Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 165: Thiên Nhất Sinh Thủy

Chương 165: Thiên Nhất Sinh Thủy
Nê hoàn cung, còn gọi là Hoàng Đình, thực ra là một cách gọi trong tu hành. Trước đây Lục Cảnh vì tập võ từng học qua một chút kiến thức cơ bản về kinh mạch và huyệt đạo của Chương Tam Phong, nhưng không có liên quan đến thuyết pháp nê hoàn cung. Sau khi hỏi Hạ Hòe, Lục Cảnh cũng đại khái biết vị trí của nê hoàn cung. Theo phân chia của giới tu hành, trong đầu người có giấu cửu cung, tương ứng với cửu thiên, mà trung ương nhất, quan trọng nhất trong cửu cung là nê hoàn cung, nằm ở giữa mi tâm, nơi giao nhau của ấn đường và bách hội. Có thể nói đó là địa phương quan trọng nhất của người tu hành. Cái gọi là trúc cơ phần lớn đều xoay quanh nê hoàn cung mà tiến hành, muốn lập đỉnh trong đó, nhóm lửa âm dương thần hỏa, để có thể trở thành nơi tu luyện. Trên thực tế, trong ngày đó, Ngự kiếm thuật mà Lục Cảnh có được, từ được nhắc đến nhiều nhất cũng là nê hoàn. Lúc đó hắn sợ nghe nhầm, còn để Cốc Trọng Lăng viết lại một lần trên đất. Nhưng tìm được nê hoàn cung chỉ là một khởi đầu, cho dù không có Hạ Hòe nhắc nhở, chỉ nhìn vị trí nê hoàn cung, Lục Cảnh cũng biết đây không phải nơi có thể tùy tiện làm bừa. Không nói đến chuyện tu hành, chỗ mi tâm đầu tiên là nơi yếu tuyệt đối của cơ thể, đằng sau là đại não, cơ quan tinh mật và phức tạp nhất, một khi bị thương thì hậu quả khó lường, nên dùng sức mạnh chắc chắn không được. Thế là Lục Cảnh chỉ có thể thử tìm đáp án từ kinh nghiệm quý báu mà tiền nhân để lại. Hắn bảo Tuyền Cơ tìm trong tàng thư lâu tất cả những ghi chép về nê hoàn cung gặp vấn đề, mất hai ngày lật xem từng quyển, kết quả đúng là tìm thấy được manh mối. Trong một quyển sách tên là "Tu hành tham chú", Lục Cảnh tìm thấy ba ví dụ về người bị tổn thương nê hoàn cung, không cách nào tu hành. Một người trong đó là do bị ngoại vật hãm hại trong lúc tu luyện, một người là do bị thương đầu trong lúc đánh nhau, người còn lại có kinh nghiệm khá kỳ lạ, lại là do uống nhầm Thiên Nhất Sinh Thủy. Thế là khi gặp Ngô Hàn lần nữa, Lục Cảnh chủ động hỏi về Thiên Nhất Sinh Thủy. Dù sao trong ba ví dụ này thì chỉ có cái cuối cùng có vẻ có khả năng thao tác nhất.
"Thiên Nhất Sinh Thủy?" Ngô Hàn có vẻ hơi nghi hoặc, "Ngươi hỏi thứ này để làm gì?"
"Đây là ta thăm dò được từ một người giấy ở Kính Hồ cốc, có lẽ có thể giúp ta mở ra con đường tu hành." Lục Cảnh tùy tiện bịa ra. Hắn đã tìm ra cách sử dụng Kính Hồ cốc chính xác, nơi đó là nơi bí mật nhất của thư viện, nên hễ có chuyện gì không muốn hoặc không có cách nào giải thích được thì đều có thể đổ lên đầu những người giấy ở Kính Hồ cốc, dù sao trong tình huống bình thường cũng không ai vạch trần được. Quả nhiên, Ngô Hàn dù hơi nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn nói, "Thiên Nhất Sinh Thủy, đây đích xác là đồ tốt, nhưng không phải thứ bây giờ ngươi dùng được, muốn dùng Thiên Nhất Sinh Thủy để tu luyện thì ít nhất cũng phải hoàn thành trăm ngày trúc cơ."
"Vì sao?" Lục Cảnh khiêm tốn hỏi.
Ngô Hàn ngược lại không hề giấu diếm, "Thiên Nhất Sinh Thủy, tên như ý nghĩa, chính là thủy của vạn vật, đương nhiên đây chỉ là một cách gọi so sánh khoa trương, trên thực tế thì từ đại giang đại hà cho đến suối nhỏ, nhánh sông đều có Thiên Nhất Sinh Thủy." Nói đơn giản ngươi có thể hiểu nó là giọt nước đầu tiên trong một con sông, những giọt nước khác đều từ nó sinh ra, nên nó ẩn chứa vô cùng sinh cơ, người tu hành có thể nhờ đặc tính này của nó để nâng cao tốc độ thu nạp thiên địa bí lực."Nhưng nhất định phải sau khi trúc cơ, vì trước khi trúc cơ trong nê hoàn cung vẫn còn hư vô, mà mảnh hư vô chi khí này chính là thứ người mang theo từ lúc sinh ra, mỗi người đều có, gần nhất với bí lực bản nguyên, cái gọi là trúc cơ, chính là lợi dụng mảnh hư vô này để lập đỉnh khai hỏa trong nê hoàn cung." Nếu uống Thiên Nhất Sinh Thủy trước khi trúc cơ, thì do tác dụng đặc thù của Thiên Nhất Sinh Thủy, mảnh hư vô trong nê hoàn cung sẽ trực tiếp diễn biến thành thanh trọc nhị khí, vậy thì việc lập đỉnh khai hỏa tự nhiên không còn cách nào tiến hành được nữa."
Lục Cảnh nghe vậy trong lòng không khỏi mừng rỡ, đây chẳng phải thứ mình khổ công tìm kiếm sao, bất quá ngay trước mặt Ngô Hàn, hắn vẫn cố gắng đè nén tâm tình kích động, tiếp tục hỏi. "Vậy nếu hư vô trong nê hoàn cung hóa thành thanh trọc nhị khí thì có hại gì cho cơ thể không?" "Thế thì không có, nó vốn là một mảnh hư vô, trừ người tu hành ra thì người bình thường không cần và không dùng đến, sau khi hóa thành thanh trọc nhị khí, thanh khí có thể đề thần tỉnh não, trọc khí sẽ bị đào thải ra ngoài cơ thể, không sinh ra nguy hại gì." Lục Cảnh hoàn toàn yên tâm, thế là hắn chỉ còn một câu hỏi cuối cùng."Ta có thể lấy Thiên Nhất Sinh Thủy từ đâu?" "Như ta nói lúc trước, từ đại giang đại hà đến suối nhỏ nhánh sông đều có Thiên Nhất Sinh Thủy, nhưng muốn tìm được nó cũng không dễ, thư viện có pháp môn chuyên thu thập Thiên Nhất Sinh Thủy, nhưng lại rất tốn công tốn sức." Ngô Hàn dừng một chút, "Nhưng ngươi muốn Thiên Nhất Sinh Thủy thì trước mắt ngược lại có một cơ hội sẵn có."
"Cơ hội gì?"
"Đợi đến nửa tháng sau, khi phần lớn mọi người đã hoàn thành trăm ngày trúc cơ, thư viện sẽ tổ chức một trận thi đấu nhỏ, chủ yếu là để khích lệ những học sinh cố gắng tu hành, cũng có thể xác minh những gì đã học trong khoảng thời gian này, nên trận thi đấu nhỏ này có phần thưởng." Theo lệ thường những năm trước thì trong đó hẳn là có Thiên Nhất Sinh Thủy."
"Trận thi đấu nhỏ?" Lục Cảnh ngẩn người, "Thi cái gì, pháp thuật sao?" "Pháp thuật, trận pháp, phù lục, đan dược..." Ngô Hàn nói, "Vì mọi người thiên về học những thứ khác nhau, để công bằng thì trận thi đấu nhỏ không có yêu cầu đặc biệt về thủ đoạn, chỉ cần thắng được là được.""Nói cách khác, dùng võ công cũng được sao?""Ách, có thể thì có thể, nhưng đề thi phần lớn liên quan đến bí lực, nếu không tu hành qua bí lực thì giải đề có thể sẽ rất thiệt thòi." Lục Cảnh đại khái tính toán, nửa tháng hẳn đủ để hắn tăng Hỏa Lân Giáp lên tầng 4, đến lúc đó cơ bản vũ khí bình thường sẽ khó làm hắn bị thương. Còn Phong Vân Biến tầng 4 thì hắn cũng sắp tu luyện xong, thêm nữa là chiếc thiền trượng mà Xi chế tạo lại cũng có thể vào tay, Lục Cảnh cảm thấy lần này mình vẫn có thể tham gia náo nhiệt được. Dù sao Thiên Nhất Sinh Thủy hiện giờ vẫn rất quan trọng với hắn, thấy có cơ hội, Lục Cảnh cũng không muốn bỏ qua. Thế là trong khoảng thời gian sau đó, hắn không đi lượn lờ chỗ nhàn nữa, trừ khi đi Kính Hồ cốc đưa đồ ăn, đi giảng đường nghe giảng thì Lục Cảnh cơ bản đều bế quan tu luyện, tích cực chuẩn bị cho trận thi đấu nhỏ sau hơn 1 tháng nữa. Thậm chí cả đám độc dược lấy được từ áo xanh lục nữ tử cũng chưa kịp thử, và trong khoảng thời gian này, lại có một tin tốt khác truyền đến, chim non cốc giếng mà Lục Cảnh nhặt được từ Biệt Hữu Động Thiên, sau khi học được cách săn mồi, bay lượn và những kỹ năng sinh tồn khác từ mẹ của nó, cuối cùng cũng đã trở lại bên cạnh hắn. Và điều này cũng đồng nghĩa với việc Lục Cảnh cuối cùng cũng có người đưa thư của mình. Có được cốc giếng, Lục Cảnh đầu tiên phái nó đi gửi thư cho Cố Thải Vi, kết quả là chỉ một quãng đường ngắn như vậy, nó lại mất hết một buổi chiều. Bất quá xét thấy đây là lần đầu nó đưa thư, thậm chí là lần đầu rời khỏi thư viện, thì ngược lại cũng có thể chấp nhận, nhưng điều Lục Cảnh không thể chấp nhận là, khi nó trở về thì lại còn mang về một con chim sơn ca từ bên ngoài. Mà con chim sơn ca kia cũng là người đưa thư, có vẻ như là một thành viên trong nhóm người đưa thư của ti thiên giám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận