Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 105: 【 kỷ tự nhất thập lục 】

Chương 105: 【Kỷ Tự Nhất Thập Lục】 "Cái này... Quách thiếu giám lúc đó sai người truyền lời cho ta nói là có việc khác." Lục Cảnh đáp.
"A, là việc gì?"
"Hắn lưu một tấm tinh đồ để ta giải." Lục Cảnh nói, "Bất quá ta hoài nghi hắn cũng có thể chỉ tùy tiện tìm cớ đuổi ta, miễn cho ta hoài nghi hắn."
"Tinh đồ?" Ô Mộc trầm ngâm một lát, "Có thể cho ta xem một chút không, bần đạo ở tinh tượng cũng có chút nghiên cứu."
"Có thể thì có thể, bất quá tấm tinh đồ kia bây giờ không có ở trên người ta." Lục Cảnh nói.
"Vậy ở đâu?"
"Ta đem tấm tinh đồ đó cho Tư giáo thụ, mời lão nhân gia giúp ta giải, ngô... Nói đến ông ấy cũng giải hơn 1 tháng, đến bây giờ vẫn không có tin tức gì, đại khái là không thuận lợi lắm."
"Tư giáo thụ đã giải sao? Vậy ta sẽ không xem nữa, ty thiên giám không ai có tạo nghệ cao hơn ông ấy về quan sát tinh tượng." Ô Mộc gật đầu nói, "Nếu ông ấy giải không ra, thì ta cũng chịu."
Nói xong hắn thấy Lục Cảnh và Quỳ dường như còn có chuyện muốn nói, liền tùy tiện tìm cớ đi ra phòng.
Sau khi hắn rời đi, trong phòng rơi vào im lặng một lúc.
Một lát sau, Quỳ lên tiếng, "Xin lỗi."
"Xin lỗi cái gì?"
"Chúng ta đã làm hỏng chuyện." Quỳ nói.
"Ta còn tưởng rằng ngươi không quan tâm đến việc thế giới bị hủy diệt chứ," Lục Cảnh nói, "... Xem xét đến những chuyện ngươi từng trải qua."
"Việc riêng và công việc ta vẫn có thể phân biệt." Quỳ dừng một chút, "Nói về công việc, ta ngược lại lại nghĩ tới một việc, có liên quan đến Quách thiếu giám."
"Ừm?"
"Sau khi phát hiện bí cảnh ở Đông Hải gần như khô kiệt, Quách thiếu giám từng điều nhân thủ đi dò xét ba khu bí cảnh khác, lần thám hiểm đó ta cũng tham gia, lúc đó tiến hành rất không thuận lợi, nhất là ở khu bí cảnh thứ ba, đó là lần chúng ta xâm nhập sâu nhất."
"Vào ngày thứ ba, chúng ta đã tổn thất một người, ngày thứ tư lại tổn thất hai người, đều là đại tu sĩ cảnh giới Tứ Cung, có người đề nghị quay đầu, nhưng Quách thiếu giám kiên trì tiếp tục tiến lên."
"Ngươi cho rằng hắn đã tính toán làm sao suy yếu lực lượng của ty thiên giám lúc đó?" Lục Cảnh nhướng mày.
"Không, lúc đó ta cũng tán thành đi tiếp, bởi vì không biết rõ xảy ra chuyện gì, chúng ta vĩnh viễn không có cách nào tìm ra biện pháp giải quyết. Kết quả đến ngày thứ năm, trong đội lại có một người bị thương, Quách thiếu giám liền bảo những người khác dừng lại, còn hắn thì một mình tiếp tục đi sâu vào."
"Đến ngày thứ chín thì hắn mới trở về, khi trở về chúng ta phát hiện hắn thiếu mất một cánh tay." Quỳ nói.
"Ta với Quách thiếu giám cũng không quá quen, tuy ta là do hắn mang về, nhưng sau khi ta trở thành giám sát, chúng ta cũng không nói chuyện mấy câu, ngay cả Hoàng giám viện, người có quan hệ tốt nhất với hắn cũng không biết hắn đang nghĩ gì."
"Nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc chúng ta tin tưởng hắn, tin tưởng hắn có thể dẫn chúng ta đi đến phương hướng chính xác."
"Dù phương hướng của hắn có chính xác đến đâu, mà gây hại nhiều người như vậy thì vẫn là quá không bình thường." Lục Cảnh không nhịn được nói.
"Đúng, cho nên ta cảm thấy trên người hắn nhất định xảy ra một loại vấn đề nào đó, ta muốn tìm ra đáp án."
"Nhưng vấn đề này chỉ có chính hắn mới có thể trả lời, mà bây giờ chúng ta lại không tìm thấy hắn."
"Có lẽ vẫn còn một người có thể trả lời." Quỳ chần chờ một lát sau nói.
"Ai?"
"Kỷ tiên sinh."
"Kỷ tiên sinh?"
"Trước chuyến bí cảnh này, phần lớn thời gian Quách thiếu giám đều ở cùng Kỷ tiên sinh, một là vì lấy bản đồ bên trong bí cảnh, hai là Kỷ tiên sinh rất có thể là người duy nhất trên thế giới này tận mắt nhìn thấy con rồng kia, Quách thiếu giám hẳn là cũng muốn từ trên người ông ta có thêm manh mối về con rồng."
"Có thể Kỷ tiên sinh không phải cũng bị Quách thiếu giám mang vào bí cảnh sao?" Lục Cảnh nói, "Theo lời của Giang giám sát, đoàn người bọn họ cuối cùng chỉ có ba người trốn thoát, lần lượt là nàng, Lý Tân giám sát và Quách thiếu giám, không có Kỷ tiên sinh."
"Kỷ tiên sinh ở trong nhà tù bí mật của ty thiên giám." Quỳ giải thích, "Ta cũng chỉ biết được vào đêm trước khi xuất phát, nhà tù bí mật đó là một quỷ vật tên 【Mậu Tự Thất Thập Ngũ】, hình dạng bên ngoài là một cái bình hoa, có thể tùy thân mang theo."
"Ta cũng vừa hỏi Giang giám sát, nàng nói trước khi trở mặt với họ, Quách thiếu giám đã ném 【Mậu Tự Thất Thập Ngũ】 vào một góc của bí cảnh, dù sao nếu mang theo cái bình đó thì cũng không tiện động thủ."
"Sao nghe tên 【Mậu Tự Thất Thập Ngũ】 quen quen." Lục Cảnh lẩm bẩm, "Ngươi muốn ta đi lấy nó từ trong bí cảnh ra à?"
"Không, ta định tự mình đi, chỉ là bên Hoàng giám viện hy vọng ngươi có thể giúp ta che giấu, dù sao ty thiên giám đã tổn thất nhiều nhân thủ như vậy rồi, nếu họ biết ta định làm gì, chắc chắn sẽ không cho phép."
Quỳ nói xong không nghe Lục Cảnh trả lời, nàng ngẩng đầu lên, thấy người nọ đang cau mày, liên tục lặp lại 【Mậu Tự Thất Thập Ngũ】.
"Chờ chút, ngươi nói hình dáng bên ngoài của nó là bình hoa?"
Lục Cảnh vỗ đùi, "Ta nhớ rồi! Là món đồ Hạ Khanh nhắc đến trong nhật ký!"
"Thế nào, ngươi từng nghe qua 【Mậu Tự Thất Thập Ngũ】? Nhưng đồ vật đó căn bản không có trong 《Quỷ Vật Chí》."
"Không, không, không, ta nghe nói trước khi vào thư viện, nếu đúng là nó thì có lẽ ngươi... không cần đến bí cảnh nữa."
"Ngươi không cần khuyên ta, ta hiểu rõ tình trạng thân thể của mình, và cũng rõ ràng ta đang làm gì." Quỳ kiên quyết nói.
"Ta không phải muốn ngăn cản ngươi." Lục Cảnh có vẻ mặt kỳ lạ, "Mà là ta có lẽ... có một cách khác để vào được 【Mậu Tự Thất Thập Ngũ】."
Quỳ nghe vậy sững sờ, "Ngươi nói ngươi có cách vào được nhà tù bí mật của ty thiên giám? Nhưng ngươi cũng nên biết là Quách thiếu giám nhốt Kỷ tiên sinh ở đó cũng vì nơi đó đủ an toàn, không ai tìm thấy được mà."
"Nơi đó rất an toàn, có lẽ là nơi an toàn nhất trên thế giới này, bởi vì bất cứ ai bị giam quá 4 canh giờ, đều không thể ra được nữa." Lục Cảnh nói, "nhưng..."
"Nhưng sao?"
"Thôi bỏ đi, nói miệng không có bằng chứng, chúng ta thử trực tiếp một lần xem sao."
Lục Cảnh thò tay vào ống tay áo, sờ soạng một hồi rồi lấy ra một chiếc chìa khóa có hình dạng cổ quái.
Vị trí tay cầm của chiếc chìa khóa đó được mài dũa thành một con quái vật đầu trâu mình sư tử, trông khá tà dị.
"Đây là..."
"【Kỷ Tự Nhất Thập Lục】." Lục Cảnh nói, "tác dụng của nó là tạo ra một cánh cửa có thể qua lại giữa hai địa điểm, chỉ cần cắm chìa khóa vào nước là có thể mở ra cánh cửa đó, chủ nhân trước đây của nó đã thiết lập một trong hai địa điểm bên trong 【Mậu Tự Thất Thập Ngũ】."
"Nếu nó vẫn còn hiệu lực, thì chúng ta chỉ cần đến một nơi khác là có thể dựa vào nó tiến vào 【Mậu Tự Thất Thập Ngũ】."
Bạn cần đăng nhập để bình luận