Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 153: Thật độc ác người

Chương 153: Thật độc ác người Lục Cảnh có thể cảm nhận được thiếu nữ áo lục trong lòng đối với người trong chính đạo hận ý mãnh liệt. 5 năm trước trận chiến kia hắn cũng không có tự mình trải qua, liên quan tới Vạn Độc Cốc sự tình phần lớn cũng chỉ là tin đồn, không hiểu rõ chi tiết bên trong, cũng không biết thiếu nữ áo lục khi tiến vào thư viện trước đã từng gặp những gì, tự nhiên cũng sẽ không ngay lúc này khuyên thiếu nữ áo lục buông dao đồ tể, ôm yêu thương và hòa bình.
Lục Cảnh chỉ là thuận theo nàng nói: "Ta tìm ngươi cũng là vì đối phó một người trong chính đạo."
"Ngươi đang coi ta là đồ ngốc sao?" thiếu nữ áo lục hừ lạnh nói: "Theo ta được biết, học sinh thư viện phần lớn là đệ tử của các danh môn đại phái, hơn nữa trước khi nhập môn còn phải trải qua khảo hạch, trừ phi là những hạng người cực kỳ giỏi che giấu, nếu không tâm thuật bất chính đã sớm bị đào thải rồi."
"Ta không phải là đệ tử danh môn đại phái, sư phụ của ta chỉ là một tiểu tiêu sư không có tiếng tăm gì," Lục Cảnh lắc đầu nói: "Về việc vì sao ta muốn đối phó người kia, câu chuyện này dài lắm... Tóm lại, giữa ta và hắn cũng không có ân oán cá nhân, thuần túy chỉ là vì nếu ta không hạ độc được hắn, thì bản thân ta cũng khó thoát khỏi cái chết."
"Ha ha, cho nên ngươi cũng chỉ là một tên tiểu nhân vì mạng sống mà không từ thủ đoạn sao?"
"Người không vì mình, trời tru đất diệt." Lục Cảnh nói một cách hùng hồn.
Câu nói này của hắn đương nhiên không phải là nói bừa.
Bởi vì thiếu nữ áo lục trước đó đã từng giao Trụy Nhập Phàm Trần cho loại tiểu nhân vô sỉ như tiểu Ất, cộng thêm việc nàng thống hận võ lâm chính đạo như vậy, kiếp trước đã chơi trò chơi như thế này thì việc Lục Cảnh không rõ nên lựa lời thoại thế nào cũng là điều dễ hiểu.
Trong nhà tranh lại là một sự trầm mặc.
Hơn nữa, thời gian im lặng còn dài hơn cả hai lần trước, nhưng cuối cùng, thiếu nữ áo lục vẫn là lần nữa mở miệng: "Ngươi muốn đối phó người thuộc môn phái nào?"
Lục Cảnh chắc mẩm mình đã chọn đúng hướng, thế là tiếp lời: "Hắn cũng giống như ta, không thuộc môn phái nào cả, nhưng ngươi cứ yên tâm, hắn tuyệt đối là người trong chính đạo, người này rất đáng ghét, thích xen vào chuyện người khác, lại còn có danh hiệp khá nổi, dân chúng địa phương đều biết đến, còn từng giúp hoàng thành ti bắt mấy tên ác nhân trên bảng truy nã."
"Hắn và ngươi có quan hệ gì?"
"Coi như là người thân nhất của ta đi." Lục Cảnh ăn ngay nói thật.
Kết quả hắn vừa dứt lời thì nghe thấy trong nhà tranh truyền ra một tràng ha ha ha tiếng cười, chỉ là trong tiếng cười đó lại không có chút vui vẻ nào, nghe lại có chút thê lương.
"Tốt, rất tốt, ta ước gì những người trong chính đạo kia, đều có thể nếm trải tư vị bị chí thân phản bội!" Thiếu nữ áo lục nghiến răng nghiến lợi từng chữ một.
"Vậy nên ngươi chịu giúp ta chứ?" Lục Cảnh vui vẻ nói.
"Nói thử ngươi muốn cái gì đi," thiếu nữ áo lục cũng không lập tức đồng ý, dừng một chút rồi nói: "Trụy Nhập Phàm Trần trên tay ngươi đã là loại độc dược cao cấp nhất của Vạn Độc Cốc, trừ nhất mạch Đông môn của ta, ngay cả đệ tử thân truyền cũng không biết phương pháp luyện chế loại độc dược này."
"Ta đương nhiên rõ lợi hại của Trụy Nhập Phàm Trần, nhưng hai vị chủ dược của nó là Hỏa Đăng Lung Thảo và Bạch Mục Tằm Y hiện giờ trên thị trường đều rất khó mua." Lục Cảnh thở dài.
"Cho nên ngươi là muốn có được hai vị dược liệu này từ chỗ ta?"
"Chỗ ngươi có hai vị dược liệu này, nhiều không?" Lục Cảnh nghe vậy thì tinh thần chấn động.
Thiếu nữ áo lục bị câu hỏi này của hắn làm giật mình, một lúc sau mới nói: "Ngươi muốn bao nhiêu?"
"Ngươi có bao nhiêu?"
"Hỏa Đăng Lung Thảo ta có ba lượng, Bạch Mục Tằm Y thì ít hơn, chỉ có hơn một lượng một chút."
"Không đủ, quá ít." Lục Cảnh liên tục lắc đầu.
Thiếu nữ áo lục nhíu mày: "Số này đã có thể luyện ra bốn bức Trụy Nhập Phàm Trần rồi, sao vẫn còn chưa đủ?"
"Ta... Ta định diệt cả nhà của hắn một lượt." Lục Cảnh nhanh trí nói.
Thiếu nữ áo lục hít sâu một hơi, hiển nhiên là cũng bị sự độc ác của Lục Cảnh làm cho kinh hãi.
Hoàn toàn không biết trong nhà ai kia chính là hắn, diệt cả nhà một lượt với một mình đối phó hoàn toàn không khác nhau chút nào.
Lục Cảnh thấy thiếu nữ áo lục vẫn im lặng không lên tiếng, cũng hoài nghi mình diễn hơi quá, thế là vội hỏi: "Thế nào, có phải là hơi quá ác không?"
"Hung ác? Ha ha, xem thử bọn chúng đối đãi những kẻ bị chúng cho là tà ma ngoại đạo như thế nào, trong đầu toàn là diệt cỏ tận gốc, có nghĩ tới việc chừa cho gia quyến người kia một con đường sống hay không?"
Thiếu nữ áo lục nghiêm nghị nói: "Cho nên ngươi có giết cả nhà bọn chúng thì đã sao?"
"Ngược lại ta không muốn giết cả nhà hắn, như vậy quá dễ dàng cho hắn rồi, ta chỉ muốn phế bỏ hết nội công của cả nhà bọn chúng, để hắn về sau sống trong hối hận." Lục Cảnh cảm thấy mình đã bắt đầu nhập vai, trầm giọng nói.
Nói xong lại vội hỏi: "Vậy ngươi có biện pháp nào dùng dược liệu khác thay thế Hỏa Đăng Lung Thảo hoặc là Bạch Mục Tằm Y không, hoặc là độc dược tương tự như Trụy Nhập Phàm Trần?"
Thiếu nữ áo lục tuy cảm thấy yêu cầu của Lục Cảnh có chút kỳ quái, nhưng bản thân nàng lúc rảnh rỗi cũng đã từng nghĩ đến các phương thức báo thù kỳ quái khác nhau, cho nên cũng không quá nghi ngờ.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là do Lục Cảnh muốn độc dược từ chỗ nàng, không có khả năng lấy đi để làm việc tốt, nên dù Lục Cảnh có nói dối, thiếu nữ áo lục cũng không lo lắng.
Nàng ngược lại còn ước gì Lục Cảnh có mưu đồ lớn hơn, tốt nhất là khuấy đảo cả võ lâm, cơ hội báo thù của nàng cũng sẽ đến.
Nhưng thiếu nữ áo lục sau khi nghe Lục Cảnh hỏi thì vẫn nói: "Đơn thuốc Trụy Nhập Phàm Trần thì không thể thay đổi được, ít nhất với thực lực của ta bây giờ thì không thể, mỗi vị thuốc trong đơn này đều phải gia giảm cho vừa đủ, ảnh hưởng lẫn nhau thì mới đạt được hiệu quả cuối cùng."
"Vị tiền bối viết đơn thuốc này là một kỳ nhân. Độc thuật của ông ta, ngay cả cha ta cũng có chỗ không bằng, ta lại càng không so được."
Lục Cảnh đối với kết quả này tuy có chút thất vọng, nhưng cũng không quá bất ngờ, hơn nữa hắn biết thiếu nữ áo lục còn có vế sau.
Quả nhiên, sau một lúc ngập ngừng, thiếu nữ áo lục tiếp lời: "Về độc dược có thể thay thế Trụy Nhập Phàm Trần, theo ta được biết... Thì không có. Trụy Nhập Phàm Trần là nhất phẩm độc dược của Vạn Độc Cốc, mà Vạn Độc Cốc tổng cộng chỉ có bảy độc phương nhất phẩm, hơn nữa trong đó có bốn cái đã bị người chính đạo hủy trong trận chiến năm năm trước."
"Còn một cái do mẹ ta mang theo để dẫn dụ truy binh, cho nên bây giờ trên tay ta chỉ có hai độc phương nhất phẩm, có điều độc phương kia lại không có tác dụng gì liên quan đến Trụy Nhập Phàm Trần cả."
"Sao có thể như vậy!"
Lục Cảnh nghe tin dữ này sắc mặt trở nên khó coi, lẩm bẩm, không ngờ người kế tục Vạn Độc Cốc mà hắn đặt kỳ vọng lại cho hắn một đáp án tàn khốc như vậy.
Trong nhà tranh, sau khi nói xong chữ cuối cùng, thiếu nữ áo lục lại im lặng.
Nhưng không lâu sau đó, cánh cửa sân lại một lần nữa mở ra, lần này thiếu nữ áo lục trực tiếp từ sau cửa đi ra, nhưng cũng không đi quá xa, mà dừng lại ở nơi cách Lục Cảnh khoảng 2 trượng.
Nhìn hắn và nói: "Ngươi thật sự muốn đối phó người kia?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận