Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 370: Mua dây buộc mình

Chương 370: Mua dây buộc mình
Hàn Sơn Khách đã không còn dám cược Lục Cảnh thương không có đạn.
Mặc dù hắn thấy người sau liên tục thi pháp lâu như vậy, bí lực còn lại hẳn là cũng không nhiều mới đúng.
Nhưng Lục Cảnh thân là một thư viện tân sinh, đêm nay chỗ thể hiện ra tu vi bí lực đã vượt xa tu sĩ hai cung thông thường, cũng vượt quá thường thức của Hàn Sơn Khách, cho nên hắn không biết tiếp theo còn có chuyện ly kỳ gì xuất hiện.
Nhất là mỗi một đạo xanh um tươi tốt Lục Cảnh ném tới, đều giống như đang thiêu đốt tuổi thọ của hắn, càng làm Hàn Sơn Khách không dám tiếp tục trì hoãn.
Cho nên cho dù phải hứng chịu từng đợt khoái cảm, Hàn Sơn Khách cũng không thể không xuất thủ.
Hắn hướng Lục Cảnh lao đến lần nữa, lần này vừa chạy vừa nện vào ngực mình, phát ra tiếng đông đông đông ngột ngạt.
Cùng với tiếng vọng này, không chỉ cây quái thụ kia, cỏ cây khác trong sơn cốc cũng bắt đầu lắc lư có tiết tấu.
Dưới đất, nơi Lục Cảnh không nhìn thấy, vô số tinh khí cỏ cây đang nhanh chóng hội tụ lại một chỗ, sau đó cùng nhau theo bàn chân Hàn Sơn Khách tiến vào thân thể hắn.
Mà Hàn Sơn Khách cũng run rẩy lợi hại hơn.
Nhưng sau khi run rẩy xong, hắn bỗng nhiên mở to hai mắt, hút mạnh một hơi lớn, tiếp đó vừa mở miệng liền nôn ra đối diện Lục Cảnh.
Một mùi hương hoa kỳ dị trong nháy mắt đã chui vào lỗ mũi Lục Cảnh, làm tay chân hắn cũng mềm nhũn theo.
Nhưng rất nhanh, nội lực trong đan điền hắn liền có phản ứng, tự phát vận chuyển, ép độc tố trong mùi hương hoa đó ra ngoài cơ thể Lục Cảnh.
Lục Cảnh cũng phản ứng rất nhanh, lập tức lùi về sau mấy bước, tiếp đó vung tay dùng chưởng phong thổi tan hương hoa có độc trong không khí.
Dù không bị thương tích gì, điều này cũng cho Lục Cảnh một lời nhắc nhở.
Bởi vì chính hắn gây ra thao tác, trong thời gian ngắn ngủi, Hàn Sơn Khách đã cùng như cưỡi tên lửa, tăng liền mấy cấp, xác suất lớn cũng giải tỏa không ít kỹ năng mới.
Hương khí có độc chỉ là một trong số đó, sau còn không biết có thủ đoạn gì nữa đang chờ hắn.
Hơn nữa, nhìn bộ dáng Hàn Sơn Khách sau khi thăng cấp, sức chống cự của hắn đối với khoái cảm do xanh um tươi tốt mang lại dường như cũng mạnh hơn không ít.
Tuy vẫn còn vẻ mặt say mê, nhưng hành động không bị ảnh hưởng nhiều.
Còn những rễ cây vốn bất động kia, lúc này lại vây quanh Lục Cảnh, số lượng cũng nhiều hơn.
Lục Cảnh không biết việc này có phải là mua dây buộc mình không.
Chỉ là hiện tại hắn và Hàn Sơn Khách đều đã cưỡi hổ khó xuống, đã chọn con đường này, hắn chỉ có thể kiên trì đến cùng.
Hoặc là hắn trước một bước ép khô tuổi thọ của Hàn Sơn Khách, hoặc là Hàn Sơn Khách bành trướng thực lực đến mức hắn không thể chống cự được nữa, Lục Cảnh cũng chỉ có thể gọi viện binh.
Nếu là tình huống thứ hai, hắn có chống được đến khi viện binh đến hay không còn chưa nói, coi như Hoàng giám viện và Trịnh giáo thụ bọn họ kịp thời đuổi đến, giải quyết được Hàn Sơn Khách, thì Lục Cảnh đã gây ra họa lớn.
Đến lúc đó hình phạt hắn phải chịu còn lớn hơn lần lén xông vào Biệt Hữu Động Thiên lần trước.
Cho nên Lục Cảnh vẫn hi vọng mình có thể khống chế được cục diện.
Hắn vận Kinh Đào Nộ Lãng, vừa tránh né rễ cây đang quấn lấy vừa nghênh đón Hàn Sơn Khách xông tới. Lần này hắn không sử dụng tiểu xảo gì cả.
Cứng đối cứng một đòn với Lục Cảnh.
Xương chạm xương, cơ bắp chạm cơ bắp, một quyền không có bất kỳ tưởng tượng nào!
Kết quả lần này Hàn Sơn Khách chỉ lùi lại hai bước, hơi lung lay thân thể, rồi lại đứng vững.
Ngược lại Lục Cảnh một hơi lùi năm bước, mặc dù có ý mượn việc lùi lại để tiêu hóa bớt lực đạo.
Nhưng trong lòng Lục Cảnh hiểu rõ, so đấu về lực đạo hắn đã rơi xuống hạ phong.
Hơn nữa sau khi tăng thêm hơn ngàn tuổi thọ, tốc độ của Hàn Sơn Khách cũng tăng lên, Lục Cảnh vừa chạm đất, quyền thứ hai của hắn đã đến.
Lục Cảnh thấy vậy chỉ có thể vung quyền nghênh đón.
Sau đó, hắn lại lùi bảy bước.
Trận chiến này nếu có người thứ ba ở đây, chỉ với hai quyền đẩy lui Lục Cảnh mười hai bước, Hàn Sơn Khách cũng đủ để danh dương giang hồ.
Hơn nữa nói đúng ra hắn chưa từng học qua võ công, chỉ dựa vào lực lượng nhục thể đơn thuần, đã vượt qua Lục Cảnh thân là cao thủ nhất lưu một nửa.
Nhưng lần này Hàn Sơn Khách không hề tự mãn, một câu cũng không nói, chỉ cắm đầu thừa thắng xông lên, không đợi Lục Cảnh chạm đất đã lại vọt tới vung quyền thứ ba.
Nhưng hắn không ngờ lần này Lục Cảnh lại học xấu, rõ ràng như hai lần trước, định liều mạng với hắn, nam nhân đối mặt nhau quyết đấu tàn khốc, nhưng Lục Cảnh ra quyền trước đã ném cho hắn một đạo xanh um tươi tốt.
Hàn Sơn Khách bị khoái cảm bất ngờ vừa kích thích, động tác không khỏi chậm lại, sức lực tích tụ trong nháy mắt hao hụt quá nửa, nhưng hắn còn chưa kịp phát lực thì nắm đấm của Lục Cảnh đã xuất hiện trước mắt!
Kết quả là mắt trái của Hàn Sơn Khách bị ăn một quyền, cả người lại bay ra ngoài.
Tiếp đó Lục Cảnh liền thừa lúc hắn suy yếu đòi mạng hắn, thấy một chiêu đắc thủ, Lục Cảnh lập tức đi theo, tránh hai rễ cây tập kích, vận Phong Vân Biến, bồi thêm cho Hàn Sơn Khách một bộ mười ba liên kích.
Chỉ đá Hàn Sơn Khách lăn lộn đầy đất, mấy lần muốn đứng lên đều không được.
Ăn thêm bốn đạo xanh um tươi tốt, tuy rằng lực lượng Hàn Sơn Khách tăng thêm vài phần, nhưng hắn cảm giác được tốc độ tăng trưởng đã chậm lại, so với lúc đạo xanh um tươi tốt đầu tiên rơi lên người hắn thì kém hơn rất nhiều.
Trong lòng Hàn Sơn Khách không khỏi kinh hoàng, hắn biết rõ đó là do tuổi thọ của mình đã tổn thất không ít, bất kể là người hay thực vật, tốc độ sinh trưởng ở mỗi giai đoạn đều khác nhau.
Một người trưởng thành lớn lên chắc chắn không nhanh bằng một đứa bé lớn lên.
Nói cách khác, Hàn Sơn Khách đánh trận này với Lục Cảnh, thời gian chưa đến một chén trà, mà đã mất đi một giai đoạn trong cuộc đời.
Hàn Sơn Khách không còn cảm giác kiếm được như trước, hắn đúng là muốn mạnh lên, nhưng không phải dùng mạng để đổi.
Tuy rằng có thân thể mới, hắn đã trường thọ hơn người bình thường không biết bao nhiêu lần, nhưng không có ai sống nghìn năm mà không thấy đau lòng.
Rất nhanh Hàn Sơn Khách liền chuyển đau lòng thành giận dữ, đây là lần đầu tiên hắn thực sự tức giận.
Há miệng phun ra một mảng lớn hương hoa, trước tiên ép Lục Cảnh ra, để mình bò dậy từ dưới đất, tiếp đó Lục Cảnh thấy tóc của Hàn Sơn Khách bỗng bắt đầu điên cuồng sinh trưởng, hóa thành từng sợi dây leo nhỏ bé, những dây leo đó mọc lên rất nhiều những điểm lồi nhỏ.
Từ những điểm lồi đó không mọc ra cành lá, mà là từng chiếc gai ngược sắc bén, chỉ nhìn từ xa thôi đã làm người ta cảm thấy lạnh sống lưng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận