Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 32: Chấn động đăng tràng

Chương 32: Xuất hiện chấn động
Tắm cát là một hoạt động giải trí đặc biệt của người Mã Lạp tát Nhĩ Hãn. Người tắm sau khi cởi hết quần áo sẽ vùi mình vào hố cát, thông qua hơi nóng của cát do ánh nắng mặt trời làm nóng để loại bỏ độc tố trong cơ thể, nghe nói đặc biệt có hiệu quả đối với người có vấn đề về khớp và chân. Ngoài ra nó còn giúp thúc đẩy tuần hoàn máu và tiêu tan mệt mỏi. Bởi vậy, có không ít người dân trong thành thường xuyên đi tắm cát một lần. Tuy rằng việc này ở ngoài thành tùy tiện tìm một chỗ cũng có thể làm được, nhưng những nơi đó lại không có trái cây và canh lạnh để uống, hơn nữa nếu không cẩn thận quần áo bị rách, thì phải cởi trần chạy về thành. Vì vậy, phòng tắm cát vẫn được người dân Mã Lạp tát Nhĩ Hãn rất ưa chuộng. Chỉ có điều gần đây bão cát càng lúc càng nghiêm trọng, khiến không ít người vừa nhìn thấy hạt cát liền sợ hãi. Thế là việc làm ăn của phòng tắm cát Độc Nhãn Long cũng tụt dốc không phanh, đến mức giờ đây có thể giăng lưới bắt chim ở trước cửa. Lục Cảnh theo lời Bá Lao nói, vào lúc hoàng hôn, khi mặt trời lặn xuống đường chân trời, đã cùng nữ chưởng quỹ đến trước cửa phòng tắm cát này.
Một người đàn ông nhìn tầm khoảng 30 tuổi, đang ngồi xổm ở ngoài cửa dưới gốc cây buồn chán ngẩn ngơ đâm vào hang kiến, nhưng nghe thấy tiếng bước chân, hắn lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lục Cảnh và Na Đạt, hai mắt cũng sáng lên.
“Hai vị đến để tắm cát sao? Tuy bây giờ hơi muộn một chút… nhưng trong tiệm ta còn có phòng tắm cát, chúng ta đã đào hầm bên dưới, thông qua đốt củi để làm nóng, về độ thoải mái, còn vượt qua hố cát bên ngoài đấy.”
“Ngươi là ông chủ?” Nữ chưởng quỹ nghe vậy giật mình, nhìn đôi mắt hoàn hảo không chút tổn hại của người đàn ông nói, “Ta còn tưởng ông chủ phòng tắm cát này là một con Độc Nhãn Long chứ.”
“Không, mắt của ta rất tốt, sở dĩ có cái tên này có hai nguyên nhân, một là bởi vì cha ta nói tổ tiên của ta từng làm đạo tặc, cho đến khi một mắt của hắn bị bắn mù, mới định cư lại ở thành phố này, để tưởng nhớ ông, ta liền lấy cái tên này đặt cho phòng tắm cát.”
“Còn một nguyên nhân nữa đâu?” Nữ chưởng quỹ bị khơi dậy hứng thú, tiếp tục hỏi.
“Về nguyên nhân còn lại ấy à,” người đàn ông cười gian xảo, “Ta lấy cái tên như vậy, mọi người lần đầu tiên đến thấy bộ dạng của ta, đều không nhịn được mà hỏi ta cái vấn đề mà vừa rồi cô đã hỏi, như vậy ta có thể tự nhiên bắt chuyện với khách hàng.”
“….”
Người đàn ông dừng một chút rồi lại nói, “Nếu đã đến, hai vị có muốn vào thử xem tắm cát ở chỗ ta không, nếu như đối với tổ tiên đạo tặc của ta có hứng thú, ta cũng rất sẵn lòng chia sẻ nhiều hơn về câu chuyện của ông ấy, tỷ như làm sao ông ấy biến thành Độc Nhãn Long, bao gồm cả một chút chi tiết.”
“Cảm ơn, nhưng không cần, thực ra chúng ta đến đây là vì được người mời.” Nữ chưởng quỹ nói.
Nhưng vượt quá dự liệu của Na Đạt và Lục Cảnh, ông chủ phòng tắm cát sau khi nghe câu này thì trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt.
“Có người mời các ngươi đến chỗ của ta sao? Nhưng mà, hai ngươi là khách hàng đầu tiên và cũng là duy nhất đến chỗ của ta hôm nay.”
Nói xong hắn vừa cười khổ vừa nói, “Do cái bão cát chết tiệt này mà việc làm ăn của ta trở nên rất tệ, nói thật thì ta đã tính đến việc hôm nay đóng cửa tiệm một thời gian rồi.”
Lục Cảnh và nữ chưởng quỹ nhìn nhau một cái, sau đó nói, “Chúng ta không cần tắm cát, chỉ muốn vào xem, yên tâm, sẽ trả tiền cho ngươi.”
Không ngờ người đàn ông lại khoát tay, “Ta biết các ngươi, ngươi là Lục Cảnh Lục đại hiệp, ngươi là Na Đạt tiệm may đúng không, ta cùng những cư dân khác trong thành đều rất cảm ơn các ngươi về những gì các ngươi đã làm trong khoảng thời gian này, các ngươi đến phòng tắm cát của ta, nếu ta còn lấy tiền của các ngươi vậy thì quá vô lý rồi. Dù sao chỗ ta cũng không có khách, các ngươi muốn vào xem thì cứ vào đi, hơn nữa ở trong bao lâu cũng được.”
Na Đạt nghe vậy gật đầu với ông chủ để cảm ơn.
Sau đó hai người cùng nhau vào phòng tắm cát.
Bên trong phòng tắm cát còn lớn hơn so với nhìn từ bên ngoài vào không ít. Giống như nhà tắm, vừa vào cửa là một đại sảnh, bên trái là phòng thay đồ của đàn ông, bên phải là phòng thay đồ của phụ nữ, qua hai gian phòng có thể đến một cái sân nhỏ phía sau. Trong sân có một hố cát lớn và bảy hố cát nhỏ. Các khách hàng đến tắm cát vào ban ngày sẽ ở đây tắm cát, còn ở phía sau viện còn có một gian phòng, chắc hẳn là nơi tắm cát trong phòng mà ông chủ vừa nãy nói tới.
Không mất bao lâu, Lục Cảnh cùng nữ chưởng quỹ đã đi một vòng toàn bộ phòng tắm cát, cũng không thấy bóng dáng Ngốc Ưng. Thấy vậy nữ chưởng quỹ không nhịn được cau mày, “Chẳng lẽ tên gia hỏa Bá Lao kia đang đùa chúng ta sao? Rõ ràng chúng ta đã đến nơi này vào đúng thời gian nàng ta nói, tại sao chủ tử của nàng vẫn chưa xuất hiện?”
Mà tiếng nói của nàng vừa dứt, vừa lúc mặt trời cũng hoàn toàn lặn xuống dưới đường chân trời. Ánh tà dương giữa đất trời đang không ngừng biến mất.
Theo bóng tối buông xuống, cái hố cát lớn nhất trong sân bỗng nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, hạt cát trên cái hố đó thế mà lại biến sắc! Từ màu vàng kim ban nãy, bây giờ đã biến thành màu nâu đen, tràn ngập khí tức quỷ dị và bất lành! Tiếp theo những hạt cát màu nâu đen đó còn tự mình lưu động, cuối cùng vậy mà tạo thành một hoa văn trông rất tà ác. Mà hoa văn này cũng chính là cái mà Lục Cảnh và Na Đạt đã từng thấy ở trên tường thành!
Cái này… Cái này sao có thể?!
Nhìn thấy cảnh tượng khó có thể giải thích được bằng lẽ thường này, Na Đạt không kìm được rùng mình, chỉ cảm thấy nhiệt độ cơ thể cũng theo ánh sáng mà biến mất, vô thức lùi về phía sau mấy bước.
Nhưng hiển nhiên nàng không biết những chuyện quỷ dị hơn còn ở phía sau.
Sau khi cái hoa văn kia hình thành, đứng im mấy nhịp thở, tiếp theo đống cát truyền đến rung động còn lớn hơn nữa. Những hạt cát màu đen bắt đầu lưu động kịch liệt hơn, hơn nữa rất nhanh đã hội tụ lại với nhau, biến thành một nắm cát đen, từ từ đứng dậy từ trong hố cát. Cuối cùng ngưng tụ lại thành một hình người nhỏ bé. Cùng lúc đó, một tràng cười khàn khàn âm lãnh vang lên, khiến người buồn nôn muốn ói.
Ngốc Ưng!!!
Nữ chưởng quỹ đã biết người đến là ai, trên da nàng cũng nổi lên một trận da gà. Không có cách, cách xuất hiện của hắc phù thủy thật sự là quá sức chấn động. Giờ khắc này, dù trước kia nàng không ưa tên lùn tà ác lại hạ lưu này, cũng không thể không thừa nhận, người này đích xác nắm trong tay một loại sức mạnh kinh khủng vượt quá tự nhiên!
Khó trách thành chủ lại tin tưởng hắn đến như vậy, có lẽ hắn đã sớm ký kết một loại khế ước nào đó với ác ma rồi.
Trong lòng nghĩ như vậy, Na Đạt lại kinh ngạc phát hiện Lục Cảnh bên cạnh, trên mặt không những không có vẻ sợ hãi, mà ngược lại không một dấu hiệu bỗng nhiên xông tới. Tiếp đó là lắc mạnh chiếc thiền trượng trong tay!
Lục Cảnh cũng không dùng quá sức, tránh một trượng đánh tên lùn này đến chết, hắn chỉ muốn thông qua một trượng xác minh một vài chuyện.
Sau đó nữ chưởng quỹ thấy một cảnh tượng khiến nàng càng thêm chấn kinh, chỉ thấy thiền trượng của Lục Cảnh “phịch” một tiếng gắt gao dính vào thân Ngốc Ưng. Giống như không phải thiền trượng đang đánh Ngốc Ưng, mà là Ngốc Ưng tự mình hút thiền trượng tới vậy!
Đây là loại võ công đáng sợ gì? Na Đạt hít một ngụm khí lạnh.
Có thể sau khi Lục Cảnh nâng thiền trượng lên, Ngốc Ưng đang hiện “Thần lực” khi nãy cũng theo thiền trượng mà từ trong hố cát nhấc lên không trung. Trông giống như bị dính chặt lên trên vậy!
Nụ cười cuồng tiếu khi nãy trên mặt Ngốc Ưng lập tức ngưng lại. Còn Lục Cảnh ở trước mặt hắn thì phát ra âm thanh tấm tắc lấy làm lạ, đồng thời trong miệng còn lẩm bẩm những lời Na Đạt nửa hiểu nửa không.
“Khá lắm, ngươi kiếm ở đâu ra cái bộ quần áo nam châm sắt mà giả thần giả quỷ vậy, mấy hạt cát màu đen kia là cái gì, bột nam châm à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận