Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 186: Ta muốn cái này

Lúc Lục Cảnh ba người trở lại thư viện thì trời đã tối hẳn, nhưng đám học sinh vẫn còn nhiệt tình thảo luận về kết quả trận thi đấu nhỏ lần này.
Độ khó của trận thi đấu nhỏ năm nay rõ ràng cao hơn mọi năm, số người giải được 3 đề chưa tới một nửa, giải được 6 đề chỉ có 8 người, và chỉ có Lục Cảnh, Yến Quân và Hạ Hòe là giải xong cả 7 đề.
Trong đó, Yến Quân thì không có gì đáng nói, vốn dĩ nàng vẫn luôn là người giỏi nhất trong thế hệ trẻ, mọi người đã có chút chai lì với những gì nàng thể hiện. Thấy nàng một đường vượt ải trảm tướng, luôn đứng nhất trong trận thi đấu nhỏ, bỏ xa các đối thủ khác, đa phần mọi người đều cảm thấy đó là chuyện đương nhiên.
Còn đối với Hạ Hòe, mọi người có nhiều sự ngưỡng mộ và kinh ngạc hơn, Hạ Hòe là một trong hai người duy nhất chưa hoàn thành trúc cơ trong trận thi đấu nhỏ này, mấy đề đầu nàng còn không có gì nổi bật, xếp thứ hơn 10, nhưng về sau lại vượt lên, liên tục vượt mấy người, nhất là ở đề thứ 6, biểu hiện vô cùng kinh người. Một mình nàng làm xong chuyện cần hai người phối hợp, nếu không phải chờ Lục Cảnh, chênh lệch giữa nàng và Yến Quân cũng chỉ là thời gian uống cạn nửa chén trà, tư chất tu luyện của nàng quả thực mạnh đến đáng sợ.
Đương nhiên, điều kỳ lạ nhất vẫn là Lục Cảnh, hắn là người duy nhất trong thư viện không tu luyện bí lực, chẳng biết đầu óc thế nào lại tham gia trận thi đấu nhỏ. Điều kỳ lạ hơn là hắn lại giải được toàn bộ 7 đề trong trận thi đấu nhỏ lần này. Đến nay vẫn còn rất nhiều người cảm thấy khó tin, nhất là khi nghĩ đến có không ít người đến đề thứ hai, thứ ba cũng không giải được, thậm chí có người xui xẻo ngã ngựa ngay ở đề thứ nhất.
Nghĩ đến mình khổ luyện hơn 3 tháng trời, cuối cùng không những vẫn thua một người bình thường không có chút bí lực nào, mà còn bị đối phương bỏ xa như vậy, trái tim tu đạo của bọn họ cũng không khỏi dao động. Cảm giác như cả người mình đều rạn nứt, nhìn ánh mắt Lục Cảnh cũng phức tạp đủ kiểu.
"Gã này có phải cố tình đến chọc tức bọn ta không?", "Có cần phải làm đến mức này không?" kiểu nghị luận không ngớt vang lên.
Hơn nữa không lâu sau, lại có người tung ra tin tức kinh thiên động địa, nói là nghe ngóng được từ giáo tập khác, độ khó trận thi đấu nhỏ đột nhiên tăng cao cũng là vì Lục Cảnh. Nghe nói là Hoàng giám viện muốn làm khó Lục Cảnh, cố ý sửa đề thi vào đêm hôm trước, kết quả chính chủ không hề bị làm khó thì thôi, những học sinh khác tham gia trận thi đấu nhỏ lại bị vạ lây, đau đầu với 7 đề khó nhằn. Thế là khi nhìn kẻ cầm đầu bọn họ cũng chẳng có sắc mặt tốt gì.
Lục Cảnh gãi đầu, hắn cũng biết lần này mình hơi kéo cừu hận. Giống như là bạn có một thằng học sinh lưu manh bất học vô thuật trong lớp, trốn học, đánh nhau đọc manga...tóm lại là không học, sau đó đến thi giữa kỳ, đám học sinh chăm chỉ đọc sách ngày đêm muốn cho cái thằng học sinh kém này một trận ra trò. Ai ngờ thành tích ra lò, tất cả đều ngã ngửa, phát hiện ngay cả một thằng lưu manh mà mình còn không thi nổi, vậy sự đả kích lớn đến nhường nào có thể nghĩ mà biết.
Cũng may Hoàng giám viện và Trịnh giáo thụ không có nấn ná bên ngoài quá lâu, rất nhanh đã trở lại thư viện. Sau khi hỏi thăm từng người về tiến độ của 5 học sinh giải được đề thứ 7 ngoài Lục Cảnh ba người, sắp xếp thứ tự cho bọn họ, rồi chọn ra thêm hai người suýt giải được đề thứ 6. Thế là mười hạng đầu của trận thi đấu nhỏ lần này đã có kết quả.
Trong ánh mắt mong chờ của mọi người, Hoàng giám viện lấy ra phần thưởng của trận thi đấu nhỏ. Tổng cộng có mười món, gồm hai kiện bảo binh, ba tấm phù lục, bốn bình nhỏ và một quyển sách nhỏ.
Cuối cùng đa phần ánh mắt đều đổ dồn vào bốn bình nhỏ kia, hoặc chuẩn xác hơn là hai bình nhỏ trong đó. Bảo binh hay phù lục cũng hấp dẫn, nhưng so ra chúng vẫn chỉ là vật ngoài thân. Còn hai bình nhỏ kia đựng đan dược có thể trực tiếp giúp ích cho việc tu hành của họ, đó mới là điều quan trọng.
Về phần quyển sách nhỏ, đó là quyển tên "Long Môn Ngư Ảnh" ghi lại pháp môn thủy độn và các ý chính tu hành, cũng có không ít người hứng thú, chỉ là hiện tại đại bộ phận học sinh không thiếu pháp quyết để tu luyện. Thực tế là phần lớn các pháp thuật được lão sư trong học đường truyền dạy họ còn chưa tu luyện đến nơi đến chốn, ví dụ như ẩn thân thuật của rất nhiều người trong trận thi đấu nhỏ lần này không vượt qua được, mắc kẹt tại đề thứ ba.
Phải biết rằng đây vẫn là trong thư viện, nếu đến những nơi bí lực mỏng manh bên ngoài, không những uy lực pháp thuật giảm mà độ khó thi triển cũng tăng lên rất nhiều, nếu không khổ luyện 2-3 tháng, căn bản rất khó mà thành công thi triển được một đạo pháp thuật ở bên ngoài. Việc tìm hiểu tường tận pháp thuật càng cần nhiều thời gian hơn nữa, do đó rất nhiều người hiện tại đã bắt đầu chọn phép trừ, có mục đích từ bỏ tu luyện một số pháp thuật.
Thủy độn tuy tốt, nhưng người còn dư sức để tu hành thực sự không nhiều, ngoài ra hai bình nhỏ khác có vẻ như đựng nguyên liệu luyện đan quý hiếm. Lúc này không ít người bắt đầu âm thầm đánh giá giá trị của mười món đồ vật trước mắt.
Và cuối cùng bình nhỏ đựng Trúc Cơ Đan được gần như tất cả mọi người xếp ở vị trí thứ nhất. Viên đan dược này sau khi trúc cơ dùng vào, tuy không thể hoàn toàn thay đổi kết quả trúc cơ, nhưng thực sự có thể bù đắp sai sót đã phạm hoặc tiên thiên bất túc ở một mức độ nhất định. Đây là một loại đan dược rất quý hiếm, dù trong thư viện số lượng cũng rất ít, hơn nữa độ khó luyện chế rất lớn, vật liệu phức tạp, cơ bản mỗi một khóa chỉ có một viên Trúc Cơ Đan được đưa ra làm phần thưởng cho học sinh.
Cho nên sau khi thấy viên Trúc Cơ Đan kia rất nhiều người nuốt nước bọt, đáng tiếc họ cũng chỉ có thể nghĩ trong lòng mà thôi, vì họ biết rõ thứ này nhất định thuộc về Yến Quân, người luôn đứng đầu tất cả mọi người.
Kết quả một lúc sau, bọn họ lại nghe Hoàng giám viện tuyên bố, "Người đứng nhất trận thi đấu nhỏ lần này, Lục Cảnh, mời lên trước chọn thứ mình muốn đi."
Tất cả mọi người nghi ngờ tai mình có vấn đề, lúc trước họ chỉ biết Lục Cảnh, Yến Quân và Hạ Hòe là 3 người giải được 7 đề, nhưng không biết thứ tự cụ thể của 3 người. Nhưng trong mắt đại đa số người, Yến Quân vẫn luôn là người đứng nhất như thường lệ, không có gì phải bàn cãi, còn về Lục Cảnh và Hạ Hòe thì khó nói hơn, hai người bọn họ dù sao ngày thường cũng rất thân thiết, ai đứng thứ 2, ai đứng thứ 3 thật sự cũng không có gì khác biệt.
Nhưng kết quả cuối cùng lại khiến tất cả mọi người chấn kinh, không thể nào? Ngay cả Yến Quân lần này cũng bại dưới tay hắn sao? Vậy chẳng phải là nói, những người tu hành trong trận thi đấu nhỏ lần này toàn quân bị diệt, tất cả đều bị hắn giẫm dưới chân sao?
Nghĩ tới đây sắc mặt của nhiều học sinh vốn đã rất khó coi nay càng thêm tệ hơn. Còn có không ít người đang đau lòng cho viên Trúc Cơ Đan kia, đồ tốt như vậy sao lại rơi vào tay kẻ không có tư chất tu luyện? Bất quá như vậy chẳng phải là có nghĩa là về sau mọi người có cơ hội mua lại viên đan dược trân quý này từ tay hắn sao?
Tâm tư mọi người không khỏi bắt đầu xao động.
Có điều sau đó họ đã thấy Lục Cảnh chỉ vào một cái bình nhỏ khác, mở miệng nói, "Ta muốn cái này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận