Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 530: Bài trừ hiềm nghi

"Cũng may ta không phải đến kết giao bạn bè."
"Điều này ngược lại là hiếm thấy."
Lữ Mai Lang rốt cuộc ngẩng đầu liếc nhìn Lục Cảnh, nhưng cũng chỉ liếc mắt, sau đó liền lại cúi đầu nhìn vào chén rượu trong tay mình, tựa hồ ngoài chén rượu ngon ra, thế gian này không có gì có thể khiến hắn quan tâm.
Lục Cảnh mở miệng nói, "Ta thường xuyên suy nghĩ... Một người nếu cả đời đều đóng vai người khác, vậy đến cuối cùng hắn còn có thể phân biệt được đâu mới thật sự là mình không?"
"Có phân biệt được hay không thì có gì quan trọng, dù sao nhân sinh chẳng qua là một giấc mộng dài mà thôi." Lữ Mai Lang thản nhiên nói.
"Phù nhi cũng là một giấc mộng dài sao?"
Lữ Mai Lang nghe cái tên này, sắc mặt lần đầu tiên biến đổi, chỉ thấy con ngươi hắn đột ngột co lại, tay phải cầm ly rượu cũng theo đó nghiêng đi, rượu tràn ra ướt cả vạt áo hắn.
Một lát sau hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, gằn từng chữ với Lục Cảnh, "Chú ý lời nói của ngươi, bằng hữu, Ninh Phù Ninh nữ hiệp của Tê Hà Tiểu Trúc là vợ chưa cưới của ca ca ta, trong lòng ta đối với nàng chỉ có kính trọng."
Có phải vậy không, nhưng ta nhớ không nhầm... Tiêu Dao sơn trang và Tê Hà Tiểu Trúc quan hệ rất tốt, đệ tử hai bên còn có giao lưu võ nghệ truyền thống, ngươi 13 tuổi từng đến Tê Hà Tiểu Trúc, ở lại đó đến một năm rưỡi, ngươi nhận biết Ninh nữ hiệp cũng là trong thời gian này."
"Rốt cuộc ngươi là ai?" Lữ Mai Lang ánh mắt âm trầm xuống, "Tại sao lại rõ chuyện của ta như vậy?"
"Điều đó không quan trọng." Lục Cảnh nói, "Quan trọng là tranh thủ lúc chưa quá muộn, thu tay lại đi."
Lữ Mai Lang nhìn Lục Cảnh, hồi lâu không nói gì.
Một lát sau, hắn bỗng lộ ra một nụ cười lạnh, "Chỉ bằng mấy lời che che đậy đậy của ngươi thôi sao?"
Nói xong, hắn lại dựa người vào thành ghế, "Không biết ngươi nghe được chút tin đồn vớ vẩn từ đâu, rồi tin là thật, đem ra áp chế ta, không khỏi quá ảo tưởng rồi."
"Ta biết đó không chỉ là chút tin đồn." Lục Cảnh nói, "Ta biết ngươi không thích ca ca ngươi, không thích võ công mình kém hắn, không thích hắn nổi danh hơn ngươi trong giang hồ, không thích cha ngươi chọn hắn làm trang chủ đời tiếp theo của Tiêu Dao sơn trang, không thích người phụ nữ mình yêu cũng bị hắn cướp mất."
Ngươi nằm mơ cũng muốn đoạt lại tất cả từ tay hắn, và đây cũng là nguyên nhân khiến ngươi quyết định làm liều, bởi vì ngươi không muốn sống dưới bóng của hắn cả đời."
"Mắt của ngươi mặc dù không tốt lắm, nhưng không ngờ sức tưởng tượng lại rất phong phú." Lữ Mai Lang lại rót rượu cho mình, hờ hững nói.
"Ở đây nhiều người như vậy, ngươi xem có mấy người tin lời ngươi nói, tùy tiện hỏi một ai đó cũng biết nhị công tử nhà họ Lữ ta đây chỉ là một kẻ ăn không ngồi rồi, tiêu xài phung phí công tử bột, dã tâm? Loại đó giờ vốn không liên quan gì đến ta."
"Vậy sao, vậy thì tại sao hai năm trước ngươi lại đến Ổ Giang Thành?" Lục Cảnh không chút hoang mang hỏi lại.
Lữ Mai Lang giật mình, hắn không ngờ đối phương ngay cả chuyện này cũng biết, xem ra đêm nay đúng là có chuẩn bị mà đến.
"Hai năm trước, Giải Liên Thành có được bí kíp võ công, công lực tăng nhanh, hấp dẫn không ít cao thủ tụ tập tại Ổ Giang Thành, trong số đó có cả Lữ nhị công tử của Tiêu Dao sơn trang và sư huynh Ngụy Tử Tiện của Tẩy Kiếm Các."
Ngụy Tử Tiện đến đó là muốn chứng minh cái gọi là bí kíp thần công đó, so với võ công Tẩy Kiếm Các thì không đáng nhắc đến, nhưng Lữ nhị công tử ngươi thì chắc không có ngạo khí này chứ..."
"Mà nói đi cũng phải nói lại, tuyệt học thần công của Tiêu Dao sơn trang cũng không hề kém Tẩy Kiếm Các, Lữ nhị công tử võ công của nhà mình chẳng thèm luyện, lại cảm thấy hứng thú với một bí kíp không rõ nguồn gốc ở bên ngoài như vậy, là vì sao?"
"Ngươi muốn nói gì?" Lữ Mai Lang mắt lóe lên.
Lục Cảnh cũng không khách khí, "Có phải bởi vì ngươi tự biết nếu tu luyện võ học của gia tộc, cả đời này cũng không thể vượt qua ca ca ngươi, cho nên mới phải gửi gắm hi vọng vào võ công khác?"
"Ta lúc đó vừa hay ở gần Ổ Giang Thành nên tới xem náo nhiệt thôi." Lữ Mai Lang gượng ép giải thích.
"Ca ca ngươi cũng sẽ nghĩ như vậy sao?"
Lữ Mai Lang im lặng, một lúc sau, hắn nhìn quanh rồi hỏi, "Rốt cuộc ngươi muốn gì?"
"Ta đã nói từ trước, ta chỉ muốn ngươi dừng tay lại, trước khi gây ra họa lớn." Lục Cảnh nói, "Mặc dù ngươi vẫn luôn thấy cuộc đời mình rất đáng buồn, chỉ có thể sống mãi dưới bóng của ca ca, nhưng theo ta thấy, xuất thân của ngươi đã hơn rất nhiều người trong giới võ lâm này."
Những người đang ngồi bên dưới lầu đêm nay, phần lớn đều mong muốn có được tất cả những gì ngươi đang có, đừng để mất đi rồi mới hối tiếc." Lục Cảnh khuyên nhủ.
...Sau một nén hương, Lục Cảnh và Yến Quân gặp lại nhau ở chỗ cũ.
Yến Quân hỏi, "Ngươi có thu hoạch gì không?"
"Ta giống như đã ngăn chặn một cuộc huynh đệ tương tàn."
Lục Cảnh dừng lại rồi nói tiếp, "Ta biết Lữ Mai Lang vì sao tối nay mất tập trung, vì người phụ nữ hắn yêu tháng sau sẽ gả cho ca ca hắn Lữ Bình, trở thành thiếu phu nhân Tiêu Dao sơn trang. Vì vậy, hắn đã liên hệ với một số người, định ra tay với ca ca mình."
"Người của ma đạo sao?"
"Không phải, chỉ là mấy kẻ liều mạng trong giới giang hồ."
Lục Cảnh nói, "Bạch Ngọc công tử Lữ Bình võ công cao cường, Lữ Mai Lang cảm thấy đối đầu trực diện khó thắng nên tìm đến một đám thổ phỉ mở quán trọ đen, định dụ Lữ Bình đến cái quán trọ đó, trước bỏ thuốc hạ gục hắn, rồi mới động thủ, sau khi giết Lữ Bình thì giết luôn đám thổ phỉ đó, coi như là báo thù cho ca ca, tiện thể rũ sạch hiềm nghi..."
Hắn ta cũng biết kế hoạch này rất ấu trĩ, nhưng hắn đã cùng đường, liền định đánh cược một phen xem sao. Đáng tiếc...hắn không phải là người mà chúng ta cần tìm đêm nay."
Lục Cảnh thở dài nói, "Còn ngươi thì sao? Có phát hiện gì không?"
Yến Quân lắc đầu, "Bốn người bên ta cũng không liên quan gì đến Ma đạo."
"Vậy thì phiền phức rồi," Lục Cảnh cười khổ, "Không khéo tối nay chúng ta thực sự phải đối đầu với quỷ vật mất."
Hắn vừa nói tới đây lại bỗng nhiên im bặt.
Vì nhớ lại chuyện trước kia khi cùng Yến Quân ở Ổ Giang Thành điều tra nguyên nhân cái chết của biểu tỷ phu Yến Quân, đó là lần đầu hai người liên thủ tra án.
Lục Cảnh không biết Yến Quân có phải cũng đang nhớ lại chuyện khi đó không.
Đáng tiếc, cảm xúc vừa mới bắt đầu lan tỏa đêm đó đã bị Yến Quân dứt khoát chặt đứt.
Ngay khi hai người đang mang tâm sự riêng, cửa tửu lâu lần nữa mở ra, phương trượng Tuệ Thông dẫn theo chúng tăng Huyền Không Tự từ bên ngoài bước vào.
Bọn họ là nhóm người cuối cùng đến Lâm Thiên Phủ, trông rất phong trần mệt mỏi, nghĩa là những người tham gia hội minh chính đạo đêm nay rốt cuộc cũng đã đến đông đủ.
Lý Bất Phàm lúc này cũng từ tầng hai bước xuống nghênh đón, sau khi Huyền Không Tự và các cao tăng đã yên vị.
Hội minh chính đạo lần này chính thức được kéo màn mở đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận