Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 69: Khiên ty

Tiếng binh khí va chạm từ phía trước trong màn huyết vụ truyền đến, Độc Nhãn đạo nhân cũng bước nhanh hơn. Bất quá hắn vẫn duy trì cảnh giác, đi đến khoảng hơn mười trượng thì dừng bước, sau đó trầm giọng nói: “Ti thiên giám cấp 5 giám sát Ô Mộc ở đây, phía trước có đồng liêu trong sở không?” Kết quả hắn vừa dứt lời, tiếng đánh nhau phía trước liền im bặt, đường phố một lần nữa chìm vào tĩnh lặng. Độc Nhãn đạo nhân ý thức có gì đó không ổn, mở miệng nhắc nhở, “Cẩn thận!” Lời còn chưa dứt, một thanh trường kiếm từ trong huyết vụ đâm ra, nhắm thẳng vào tay phải của Độc Nhãn đạo nhân. Nhưng Độc Nhãn đạo nhân đã sớm chuẩn bị, dựa vào Kim Thân Quyết hộ thân, trực tiếp đưa tay nắm chặt mũi kiếm, rồi vung chưởng đánh ra. Kẻ kia bị một chưởng đánh trúng, chỗ xương bả vai phát ra một tiếng răng rắc! Độc Nhãn đạo nhân một kích thành công, có chút bất ngờ, đang định bắt người kia, hỏi han chuyện xảy ra phía trước thì không ngờ người kia lại vặn người một cái, nhanh chóng lui về trong màn huyết vụ. Động tác của hắn còn nhanh hơn cả lúc đến, hoàn toàn không có vẻ gì là vừa bị trọng thương. Độc Nhãn đạo nhân nhíu mày, không đuổi theo. Phán đoán của hắn quả nhiên rất lão luyện, bởi vì ngay sau đó, nữ giám sát mập mạp và giám sát họ Nhậm cũng bị tập kích. Kẻ đánh lén cũng từ trong huyết vụ nhảy ra, vung vũ khí về phía hai người. Số lượng kẻ tấn công lại còn khá đông, chỉ riêng giám sát họ Nhậm đã phải đối mặt với ba người, còn nữ giám sát mập mạp thì cùng lúc phải đối phó với hai tên địch nhân hai bên. Cũng may những người này chỉ có chút công thế ban đầu khá hung hãn, nhưng cũng không thể phá được Kim Thân Quyết của hai người. Sau đó là thời gian ti thiên giám phản kích. Nữ giám sát mập mạp rút kinh nghiệm từ Độc Nhãn đạo nhân, từ trong ngực lấy ra hai tấm hỏa diễm phù, ném vào mặt kẻ đánh lén. Phù vừa chạm mặt mục tiêu liền nổ tung, tiếp theo hai quả cầu lửa lớn bằng quả dưa hấu bùng lên! Trong tình huống bình thường, bị hỏa phù nổ như vậy, không chết cũng phải ngất đi. Nhưng hai người kia chỉ hơi lắc lư thân thể, không ngã xuống, hơn nữa giống như người trước đó, cũng quay người bỏ chạy rất nhanh nhẹn. Mà bọn họ vẫn không phải là điều kỳ lạ nhất, giám sát họ Nhậm một mình đối phó với ba địch thủ, cũng không hề yếu thế, một đao chém rụng đầu một kẻ đánh lén, khiến cái thân không đầu ngã xuống đất. Kết quả khi giám sát họ Nhậm quay sang đối phó với hai người khác, cái xác không đầu kia lại đứng lên từ mặt đất, mở chân chạy biến mất. “Những kỳ vật này là sao vậy, đều là mình đồng da sắt hết à?” Nữ giám sát mập mạp nghiêm mặt nói: “Chỉ là số lượng nhiều quá thể đáng rồi.” “Thân thủ của bọn chúng chẳng ra gì.” Giám sát họ Nhậm vừa đánh lui hai kẻ đánh lén còn lại, nói tiếp: “Tuy ra tay rất nhanh, nhưng cảm giác như là đang múa may loạn xạ, không có chiêu thức gì đáng nói, hơn nữa ta cũng không cảm nhận được nội lực gì từ trên người bọn chúng, tựa như, tựa như là…” “Người bình thường.” Độc Nhãn đạo nhân giúp hắn nói nốt. “Đúng đúng.” Giám sát họ Nhậm gật đầu. “Nhưng sao người bình thường lại không sao sau khi ăn một quả hỏa diễm phù của ta, chứ đừng nói đến cái gã mất đầu mà còn chạy mất.” “Bọn chúng không phải tự mình chạy mất.” Lúc này Lục Cảnh bỗng nhiên lên tiếng. Hắn vừa nãy vận khí tương đối tốt, không bị đánh lén, đứng một bên xem toàn bộ diễn biến trận chiến, nhờ vào nhãn lực xuất sắc, Lục Cảnh phát hiện một vài chi tiết mà những người khác không chú ý. “Bọn chúng bị người ta điều khiển.” “Bị điều khiển, giống như con rối gỗ sao?” Nữ giám sát mập mạp nghĩ ra điều gì, mặt liền lộ vẻ chợt hiểu: “Ta đã thấy bọn chúng có gì đó quái quái rồi, cử động cứng ngắc, trên mặt không có chút biểu cảm nào... Nói vậy bọn chúng thật sự chỉ là người bình thường.” “Đây là cái bẫy.” Giám sát họ Nhậm nói, “Tiếng đánh nhau vừa nãy rõ ràng là do những con rối này tạo ra, mục đích là để dụ chúng ta đến.” “Vừa hay, chúng ta lần này vào thành vốn là để đối phó với những kỳ vật này.” Độc Nhãn đạo nhân dừng một chút rồi nói tiếp: “Những con rối đó tấn công không được, nhất định sẽ lại đến tập kích chúng ta, mà nếu là con rối, hẳn là có sợi tơ điều khiển sau lưng, chỉ cần lần theo sợi tơ đó, chúng ta sẽ tìm được chủ mưu.” Độc Nhãn đạo nhân đoán không sai, chỉ một lát sau, trong màn huyết vụ lại có người xông ra, số lượng còn nhiều hơn. Ngay cả Lục Cảnh cũng phải đối mặt với ba đối thủ, một trong số đó còn là một bà lão gần 70 tuổi, không có vũ khí gì, chỉ cầm một chiếc kéo may quần áo trong tay. Biết những người này chỉ là dân thường trong kinh thành, bốn người ti thiên giám đương nhiên không ra tay quá nặng. Lục Cảnh thì vẫn ổn, coi như đứng im cũng không ai phá được phòng thủ của hắn, nhưng những người khác thì phải tốn chút công sức mới chế trụ và di dời đám người đánh lén đó. Cuối cùng, chỉ còn lại một bé gái khoảng 11-12 tuổi. Độc Nhãn đạo nhân nhanh tay lẹ mắt, dán một lá Định Thân Phù lên trán bé gái, khiến bé đứng im tại chỗ. Sau đó bốn người xích lại gần quan sát kỹ lưỡng, lúc này mới phát hiện trên mười đầu ngón tay và khớp xương của bé có các sợi tơ điều khiển. Những sợi tơ này trong suốt, hơn nữa đang là chạng vạng tối, cộng thêm bốn người lại ở trong màn huyết vụ, tầm nhìn hạn chế nghiêm trọng, trừ khi dán mặt vào, nếu không căn bản không thể nhìn thấy. Nữ giám sát mập mạp niệm pháp quyết, lát sau thấy một đạo sợi tơ trong suốt bốc lên ngọn lửa màu xanh lam. Tiếp theo ngọn lửa theo sợi tơ kéo dài về phía sâu trong màn huyết vụ. “Truy!” Độc Nhãn đạo nhân ra lệnh, bốn người cùng đuổi theo ngọn lửa màu lam đó. Chạy được khoảng trăm bước, Độc Nhãn đạo nhân nhìn thấy một cái chân. Đó là một cái chân đầy lông, có bảy đốt, cuối chân có vuốt, dưới vuốt còn có lông cứng, xem ra không phải chân người. “Hả?” Độc Nhãn đạo nhân lại tiến thêm vài bước, nhìn thấy cái chân thứ hai, rồi chân thứ ba, thứ tư… Tổng cộng tám cái chân, cùng với một phần bụng hình tròn như quả trứng. “Đây là... Nhện?!” Nữ giám sát mập mạp kinh hãi nói, vừa nói nàng vừa quay đầu nhìn sang giám sát họ Nhậm, phát hiện người sau đã đứng bất động tại chỗ, sắc mặt tái xanh, ngực phập phồng không yên. Hiển nhiên cảnh tượng trước mắt gợi lại trong hắn một vài hồi ức không mấy tốt đẹp. Mà ngay sau đó sắc mặt của nữ giám sát mập mạp cũng thay đổi: “Chờ một chút, ngươi sợ nhện thì đã xuất hiện, chẳng lẽ chuyện ta sợ cũng sẽ xảy ra sao?” “Ngươi lui ra phía sau một chút, Chung giám sát.” Độc Nhãn đạo nhân nói: “Để ta ra đối phó yêu vật này trước.” Nói xong, Độc Nhãn đạo nhân lấy ra một bàn Thất Tinh trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận