Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 156: Tới trước 100 viên a

Chương 156: Lấy trước 100 viên a
Lục Cảnh gật đầu, trước đây hắn cũng không phải là chưa từng nghĩ đến việc dùng độc dược, còn tìm Cổ Lang hỏi thăm qua, cuối cùng phát hiện, mù quáng dùng độc dược là không được. Độc dược không lợi hại căn bản không tiêu hao bao nhiêu nội lực, nhưng nếu thật sự là độc dược vô cùng lợi hại thì thân thể của hắn lại không chịu được, tỉ như loại kỳ độc con mắt mị trong Vạn Độc Cốc mà Tuệ Văn đại sư của Huyền Không Tự đã trúng, với nội công nhất lưu của hắn, thêm Kim Cương Bất Hoại Thần công hộ thể, vẫn khó thoát khỏi cái chết. Cho nên Lục Cảnh về sau cũng từ bỏ ý định này.
"Bất quá..." thiếu nữ áo lục lời nói xoay chuyển, "Chân khí là thứ quan trọng nhất để võ giả chiến đấu, cho nên ngoại trừ Trụy Nhập Phàm Trần ra, quả thật vẫn còn một số độc dược đặc biệt nhắm vào chân khí, hơn nữa đối với cao thủ nhất lưu cũng có thể gây ra tác dụng nhất định."
Lục Cảnh nghe vậy tinh thần tỉnh táo, "Có loại nào?"
"Đại bộ phận là để chân khí hỗn loạn, trở nên không dễ khống chế, ha ha, loại độc dược này trong các môn phái lớn, còn có một số trận ước chiến giang hồ thường xuyên xuất hiện. Ngươi đừng nhìn những người trong chính đạo ngày thường ai nấy đều làm bộ quân tử, nhưng thực tế loại độc dược này của Vạn Độc Cốc ta bán chạy nhất."
Từ khi uống độc dược đến lúc độc phát thường có một khoảng thời gian, và khi độc phát cũng rất kín đáo, người trúng độc sẽ mất khống chế nội lực trong một thời gian ngắn, hơn nữa sau đó rất khó kiểm tra ra, cho dù người trúng độc có nghi ngờ, cũng không có chứng cứ gì.
"Ta không cần loại này." Lục Cảnh lắc đầu nói. Mất khống chế nội lực cũng vẫn là nội lực, nên làm căng bạo đan điền của hắn thì vẫn sẽ làm căng bạo đan điền, nên độc dược này đối với Lục Cảnh mà nói một chút tác dụng cũng không có.
"Còn có một số sẽ làm cho nội lực của ngươi vận chuyển bị vướng víu, một thân công lực rõ ràng có mười phần, nhưng khi giao chiến lại chỉ có thể phát huy ra sáu bảy phần." thiếu nữ áo lục tiếp tục nói, "Bất quá loại độc dược này rất dễ bị điều tra ra đấy."
Lục Cảnh nghĩ nghĩ, cảm thấy có thể lấy loại độc dược này để làm chậm lại tốc độ vận chuyển nội lực, giải quyết chỗ chân khí cuồn cuộn không dứt trong nhậm đốc nhị mạch. Nhưng có một vấn đề, tốc độ khôi phục của hắn có thể chậm lại, nhưng muốn tiêu hao nội lực cũng sẽ trở nên càng khó khăn. Nhưng Lục Cảnh vẫn nói, "Cho ta một ít đi." Dù sao có trong tay, sau này có thể chậm rãi nghiên cứu cách dùng.
"Còn có một loại có thể làm tan rã và hóa giải nội lực, bất quá loại độc dược này số lượng rất ít, hơn nữa trừ Trụy Nhập Phàm Trần ra, đối với nhất lưu cao thủ tác dụng đều rất có hạn, nhiều nhất là làm bọn hắn tổn thất một bộ phận nội lực, ngoài ra một khi bị bọn hắn phát giác, cũng rất dễ dàng bị bọn hắn dùng công trực tiếp bức ra ngoài cơ thể." Thiếu nữ áo lục nói.
"Ngươi ở đây có sao?" Lục Cảnh hào hứng hỏi.
"Trong tay ta có hai loại độc dược này, một loại gọi Tiêu Hồn, một loại gọi Thực Cốt."
"Tiêu Hồn, Thực Cốt." Lục Cảnh nhai đi nhai lại hai cái tên này, ngẩng đầu nói, "còn cả loại có thể làm nội lực vận chuyển vướng víu nữa, đều cho ta mỗi loại 100 viên."
"Không có nhiều như vậy." thiếu nữ áo lục nghe Lục Cảnh ra giá thiếu chút nữa thì thổ huyết. "Luyện chế ba loại độc dược này vật liệu mặc dù không khó tìm như Trụy Nhập Phàm Trần, nhưng giá cũng không rẻ, một viên thuốc ít nhất cũng phải năm lượng bạc, một trăm viên là 500 lượng, ngươi lại còn muốn cả ba loại, chính là 1500 lượng."
"Không sao, tiền ta tự mình bỏ." Lục Cảnh lơ đãng nói. Hắn bây giờ đang có tiền, hơn nữa trên người còn có mèo đen nhả ra tài vận, 1500 lượng bạc Lục Cảnh không còn để vào mắt. Thực tế một trăm viên mỗi loại cũng chỉ là Lục Cảnh mua về làm thí nghiệm, nếu sau này chứng thực biện pháp tạm thời của hắn có thể được, hắn còn dự định đặt hàng của thiếu nữ áo lục thêm mấy ngàn vạn viên, tốt nhất là có thể lấy được luôn cả đơn thuốc.
Nhưng bây giờ không vội, giao dịch là việc của cả hai bên, đã thiếu nữ áo lục đã đưa ra giá, vậy kế tiếp đến lượt Lục Cảnh bày ra thành ý của mình. Cho nên hắn hỏi thiếu nữ áo lục, "Ngươi định bao giờ bắt đầu tu luyện Vạn Độc Quy Tông?"
"Ta đã làm xong hết thảy chuẩn bị trước đó, chỉ chờ tìm được người hộ pháp, tùy thời đều có thể bắt đầu." Thiếu nữ áo lục đáp.
"Vậy hay là chúng ta làm luôn bây giờ?" Lục Cảnh nhướng mày.
"Được." thiếu nữ áo lục cũng rất dứt khoát. Rõ ràng là chuyện sinh tử, nhưng nàng trả lời không một chút do dự hay chần chờ, điều này một lần nữa chứng minh suy đoán trước đó của Lục Cảnh, chính là trái tim thiếu nữ trước mắt đã sớm bị thù hận chiếm cứ, không màng sinh tử. Vì báo thù, nàng nguyện ý trả bất cứ giá nào.
Thiếu nữ áo lục đưa Lục Cảnh vào tiểu viện của nàng, sau đó đóng cửa sân lại, từ trong góc lấy ra một cái lồng trúc. Bên trong lồng trúc nuôi ba con rắn độc, hoa văn nhìn có chút giống rắn cạp nong của Lục Cảnh ở kiếp trước. Dài khoảng ba thước, trên da có những vòng hoa văn màu bạc, ban đầu đang nghỉ ngơi trong lồng, khi thiếu nữ áo lục nhấc lên lồng trúc thì dường như chúng cũng bị kinh động, bắt đầu bơi lội trong lồng, còn dựng thẳng đầu rắn lên, phun lưỡi ra.
Thiếu nữ áo lục thấy thế trên mặt không có chút sợ hãi nào, nói với Lục Cảnh, "Đây là Ngân Diêm Vương, chúng rất độc, bị cắn chỉ cần nửa khắc có thể khiến ngươi toàn thân tê liệt, sau một nén nhang thì thần tiên khó cứu."
Nghe giới thiệu, ba con rắn trong lồng trúc còn độc hơn cả ngân hoàn, trong khi Lục Cảnh vẫn đang quan sát chúng, thì thiếu nữ áo lục đã thò một tay vào trong lồng trúc. Nhanh chóng chụp lấy một con rắn, con rắn kia bị đe dọa tự nhiên sẽ không khách khí, há miệng cắn ngay vào cánh tay thiếu nữ áo lục. Nhưng nó vừa mới rót nọc độc từ răng vào mạch máu của thiếu nữ áo lục, còn chưa kịp thưởng thức con mồi, chỉ thấy hàn quang lóe lên, đầu nó đã lìa khỏi thân! Thiếu nữ áo lục nhanh chóng che lồng trúc lại, đồng thời dùng dao nhỏ móc hết đầu rắn trên cánh tay ra, nói với Lục Cảnh đang ngơ ngác, "Chờ chút đừng để nọc rắn đi vào tâm mạch của ta."
"Được." Lục Cảnh nghe vậy liền muốn bấm huyệt đạo của thiếu nữ áo lục trước. Sau thấy thế vội vàng bổ sung, "Cũng đừng điểm huyệt của ta, ta muốn bắt đầu hành công tu luyện." Nói xong không đợi Lục Cảnh trả lời đã khoanh chân ngồi trên mặt đất, vào tư thế thổ nạp, chỉ là tư thế thổ nạp của nàng có chút kỳ quái, một bàn tay đặt lên đỉnh đầu, hướng lên trên, còn bàn tay kia thì chỉ chếch xuống dưới.
Lục Cảnh không dám thất lễ, vội vàng đưa một tay ra, chống đỡ sau lưng thiếu nữ áo lục. Khi lòng bàn tay hắn chạm vào lưng thiếu nữ áo lục, cơ thể nàng run lên rõ rệt, nhưng chỉ một cái chớp mắt liền khôi phục bình tĩnh. Lục Cảnh có thể cảm nhận được chân khí trong kinh mạch nàng bắt đầu chuyển động, đón nhận nọc độc, nhưng cũng không bức nọc độc ra ngoài cơ thể, mà ngược lại dường như đang thử dẫn dắt nọc độc trong kinh mạch nàng lưu chuyển, giống như đang hành công vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận