Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 205: 2 cái yêu cầu

"Ngươi biết rõ lời này thì coi như ngươi không nói, ta cũng sẽ làm thôi." Lục Cảnh nhíu mày.
"Biết rõ, nhưng mà ta cũng biết Lục đại hiệp làm chuyện này không hề liên quan gì tới ta, chỉ là đáng thương cho hai đứa bé kia. Mà một khi ta xía vào chuyện này, Lục đại hiệp lại không cách nào từ chối, nên khi đi sửa mộ cũng có một phần công sức của ta trong đó." Vương Uyển láu cá nói.
"Có ý tứ sao?" Lục Cảnh im lặng.
"Trong mắt Lục đại hiệp thì có lẽ chẳng có gì thú vị, nhưng theo ý ta thì rất có ý tứ, dù sao chúng ta cuối cùng cũng có chút tình mẫu tử, có thể làm chút gì cho bọn chúng thì vẫn muốn làm." Vương Uyển thâm trầm nói.
"Nhắc tới con cái, chẳng phải ngươi còn có hai đứa con ruột hay sao?" Lục Cảnh nheo mắt lại, "Ta còn tưởng rằng yêu cầu cuối cùng của ngươi sẽ liên quan đến chúng, ngươi nuôi chúng ở đâu, muốn ta đem những người thân của chúng tặng cho ngươi à?"
"Chuyện này không cần Lục đại hiệp bận tâm, chúng đã có chỗ nương tựa rồi." Vương Uyển mỉm cười.
Lục Cảnh như nghĩ ra điều gì, mặt trầm xuống, "Ngươi đem chúng giao cho đồng bọn của ngươi rồi sao? Nói đến ta vẫn chưa hỏi ngươi làm thế nào từ một thiếu phụ cái gì cũng không biết biến thành ma đầu như bây giờ, là ai chỉ cho ngươi những phương pháp luyện chế kỳ vật đó?"
"Ta không biết tên hắn, chỉ biết hắn họ Kỷ, tự xưng là Kỷ tiên sinh, ngươi tốt nhất cầu nguyện đừng nên gặp hắn, vì hắn luôn có cách khơi dậy con ác quỷ trong lòng ngươi, ta chỉ đi theo Kỷ tiên sinh ba tháng, học được chút da lông thôi, nếu tối nay hắn ở đây, người nằm trên đất giờ có lẽ là Lục đại hiệp ngươi rồi."
Lục Cảnh cười lạnh, "Ta trước đây còn cho rằng ngươi chỉ là hư hỏng, không ngờ lại còn ngu xuẩn, ngươi đưa con cho hắn, không sợ cái tên Kỷ tiên sinh kia đem con ngươi luyện thành kỳ vật à?"
"Kỷ tiên sinh sẽ không làm thế." Trong mắt Vương Uyển chợt bùng lên một tia sáng.
Trước đây, Lục Cảnh chỉ thấy loại ánh sáng này trên mặt những tín đồ cuồng nhiệt nhất và những người không tiếc tiêu hết tiền tiết kiệm, thậm chí dùng thẻ tín dụng rút tiền chỉ để ủng hộ thần tượng, giúp ca sĩ hay diễn viên của họ có thêm một chút doanh thu.
Đây là sự hy sinh hào quang của bản thân, để người khác tỏa sáng hơn.
Vương Uyển gần như nói mê sảng, "Kỷ tiên sinh là người chân thành và vô tư nhất trên đời, chỉ cần ai tiếp xúc với hắn đều bị hắn chinh phục, dù hắn đưa ta vào con đường nguy hiểm này, ta vẫn chưa từng oán hận, trên thực tế đến giờ ta cũng chưa từng hối hận."
Trước khi gặp hắn, ta căn bản không thật sự sống, chỉ là một cái xác không hồn mà thôi, chính hắn đã đưa ta vào cánh cổng lớn này, cho ta sinh mệnh, theo một ý nghĩa nào đó, những việc hắn làm cũng tương tự như thư viện và Ty thiên giám vậy."
"Chỉ là thư viện và Ty thiên giám kén người rất nghiêm ngặt, chỉ chọn người tinh anh trong những người tinh anh, những người các ngươi hoặc có xuất thân danh môn hoặc tư chất hơn người, còn Kỷ tiên sinh lại nguyện ý ban phát tình yêu của hắn cho chúng sinh, đặc biệt là những kẻ nhỏ bé đang trong đau khổ và tuyệt vọng như ta, sự xuất hiện của hắn đã thay đổi vận mệnh của chúng ta."
"Cũng đẩy các ngươi đến con đường diệt vong." Lục Cảnh thản nhiên nói.
"Kỷ tiên sinh trước khi đi đã cảnh báo ta, nói khao khát sức mạnh của ta sớm muộn cũng sẽ phản lại chính mình, nhưng hắn cũng biết đây là con đường ta muốn đi, nên hắn đã mang hai đứa bé đi trước, ta tuy không nỡ, nhưng biết theo Kỷ tiên sinh thì tốt hơn theo ta."
"Hơn nữa ta cũng không muốn để chúng nhìn thấy bộ dạng độc ác xấu xí của ta bây giờ." Vương Uyển nói.
"Nghe ngươi nói vậy, ta ngược lại cũng hơi tò mò về hắn, ngươi có thủ đoạn nào để liên lạc với vị Kỷ tiên sinh đó không?" Lục Cảnh hỏi.
Vương Uyển lộ vẻ mặt cười như không cười, "Ta thấy Lục đại hiệp muốn gặp Kỷ tiên sinh chỉ là giả, muốn biết được bí mật của con rối gỗ nhỏ từ Kỷ tiên sinh mới là thật, đáng tiếc, đến giờ chỉ có Kỷ tiên sinh tìm đến người khác, chứ chưa có ai tìm được Kỷ tiên sinh cả."
Lục Cảnh lùi một bước cầu toàn, "Vậy Kỷ tiên sinh có tiết lộ cho ngươi cách hoàn nguyên người trưởng thành từ kỳ vật không?"
"Không có." Vương Uyển không chút do dự lắc đầu, "Linh hồn một khi rời khỏi thân thể quá lâu, thì sẽ không thể trở về, hơn nữa ta thấy con rối gỗ nhỏ này cũng ở bên cạnh ngươi không ít thời gian rồi, thân thể của nàng e là đã sớm không còn trên đời."
Lục Cảnh nghe vậy im lặng, liếc nhìn A Mộc bên cạnh, con rối gỗ nhỏ lại có vẻ như không biết hai người đang nói chuyện về nó, đang ngồi xổm bên cạnh Yến Quân, dùng ngón tay nhỏ bé tò mò chọc nhẹ vào mặt của cô.
"Còn một việc," Vương Uyển dừng lại rồi nói tiếp, "Lần này không phải là chuyện không có ý nghĩa gì, mong Lục đại hiệp nể mặt ta vừa mới khai hết những gì mình biết, không giấu diếm điều gì, nhất định phải giúp ta chuyện này."
"Chuyện gì?"
"Giúp ta giết người gác cổng Hàn bá." Vương Uyển nói ra lời kinh người.
"Sao vậy, ngươi giết tướng công của mình còn chưa đủ, đến cả người gác cổng cũng không muốn tha à?" Lục Cảnh cười lạnh, "Địa phủ âm ty chắc không cần người giúp ngươi trông cửa đâu."
"Tuy Hàn bá thật sự giúp ta trông coi cửa sân rất tốt, nhưng ta để ngươi giết hắn không phải vì lý do đó," Vương Uyển điềm tĩnh nói, "những năm nay ta làm không ít chuyện xấu, trong đó có những chuyện tự tay ta làm, nhưng cũng có những lúc ta một mình không làm được, cần có người bên ngoài giúp đỡ."
"Ta có hai trợ thủ đắc lực, thị nữ kiếm Trúc đã bị ngươi giết, nên bây giờ chỉ còn lại Hàn bá."
Lục Cảnh hơi ngạc nhiên, "Sao ngươi lại muốn bán đứng đồng bọn của mình?"
"Vì Hàn bá biết nhiều bí mật của ta, hơn nữa khi ta luyện chế kỳ vật, hắn cũng nhiều lần ở bên cạnh quan sát, ta biết hắn đang học lỏm, mà khát vọng sức mạnh của hắn còn vượt qua cả ta, bây giờ lại không còn sự kiềm chế của ta, chỉ cần trốn qua khỏi cánh cổng này, hắn nhất định sẽ tiếp tục làm ác."
"Cũng may bây giờ hắn chắc là chưa chạy xa, với thân thủ của Lục đại hiệp và tầm ảnh hưởng của ngươi ở Ổ Giang thành, chắc cũng không khó để bắt hắn."
Vương Uyển lại yêu kiều cười một tiếng, "Thực ra ta còn một nguyện vọng nữa, nhưng ta biết Lục đại hiệp chắc chắn sẽ không đồng ý, nên nguyện vọng đó không nói cũng được. Thôi, yêu cầu của ta đã nói hết, tiếp theo nên nói về chuyện làm thế nào để đánh thức Yến muội muội."
"Đợi đến giờ Tý, ngươi tìm một cái giếng có ánh trăng chiếu, múc một chén nước, trước ngậm một ngụm vào miệng, sau đó ngậm miệng đưa qua miệng nàng, rồi gọi ba lần tên nàng bên tai, nàng tự nhiên sẽ tỉnh, nhớ là phải ngậm vào miệng ngươi trước, nước mà không có dương khí thì căn bản không có tác dụng."
Lục Cảnh nghe vậy lông mày lại nhíu lại, "Không phải ta thì không được sao? Không được thì đổi người khác đi?"
"Cũng được, chỉ cần là đàn ông đều được, tùy ngươi quyết định." Vương Uyển nhếch mép, mang theo vài phần trêu tức.
Cuối cùng nàng lại thu hồi nụ cười, ra hiệu Lục Cảnh có thể ra tay.
"Tuy tội ác chồng chất, nhưng ta cũng đã sống theo ý nguyện của mình một lần rồi, coi như chết cũng không tiếc!"
Lục Cảnh giơ thiền trượng lên, lắc đầu, "Theo đuổi tự do không sai, nhưng đây không phải là lý do để ngươi tùy ý làm tổn thương người khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận