Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 67: Hồng La

Hồng La Triêu Nguyên nghe vậy biến sắc, hắn cũng nghe nói qua 【canh tự thập nhị】 hiển hách hung danh. Nghe đồn không ai có thể ở trước mặt quỷ vật này nói dối. Bất quá trừ phi vạn bất đắc dĩ, ti thiên giám bình thường đều rất ít vận dụng quỷ vật này, bởi vì sử dụng 【canh tự thập nhị】 đổi lấy tình báo, mỗi khi hỏi một vấn đề đều phải trả cái giá tương ứng. Bất kể là người hỏi vấn đề, hay là người trả lời đều sẽ bị tạo thành tổn thương không thể đảo ngược. Hơn nữa trên người Triêu Nguyên bí mật cũng không chỉ có một. Hắn xem như một trong mấy người cầm đầu lần này cứu viện Kỷ tiên sinh, có thể triệu tập đến nhân mã đường dây của mình, đến lúc đó nếu hắn đem phương pháp triệu tập cũng nói ra, vậy thì bị bắt không chỉ là một hai kiện kỳ vật đơn giản như vậy. Cho nên biết rõ Lục Cảnh rất có thể đang hù dọa hắn, nhưng Triêu Nguyên vẫn phải mở miệng nói, "Ta nói, ta nói! Mảng sương mù này là chúng ta vừa luyện thành một kiện kỳ vật, tên là Hồng La."
"Hồng La? Có ích lợi gì?"
"Hồng La có thể gợi lên nỗi sợ hãi lớn nhất trong lòng mỗi người," Triêu Nguyên nói, "lúc trước chúng ta sở dĩ luyện chế Hồng La, chính là để ứng phó ti thiên giám, bất quá trong kế hoạch của chúng ta thứ này không nên sớm bị lấy ra như vậy."
"Kỳ vật bên trong cũng sắp không nhịn được nữa rồi, bọn chúng không thể không chọn." Độc Nhãn đạo nhân nói, dừng một chút, hắn lại hỏi Triêu Nguyên, "Hồng La làm sao phá?"
Triêu Nguyên nghe vậy có chút chần chờ, nhưng lát sau vẫn là nói, "Trong Hồng La có cỗ huyết thi, giải quyết cỗ huyết thi kia, Hồng La liền sẽ tự tiêu tan."
"Đơn giản vậy sao?"
"Đương nhiên... Không có đơn giản như vậy." Triêu Nguyên lại bổ sung, "Cảnh tượng trong Hồng La khác với những gì chúng ta thấy bên ngoài, trừ phi diệt trừ cỗ huyết thi kia, người bên trong cũng không thể rời đi, mà một khi thời gian ở trong Hồng La vượt quá một canh giờ, sẽ bị Hồng La thôn phệ hoàn toàn."
"Còn gì nữa không?" Lục Cảnh hỏi.
"Không có... không có gì." Ánh mắt Triêu Nguyên lấp lóe.
"Những kỳ vật phía trước giao thủ với ti thiên giám không phải cũng ở trong Hồng La sao, bọn chúng không lo bị Hồng La thôn phệ à?"
Triêu Nguyên cười khổ, "Lo cũng vô dụng thôi, Hồng La vốn là chiêu cuối cùng chúng ta dùng để ứng phó ti thiên giám, dùng chiêu này, cơ bản đồng nghĩa tình thế đến mức vạn phần nguy cấp, chúng ta sẽ lưu lại một hai người dùng Hồng La ngăn chặn quân truy đuổi, những người khác thừa cơ bỏ trốn."
Độc Nhãn đạo nhân nói, "Đừng mơ mộng hão huyền, người của chúng ta đã bao vây nơi này rồi, người ở bên trong dù có 1 hay nhiều cũng không trốn thoát."
"Bất quá từ khi huyết vụ xuất hiện đến giờ cũng đã gần một nén nhang, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết cỗ huyết thi bên trong. Nơi đó không chỉ có 16 vị giám sát chúng ta, còn có hơn chục ngàn dân thường." Độc Nhãn đạo nhân vừa nói vừa chạy đến chỗ các giám sát chọn ra hai người có tu vi tốt nhất, đang định chọn thêm người nữa, thì nghe Lục Cảnh bên cạnh nói, "Hay là ta cũng đi chung với các ngươi đi."
Độc Nhãn đạo nhân đầu tiên hơi giật mình, nhưng rất nhanh liền nói, "Đúng rồi, sao ta lại quên ngươi, ngay cả tu sĩ tam cung ngươi cũng có thể đánh thắng được, nếu ngươi cũng bằng lòng đi thì thật là quá tốt."
"Vậy chúng ta bốn người nhé, mọi người tìm những giám sát bị mắc kẹt trước kia, 20 người, chắc đủ đối phó cỗ huyết thi kia."
Nói xong, hắn lại nhìn Triêu Nguyên, "Đem hắn cũng mang theo luôn, nếu phát hiện hắn nói dối, thì trực tiếp giết."
"Được." Lục Cảnh gật đầu.
Sở dĩ hắn mạo hiểm đi vào huyết vụ là vì một lý do rất đơn giản, theo cách nói của Độc Nhãn đạo nhân, người ti thiên giám trước kia đang đuổi có thể là quỷ. Lục Cảnh không biết có phải quỷ đã ngụy trang quá tốt không, khiến những kỳ vật kia coi nàng là người nhà, ra tay cứu, kết quả cùng người ti thiên giám giao chiến, thấy không địch lại, còn thả Hồng La ra.
Hiện tại bên trong tình huống thế nào Lục Cảnh cũng đoán không ra, nhưng hắn cần phải đi trước những người khác một bước tìm đến quỷ, nhắc nhở nàng sau khi huyết thi bị giết nàng có thể phải đối mặt với tình cảnh như thế nào, để nàng chuẩn bị trước.
Thấy bốn người đã đông đủ, Độc Nhãn đạo nhân bước chân phóng ra, đi đầu vào mảnh huyết vụ kia. Theo sát phía sau là một vị giám sát họ Nhậm, Lục Cảnh vì trẻ tuổi nhất, còn phải mang theo Triêu Nguyên, nên bị xếp ở giữa đội ngũ, còn lại một vị nữ giám sát mập mạp phụ trách đi sau cùng.
Bao gồm Độc Nhãn đạo nhân, ba người vừa tiến vào huyết vụ liền kết pháp quyết, niệm chú ngữ, sau đó chỉ thấy trên da bọn họ nổi lên một lớp kim quang mỏng. — Kim Thân Quyết.
Một môn pháp thuật phòng ngự, tác dụng là dùng bí lực ngưng tụ ra một bộ khôi giáp. So với khôi giáp bình thường, ưu điểm của khôi giáp bí lực là không có trọng lượng, có thể đảm bảo hành động nhanh nhẹn tối đa, nhược điểm là không kiên cố bằng khôi giáp bình thường.
Nhưng đối với Độc Nhãn đạo nhân thì đã đủ, nhất là trong hoàn cảnh tầm mắt bị cản trở như trước mắt, Kim Thân Quyết có thể bảo vệ người tu hành hiệu quả khỏi bị tấn công bất ngờ. Đây cũng là lý do tại sao ba người sẽ cùng thi triển.
Thấy Lục Cảnh thờ ơ, nữ giám sát mập mạp còn nhắc nhở, "Lục giám sát, cẩn thận những kỳ vật đánh lén."
"Ừm." Lục Cảnh ngoài miệng đáp lời, trên tay lại không có động tác gì.
Vị giám sát đi trước mặt hắn bỗng mở miệng, "Ta nhớ không lầm Kim Thân Quyết... là pháp thuật năm hai của học viện mới được dạy, Lục giám sát chắc là chưa kịp học."
"Thì ra là vậy," nữ giám sát mập mạp giật mình, chợt nói với Lục Cảnh, "Vậy ngươi đừng rời xa chúng ta quá, chúng ta còn có thể..."
Lời nàng còn chưa dứt, thì ở phía xa bỗng vang lên tiếng dây cung!
Sau đó một mũi tên lông vũ nhằm thẳng vào trước ngực Lục Cảnh, nhưng Lục Cảnh nhanh tay lẹ mắt, trực tiếp tóm lấy mũi tên nỏ trong tay.
Và đây chỉ là một khởi đầu, ngay sau đó, lại có ba tiếng dây cung vang lên. Liên tiếp ba mũi tên, mục tiêu vẫn là Lục Cảnh, người duy nhất trong bốn người không thi triển Kim Thân Quyết.
Không biết cung thủ làm cách nào mà vẫn có thể ngắm bắn chính xác mục tiêu trong huyết vụ nồng đậm thế này.
Ba mũi tên này, một mũi hướng mắt phải Lục Cảnh, một mũi hướng cổ họng Lục Cảnh, và mũi còn lại xảo quyệt nhất, bay sát mặt đất, nhắm vào mắt cá chân trái của Lục Cảnh.
Khi Độc Nhãn đạo nhân thấy mũi tên bay tới, thì ba mũi tên đã ở trước người Lục Cảnh.
Kết quả là Lục Cảnh vẫn không chút hoảng loạn. Nhẹ nhàng nghiêng đầu, tránh hai mũi tên bay phía trên, còn mũi tên thứ ba, thì hắn nhấc chân đạp xuống đất.
Cung thủ đánh lén không phục, lần này dứt khoát kéo căng cung, một hơi bắn liên tiếp bảy mũi tên!
Bảy mũi tên đều nhanh như chớp, hơn nữa gần như cùng một lúc tới trước người Lục Cảnh, càng thần kỳ là bảy mũi tên này còn phân nhắm vào 7 vị trí khác nhau trên người Lục Cảnh, thật thần hồ kỳ kỹ.
Tiễn pháp như vậy, đã hoàn toàn vượt qua lẽ thường.
Mà cung thủ cũng rất tự tin với bảy mũi tên của mình, sau khi bắn xong cũng không di chuyển, cứ đứng yên tại chỗ, dường như muốn tận mắt thấy Lục Cảnh trúng tên.
Kết quả, ngực hắn lại đau nhói.
Cúi đầu, chỉ thấy một thanh phi kiếm màu đỏ đã đâm xuyên ngực hắn.
Nhìn Lục Cảnh, lần này hắn hoàn toàn không động đậy, đứng yên bị mũi tên bắn trúng.
Cùng chết sao?
Trong mắt cung thủ lóe lên vẻ không cam lòng, nhưng hắn sẽ chết, đây đã là kết cục tốt nhất hắn có thể đạt được.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, hắn đã mở to mắt.
Bởi vì nhìn thấy mũi tên do chính mình bắn ra sau khi bắn trúng Lục Cảnh toàn bộ đều bị bật ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận