Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 01: Đa tình hạt giống

"3 học trò thư viện? Ba người kia sao?" Lục Cảnh nghe vậy hơi giật mình, rồi vội vàng hỏi. "Ngoài một vị học trò nhà Huy Châu Quan ra, thân phận của hai người còn lại tạm thời chưa xác nhận." Người áo xanh nói, ngừng một chút rồi nói tiếp, "Ngoài ra, còn có 4 giám sát cùng 1 học trò thư viện bị mắc kẹt." "Nhiều người như vậy?" Lần này đến cả Lục Cảnh cũng kinh ngạc, "Sao có nhiều người ở Huy Châu vậy?" "Lần này vốn có bốn nhóm người đến Huy Châu để điều tra những vụ án khác nhau, trong đó một nhóm giải quyết xong án của mình trước, rồi đi đến chỗ nhóm khác hỗ trợ." "Nhưng không ngờ sự tình ngoài ý muốn khó giải quyết, thế là hai nhóm còn lại cũng bỏ việc đang làm cùng nhau đối phó con quỷ vật kia, ngoài họ ra thì ở Huy Châu còn có 5 giám sát, một người trong số đó về nhà kết hôn, 4 người còn lại là bạn tốt của hắn, được mời đến uống rượu mừng." "Nhận được tin báo, 5 người họ đều đi gấp trong đêm đến trợ giúp, kết quả hai người chết ba người mất tích, vị giám sát thành thân kia cũng... Không xong rồi." Người áo xanh nói đến đây giọng buồn bã. "Thứ gì mà muốn mạng người vậy?" "Trước mắt vẫn chưa rõ." Người áo xanh đáp, "Theo thông tin chúng ta thu thập được, Huy Châu có trẻ con bị mất tích, phần lớn đều là con của dân lưu vong, ban đầu chúng ta không mấy để ý, thời buổi khó khăn mà... Thường có dân lưu vong đói quá coi con là đồ ăn." "Nhưng sau đó trẻ con mất tích càng nhiều, thư phòng phát hiện có gì đó không ổn, không chỉ ở ngoài thành, trong thành cũng có trẻ nhà bị mất tích, vì vậy chúng ta phái phong tín tử đến điều tra, theo tin phong tín tử mang về thì có con quỷ trùng thân người quấy phá." "Con quái vật đó rất giỏi đánh nhau sao?" Lục Cảnh nhướn mày. "Không hẳn giỏi đánh, vị thiếu giám sát đến Huy Châu ngày hôm đó đã dùng phi kiếm tiêu diệt con quái vật." Người áo xanh nói, "nhưng sau khi con quái vật chết, vị thiếu giám sát đã lần theo địa đạo mà nó đào ra để truy tìm rồi phát hiện một hang động." "Vị thiếu giám sát sau khi vào động không lâu thì cho người đưa tin ra ngoài, muốn những người bên ngoài chờ học trò thư viện kia phát tín cầu viện." "Vừa lúc lúc đó một nhóm người khác đuổi đến, họ rút kinh nghiệm, hai người cùng vào hang động, rất nhanh đã phát hiện xác của vị giám sát trước, rồi gửi tin ra, nhưng sau đó cũng không có tin tức gì nữa." "Người đến sau không dám tự tiện vào hang động, mãi đến khi Chu giám sát cùng bạn bè đuổi tới." "Chu giám sát chính là người mà..." "Đúng vậy," người áo xanh gật đầu, "hắn về quê cưới vợ, hôn lễ là hôm nay, mặt khác hắn còn là đệ tử của tiền bối Diệp, rất giỏi ngự thú." "Diệp tiền bối là Diệp Cung Mi tiền bối sao?" Lục Cảnh không ngờ còn có thể gặp sư huynh. "Đúng vậy, Chu giám sát đã dùng đàn chuột thăm dò hang động, không tìm được xác của vị thiếu giám sát hay Vưu giám sát mất tích, nhưng lại tìm được học trò thư viện đã cộng tác với Vưu giám sát, hắn còn sống, nhưng gãy chân, trông rất tệ." "Chu giám sát vừa để đàn chuột cảnh giới vừa vào động cứu người, cả nhóm 10 người của họ, đến cuối cùng đều không ai ra được." Lục Cảnh nghe xong dự định đi Huy Châu một chuyến. Thứ nhất là để xác nhận sự an nguy của Ôn Tiểu Xuyến, Yến Quân và Lương Đào, một mặt khác cũng là vì Quách Thủ Hoài cũng ở đó, hắn có thể nói rõ sự tình về rồng với Quách Thủ Hoài. Nghĩ tới đây, Lục Cảnh không chậm trễ nữa, hỏi người áo xanh vị trí hang núi kia và vị trí [giếng] gần nhất rồi rời đi. Không thèm để ý ánh mắt của những người xung quanh, chỉ sau khi rời khỏi chỗ ở của ti thiên giám tại Huy Châu, Lục Cảnh liền trực tiếp thi triển khinh công, chỉ tốn gần nửa canh giờ đã đến bên ngoài hang núi kia. Lúc này, một tráng hán râu quai nón mới từ trong hang động đi ra, một tay cầm đèn lồng giấy phát ánh sáng lục, một tay nâng một học trò thư viện hai mắt nhắm nghiền, lại chính là tiểu hòa thượng Chiêu Minh. "Những người khác đâu?" Quách Thủ Hoài đang chờ ở bên ngoài hang động hỏi. Gã tráng hán râu quai nón ra khỏi hang động liền thổi tắt đèn lồng, lắc đầu. "Không cứu được, một người bị ký sinh, ba người trúng kỳ độc, thần trí rối loạn, trong cái hang núi này tối thiểu có sáu con quỷ vật, kể cả con trùng trước kia, thì là bảy quỷ vật, hơn nữa trong đó có hai con uy hiếp thuộc thượng phẩm." "Ta trước giờ chưa từng thấy nhiều quỷ vật tập hợp một chỗ như vậy... Chả trách những người vào trước đều gặp chuyện, họ chắc không ngờ số lượng đối thủ lần này lại nhiều thế." Quách Thủ Hoài khẽ động mắt, "Biết rõ nguyên nhân sao?" "Ta biết ngươi đang nghĩ gì, nhưng chắc chắn không phải do người kia làm." Gã tráng hán râu quai nón nói, "quỷ vật trong hang núi này không giống do người bài trí, càng giống tự nhiên tụ tập một chỗ." "Con côn trùng kia sẽ trộm trẻ con vào trong, rồi ăn sống, trước khi chết bọn trẻ đều rất đau khổ, cho nên chấp niệm của chúng huyễn hóa thành quỷ vật cũng là lẽ thường." "Chấp niệm chuyển hóa thành quỷ vật thật ra rất khó khăn," một lão giả đã có tuổi trong đám người lên tiếng, "Trước kia cũng có vài con quỷ vật rất lợi hại gây ra thương vong lớn, thậm chí một lần chết trên vạn người, nhưng những người bị hại đó không hề hóa thành quỷ vật." "Có thể là do sự biến hóa bí lực trong trời đất này không?" Lại có người đoán. "Quỷ vật dùng pháp thuật và người tu hành chúng ta thi triển pháp thuật, dù đều gọi chung là pháp thuật, nhưng bản chất lại hoàn toàn khác, pháp thuật quỷ vật dùng khá hỗn loạn, không có quy luật rõ ràng, khi thi pháp cũng không có bí lực dao động." Rất nhanh có người phản bác, "Đây là việc đã được vô số tiền nhân kiểm chứng." "Nhưng thư viện quả thực có thống kê, ngàn năm qua, mỗi khi nồng độ bí lực tăng lên thì dấu vết của quỷ vật sẽ giảm, ngược lại lại như bây giờ." "...". Quách Thủ Hoài không nói gì, chỉ nói với đám giám sát, "trước hết nghĩ cách dọn dẹp hang động này, sau đó thu liệm thi thể bên trong, an táng cho tử tế, nếu không tìm được thì làm mộ quần áo. " Dừng một chút, hắn lại nói, "Mặt khác nhớ đi báo tin cho Chu giám sát và người nhà những người gặp nạn khác..." Nói xong hắn mới nhìn sang Lục Cảnh, "Ngươi đến đúng lúc, trong số người chết không có Yến Quân và Ôn Tiểu Xuyến, chúng ta tìm chỗ yên tĩnh nói chuyện." Lục Cảnh nghe vậy vẻ mặt khó xử. Lúc đầu hắn thấy bên này người hơi đông, còn muốn che giấu ý đồ đến, kết quả không ngờ Quách Thủ Hoài liếc mắt đã nhìn thấu. Mà giờ vừa hay, nhiều giám sát và đồng liêu ti thiên giám đều biết hắn chạy tới đây xa xôi như vậy vì Yến Quân và Ôn Tiểu Xuyến. Lại liên tưởng đến chuyện đã xảy ra trong Trạng Nguyên Lâu trước đó. Xem ra cái danh đa tình hạt giống này của hắn là không trốn được rồi. Lục Cảnh không cách nào giải thích, đành ủ rũ theo Quách Thủ Hoài vào một khu rừng gần đó. Quách Thủ Hoài cũng không vội vào chuyện chính, đi một lúc rồi bất chợt nói, "Ngươi thấy thế nào?" "A... Yến Quân và Ôn Tiểu Xuyến đều rất tốt." Lục Cảnh có chút giật mình. Quách Thủ Hoài liếc nhìn hắn, "Ta hỏi ngươi thấy thế nào về chuyện quỷ vật ngày càng nhiều gần đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận