Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 277: Tranh đồ

Chương 277: Tranh đồ Mặc dù Trịnh giáo thụ không chắc chắn Lục Cảnh có đạt đến Trúc Cơ hoàn mỹ hay không, nhưng kết quả kiểm tra sau khi Lục Cảnh Trúc Cơ là sự thật. Chưa đến một hơi thở phù lục đã cháy hết, không chỉ là người mới nhanh nhất mà có lẽ là kỷ lục tốc ký nhanh nhất trong lịch sử tu hành. Bốn vị giáo tập tận mắt chứng kiến đều vô cùng chấn động! Đặc biệt khi nghĩ đến lúc Lục Cảnh mới vào thư viện, rõ ràng được đo không hề có sự thân hòa với bí lực, bốn người lại càng chấn động mạnh mẽ hơn. Nên biết chữ mà Lục Cảnh viết lúc trước được Trịnh giáo thụ cẩn thận cất giữ, đến nay không hề có dấu hiệu biến sắc nào. Lẽ nào... Điều kiện tất yếu của Trúc Cơ hoàn mỹ là thiếu sự thân hòa với bí lực sao? Trịnh giáo thụ luôn dạy về bí lực nên rất nhạy cảm với vấn đề này, không tự chủ được suy tư. Nhưng dù từ kinh nghiệm nghiên cứu nhiều năm hay trực giác mách bảo, đáp án này đều quá hoang đường. Đầu tiên, người không có sự thân hòa với bí lực không thể tu luyện, đừng nói là Trúc Cơ, Trúc Cơ hoàn mỹ càng không thể nào. Trịnh giáo thụ nghĩ một hồi nhức đầu cũng không tìm ra đáp án, dứt khoát hỏi Lục Cảnh, "Rốt cuộc ngươi đã tu luyện như thế nào, có thể kể lại những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này cho chúng ta nghe không?"
Trải qua một thời gian dài, Lục Cảnh đã sắp xếp ổn thỏa lời giải thích. Hắn kể cho Trịnh giáo thụ và mọi người chuyện Vương Uyển đã làm với mình hôm đó, nhưng giấu việc trước đây hắn nuốt một phần Thiên Nhất Sinh Thủy. Phần này thực sự khó giải thích, nên đổi thành Vương Uyển ép hắn nuốt một loại độc dược nào đó.
Trịnh giáo thụ và ba người kia nghe xong liên tục biến sắc. Là người trong tu hành, bọn họ đều hiểu rõ sự đáng sợ của hư quỷ. Đây chính là đòn sát thủ được luyện chế chuyên để đối phó bọn họ, một khi mắc lừa thì hầu như không có sức phản kháng, hơn nữa ngày thường khó lòng phòng bị. Quá trình luyện chế hư quỷ rất tàn nhẫn khiến Trịnh giáo thụ nhớ lại người mà hai tháng trước mình đã gặp, còn có cây thần b·út trong tay hắn, không khỏi thở dài. Thiên hạ r·u·ng chuyển, ngay cả những giáo tập chuyên tâm dạy học trong thư viện như bọn họ cũng cảm nhận được một cơn mưa gió sắp đến. Nhưng chuyện này chủ yếu vẫn là việc của ti t·h·i·ê·n giám, Trịnh giáo thụ sau đó lại tập trung từ góc độ nghiên cứu bí lực, phân tích nguyên nhân giúp Lục Cảnh hoàn thành Trúc Cơ một cách thần kỳ. Phần lớn những điều ông nói không khác mấy suy đoán trước đó của Lục Cảnh. Nhưng khi nhắc đến thần hồn, Trịnh giáo thụ trầm ngâm một lát rồi hỏi, "Ngươi nói thần hồn của ngươi không tham gia quá trình lập đỉnh và khai hỏa sao?"
"Hình như là vậy." Lục Cảnh nghĩ một chút rồi nói, "Có vấn đề gì không?"
Hắn Trúc Cơ quá nhanh, căn bản không giống người thường mất cả trăm ngày. Mà trong thời gian đó, Lục Cảnh luôn ở thế bàng quan, hoàn toàn không hiểu sao đã Trúc Cơ, đúng là tai bay vạ gió.
"Không có thần hồn tham gia thì không thể nào lập đỉnh." Trịnh giáo thụ dứt khoát nói, "Đây là t·h·iết luật của giới tu hành, không ai có thể vi phạm."
"Vậy ý ngài là ta chưa Trúc Cơ?" Lục Cảnh tỉnh táo nói.
"Không phải, ngươi đã Trúc Cơ, nhưng ta nghĩ rằng, thần hồn Trúc Cơ của ngươi rất có thể là đến từ con hư quỷ kia. Nghe ngươi miêu tả, nó vẫn còn thần trí, không, nói chính xác là khi còn sống hắn vốn là người. Dù bị rút một hồn, hồn p·h·ách còn lại không khác gì chúng ta. Cho nên cái bí đỉnh trong đan điền của ngươi có thể do thần hồn của nó tạo thành."
"Vậy... Có gì khác biệt không?"
"Ngươi gặp phải vấn đề gì không?" Trịnh giáo thụ hỏi lại, "Ví dụ như cảm giác bí lực khó dùng hoặc là không thể khống chế bí đỉnh."
Lục Cảnh đúng là có vấn đề, nhưng hắn biết rõ chuyện này không liên quan đến bí đỉnh mà do lỗi game. Thế nên lắc đầu.
"Vậy chắc không có gì trở ngại." Trịnh giáo thụ nói, "Dù sao nó cũng ở trong đan điền của ngươi. Cái bí đỉnh đó đã sinh ra ở đó, đương nhiên thuộc về ngươi. Tất nhiên tình huống của ngươi rất hiếm thấy. Ta dạy sách bao nhiêu năm nay, chưa thấy ai gặp phải. Sách cổ của tiền nhân cũng không có ghi chép nào. Sau này nếu có gì bất thường thì hãy đến tìm ta."
"Vâng."
Lục Cảnh thấy Trịnh giáo thụ lấy ra một danh sách, mở ra tìm tên mình, trịnh trọng viết chữ Giáp phía sau, rồi thêm hàng chữ nhỏ ở bên cạnh, hư hư thực thực hoàn mỹ. Sau khi hạ b·út, ông nhìn Lục Cảnh, cùng với đó ba vị giáo tập khác cũng nhìn Lục Cảnh. Trên mặt họ vẫn còn nét kinh ngạc chưa tan, nhưng trong mắt lại có thêm những thứ khác.
Lòng Lục Cảnh thắt lại, sinh ra cảm giác bất ổn, vội nói, "Mấy vị lão sư, ta đã hứa với Thôi giáo thụ trên lớp là sẽ thay mặt ti t·h·i·ê·n giám đến hoàng cung hỗ trợ làm một pháp sự, bây giờ kết quả Trúc Cơ đã có rồi, vậy ta xin phép đi trước."
"Không vội không vội, còn 2 canh giờ nữa mới đến tiệc tối." Thôi giáo thụ cười híp mắt nói, "Ngồi thêm chút nữa đi, chúng ta còn vài chuyện muốn hỏi ngươi."
"A, chuyện gì?" Nghe vậy Lục Cảnh chỉ có thể gắng ngồi lại.
"Trước đây ngươi chưa bước vào con đường tu hành nên ta và các giáo tập khác chưa hỏi ngươi về phương hướng tu luyện sau này. Nhưng hiện tại ngươi đã hoàn thành Trúc Cơ, còn là loại A nữa, đương nhiên chuyện này cần phải suy nghĩ thật kỹ." Thôi giáo thụ nói tiếp.
Khi Thôi giáo thụ vừa nói xong, Lục Cảnh chưa kịp trả lời thì ánh mắt các giáo tập khác nhìn hắn đã trở nên nóng bỏng. Trong buổi kiểm tra đầu vào, Lục Cảnh đã thể hiện rất xuất sắc, thậm chí còn hơn cả Yến Quân. Điều này khiến không ít giáo tập đặt kỳ vọng vào hắn. Nhưng đáng tiếc không lâu sau, hắn lại bị phát hiện không có sự thân hòa với bí lực, không thể bước vào con đường tu hành. Các giáo tập chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ ý định thu Lục Cảnh làm đệ tử. Nhưng hiện tại Lục Cảnh lại kỳ tích hoàn thành Trúc Cơ, mà rất có thể là Trúc Cơ hoàn mỹ trong truyền thuyết. Điều này khiến trái tim họ lần nữa nóng lên. Vị giáo tập chuyên làm phù lục cho thư viện là người nóng vội nhất. Ông ta nói, "Đến chỗ ta đi. Ta sẽ truyền thụ cho ngươi cách vẽ phù lục. Còn có nhiều phù lục ngươi không thể học được ở trên lớp đâu. Ngươi nghĩ mà xem, ngày sau ngươi ra ngoài, mang theo cả một chồng phù lục, gặp địch thì cứ ném ra, cả thiên hạ ai còn là đối thủ của ngươi?"
"Lão Vương lại tránh nặng tìm nhẹ rồi. Ha ha, chỉ nói cái lợi của phù lục mà không nói cái hại. Một tấm bùa chú ở chỗ ngươi tốn bao nhiêu tiền bạc? Còn mang cả chồng ném ra ngoài, sợ rằng một lần liền khuynh gia bại sản," Một vị giáo thụ khác phản bác, "Học luyện khí mới là con đường làm giàu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận