ Hãn, sao bỗng nhiên lại đến đây? Chỗ kia bão cát còn chưa giải quyết, phải nhanh chóng phái người đến. . ."
"Trước cùng ta đối chiếu tình huống sơ bộ của ngươi, những chuyện khác để sau hãy nói." Người trung niên kia mặt chữ điền, lúc nói chuyện không giận tự uy.
Khiến Dương Đào không khỏi nhớ lại vị tiên sinh dạy học ở tư thục lúc nhỏ, tay cầm thước, đang kiểm tra bọn họ bài tập đọc thuộc lòng ngày hôm qua.
Lập tức không dám nhiều lời nữa, gật đầu nói, "Là ta."
Sau đó chỉ thấy người trung niên dáng vẻ giáo tập kia thần sắc có vẻ thư giãn một chút, "Dương Đào đúng không, không sai, vừa rồi câu đầu tiên còn lo lắng sự an nguy của những cư dân trong thành kia, rất có nhân nghĩa chi phong, ngươi cũng không cần lo lắng, hết thảy những gì ngươi đã trải qua đều chưa hề xảy ra."
"Đều chưa hề xảy ra?" Dương Đào có chút trợn tròn mắt, "Là, là huyễn cảnh sao?"
"Cũng không thể gọi là huyễn cảnh," người đàn ông trung niên vuốt vuốt râu mép, "Có một số việc rất khó giải thích rõ ràng vài ba câu, trên thực tế so với cái thế giới huyền diệu quỷ dị này, cho dù là những người tu hành như chúng ta nhận biết về nó cũng rất có hạn."
"Ta chỉ có thể nói cho ngươi, nơi ngươi đi là một địa phương tên là 【thí luyện cảnh】, mỗi người mới muốn vào thư viện, lần đầu tiên tiến vào 【giếng】 đều sẽ thông đến 【thí luyện cảnh】. Và người một đời này chỉ có thể tiến vào 【thí luyện cảnh】 một lần, không ai có thể ngoại lệ."
"Sự tồn tại của 【thí luyện cảnh】 là để khảo hạch những sinh viên sắp vào thư viện học tập, theo quan sát của chúng ta mấy trăm năm nay, đề thi ít nhất... có mười sáu đạo trở lên, về mức độ cụ thể bao nhiêu thì chúng ta cũng không rõ, dù sao có ghi chép chỉ có mười sáu đạo, về sau còn có cái mới hay không, thì mỗi người nói mỗi kiểu."
"Mà tất cả những gì ngươi vừa trải qua, chính là một trong những đề thi đó — sa mạc mộ cổ."
Dương Đào rõ ràng nghe được người trung niên nói một tràng dài, nhưng lại cảm thấy bản thân dường như không nghe được gì, cũng chẳng hiểu rõ, vẫn một bộ mặt mờ mịt.
Mà người trung niên kia tựa hồ đã sớm đoán trước được hắn sẽ có phản ứng này, ngược lại cũng không mấy bất ngờ, chỉ là phất tay nói.
"Những chuyện này, chờ ngươi vào thư viện tiến hành các bước học tập tiếp theo sẽ tự nhiên hiểu rõ, hiện tại ta sẽ công bố thành tích khảo hạch của ngươi."
Cuối cùng câu này Dương Đào cuối cùng cũng nghe rõ, vì thế hắn cũng không nhịn được trở nên sốt sắng.
"Dương Đào, lần khảo hạch này... loại C."
Giáo tập trung niên kia dừng một chút, nói tiếp, "Dưới đây là quy tắc chi tiết, thân thủ loại B, cũng không tệ, trong những sinh viên tham gia khảo hạch hiện tại có thể vào top ba mươi người, nghe nói thương pháp của ngươi là gia truyền, ngược lại rất lợi hại."
"A, cũng tạm được." Dương Đào gãi đầu ngượng ngùng nói, thực tế trong lòng thì nở hoa.
Nhưng sau đó liền nghe người giáo tập trung niên kia lại thản nhiên nói, "Đáng tiếc vừa vào ngày thứ 3 đã bị người cho một đao giết chết."
Dương Đào nghe vậy thần sắc lập tức lại trở nên lúng túng.
Mà giọng nói người trung niên vẫn tiếp tục, hơn nữa trở nên càng ngày càng nghiêm khắc, "Năng lực quyết sách loại D, vừa đi ngày đầu tiên còn chưa điều tra rõ gì đã giết chết tên hắc vu sư ngốc ưng, sau đó lại chạy đến đội vệ binh gây gổ đánh nhau, bị người trong thành coi là tên côn đồ."
"Ta... ta tự không thẹn với lương tâm, tên ngốc ưng đó vốn là kẻ xấu, lừa gạt thành chủ, uy hiếp bách tính, dù cho bão cát không liên quan gì đến hắn, ta cũng không có giết sai hắn." Dương Đào còn muốn giải thích.
Kết quả bị người trung niên không chút nể nang cắt ngang, "Đánh rắm, chúng ta đưa ngươi đến đó là để ngươi giải quyết nguy cơ của địa phương, không phải để ngươi hành hiệp trượng nghĩa, đi trừ gian diệt ác, ngươi giết người thì hả dạ, nhưng vấn đề không giải quyết được, cuối cùng không những mình bị thứ trong bão cát chém chết, mà còn hại người dân địa phương cũng vì ngươi mà chôn cùng."
Dương Đào bị nói cho á khẩu không trả lời được.
Sau đó liền nghe người trung niên tiếp tục nói, "Năng lực ứng biến loại D, bị truy nã sau cũng chỉ có thể giống như chuột chạy ngoài đường mà trốn, không thể tận dụng được đặc thù hoàn cảnh chính trị của địa phương để thay đổi cục diện bất lợi của mình, vội vàng đưa ra dự bị kế hoạch cũng không có tác dụng gì."
Điểm này Dương Đào cũng không phản bác được, chỉ có thể tiếp tục rũ đầu xuống.
"Năng lực phân tích quan sát loại E, ta cũng không biết trong toàn bộ quá trình, ngươi có động não suy nghĩ không, có chú ý điều gì bất thường không, ngươi chạy đến phủ thành chủ đi giết ngốc ưng, chú ý đến bức bích họa kia, không tìm thấy dòng họ phía trên cũng coi như thôi, những lời ngốc ưng nói với ngươi trước khi chết."
"Vậy mà ngươi cũng không hề nghe ra bất kỳ manh mối nào, thoáng cái đã quên sạch."
Người trung niên vừa nói vừa lắc đầu liên tục, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Mà những điều này cũng dẫn đến tiến độ điều tra của ngươi là loại D, trên thực tế nếu không phải là do vận may của ngươi tốt, đánh bừa tìm được cô bé kia, cái này của ngươi cũng chắc chắn là loại E."
Dương Đào đầu cũng cúi xuống thấp hơn.
Bất quá người trung niên kia sau khi răn dạy hắn xong, ngữ khí lại chậm lại một chút, "Cuối cùng về phẩm tính, loại A, với võ công của ngươi thật ra không nên nhanh chóng chết đi như vậy, có thể ngươi vì bảo vệ cô bé kia, cam nguyện bị những võ sĩ mặc giáp sắt kia bao vây, cuối cùng kiệt sức mà chết, ừm... Ngốc thì ngốc một chút, nhưng cũng rất đáng quý."
Dương Đào nghe ngơ ngác, sau một lúc lâu yếu ớt nói, "Ngài đây là... đang khen ta hay là đang chê bai ta vậy?"
Người trung niên không để ý tới hắn, chỉ phụ họa nói.
"Lần khảo hạch này sở dĩ không nói trước cho các ngươi biết các ngươi ở trong thí luyện cảnh, chính là để xem phản ứng chân thật nhất của các ngươi khi đối mặt nguy hiểm, nhất là trong lúc nguy cấp sinh tử, có thể khảo nghiệm nhất tâm tính một người, là thiện hay ác, là dũng cảm hay nhát gan, đều sẽ bị soi rõ tất cả."
"Năng lực điều tra của ngươi quá kém, vốn theo lý thuyết chỉ cần một hạng là loại E thì đã bị đào thải, nhưng phẩm chất của ngươi loại A, lại rất khó có được, dù sao những thứ khác đều có thể chậm rãi rèn luyện, còn phẩm chất một khi định hình thì rất khó thay đổi."
"Và đây cũng là một hạng quan trọng nhất trong kỳ khảo hạch, cộng thêm thân thủ của ngươi cũng không tệ lắm, lần khảo hạch này miễn cưỡng coi như ngươi qua được, thành tích cuối cùng loại C, vừa đủ tiêu chuẩn."
"Cho nên ta đã thông qua khảo hạch sao?" Dương Đào không khỏi vui mừng khôn xiết.
Phải biết ngay trước một khắc, hắn còn tưởng rằng mình hẳn phải chết không nghi ngờ rồi, dù sao trước đó lão cương thi nói nghe rất đáng sợ, còn chuẩn bị sẵn quan tài cho bọn họ rồi.
Không ngờ trong nháy mắt hắn không những sống sót được mà còn không hiểu ra sao mà lừa dối qua ải.
Người trung niên gật đầu, "Ừm, đây đều là nội dung viết trên phiến đá, thành tích cuối cùng cũng do phiến đá đưa ra, cũng không có người can thiệp và gian lận, đã nói ở trên là ngươi thông qua, vậy thì ngươi chính là thông qua."
Dương Đào đang rất vui mừng nhưng lại nhớ tới một chuyện khác, cung kính hỏi, "Vậy... trước khi ta tới quý địa có quen biết một người bạn tên là Lục Cảnh, hắn cũng cùng ta tham gia khảo hạch, ta có thể hỏi thành tích của hắn như thế nào không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận