Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 207: Quái lực cái búa

Chương 207: Cái búa quái dị Lục Cảnh đuổi tới tiền trang thì thấy một đám người trong giang hồ đang vây quanh căn phòng kia. Nhưng vì trước đó đã liên tiếp làm bị thương 3 người, những người còn lại cuối cùng cũng khôi phục lý trí, không tiếp tục xông vào chịu trận. Còn Hàn bá trong tay chỉ có một chiếc búa, căn bản không thể đối phó với nhiều người như vậy bên ngoài, lại thêm việc ba nhát búa vừa rồi khiến cả người hắn như già thêm mười tuổi, trong lòng không khỏi sinh ra một nỗi tuyệt vọng, biết rằng hôm nay có lẽ khó mà thoát được.
Dù vậy, Hàn bá vẫn cảm thấy có chút không cam tâm, trong lòng hắn còn một cuốn bí tịch luyện chế kỳ vật, tuy chỉ là tàn quyển, phía trên ghi lại vỏn vẹn bốn phương pháp luyện chế kỳ vật, nhưng chỉ cần hắn có thể trốn qua kiếp này, hắn có thể nhờ vào bốn kỳ vật này trở thành một thương nhân giàu có bậc nhất. Đạt được tất cả những gì hắn muốn. Hắn từng rất ngưỡng mộ Vương Uyển, ngưỡng mộ cái sức mạnh có thể làm đảo lộn hiện thực không thể tưởng tượng kia của nàng. Giờ thấy bản thân cũng sắp có được sức mạnh ấy, ai ngờ vận mệnh lại trêu đùa một vố tàn khốc.
Hàn bá còn đang nghĩ cách chạy trốn, thì nghe ngoài cửa vang lên tiếng huyên náo, sau đó những người trong võ lâm liền nhao nhao lên tiếng, kêu la hét lớn: “Lục đại hiệp, ngài lão nhân thật sự đã về Ổ Giang thành sao!”, “Ta, Trịnh môn chủ của Thiết Y Môn nghe nói ngài muốn bắt người, lập tức liền kêu anh em chúng ta đến giúp!”, “Lục đại hiệp, ngài còn nhớ ta không, ta là Thẩm Thạch của Tam Hổ Đường, trước đây từng nói chuyện với ngài một câu, giờ là hai câu!”, “Ta là Hồng Nha Tử của Tháp gia thôn...”, “Mạc Thập Tam Nương của Kim Hoàn Cốc bái kiến Lục đại hiệp, ta vừa đi ngang qua Ổ Giang Thành, nghe nói Lục đại hiệp đang trừ hung nên đến đây góp sức”.
Lục Cảnh thấy vậy cũng đành phải lần lượt đáp lễ mọi người, sau đó chọn người thanh niên tự xưng là Thẩm Thạch của Tam Hổ Đường để hỏi han. Thẩm Thạch rất kích động, bởi vì phát hiện đêm nay mình không những nói với Lục Cảnh được hai câu, mà có vẻ còn có thể nói đến câu thứ ba, câu thứ tư... sau này trước mặt người khác có thể huênh hoang rồi. Vì quá kích động, giọng của hắn nghe còn lanh lảnh hơn ngày thường, nói: “Lão đầu kia đã liên tiếp làm bị thương người của chúng ta, trong đó có một cao thủ tam lưu của Kim Ngọc Lâu, hiện đang điều tức ngồi thiền.”, “Còn hai người kia đâu?” Lục Cảnh hỏi. “Đều bị nội thương cả, một người nặng hơn, một người nhẹ hơn, đã được đưa đi chữa trị. Võ công của lão đầu kia có chút tà môn, rõ ràng ba người bọn ta không hề tiếp xúc với hắn, chỉ cần bước vào cửa, hắn cầm chiếc búa vung lên là người chúng ta không hiểu sao lại bị thương.” Thẩm Thạch nói, “Mọi người vừa rồi còn đang suy đoán, hắn hẳn là người trong ma đạo, tu luyện một loại công phu cách sơn đả ngưu rất lợi hại”.
Lục Cảnh trong lòng hiểu rõ vấn đề nằm ở chiếc búa trong tay Hàn bá, rất có thể đó cũng là một kỳ vật, và rất có thể hơn ba tháng trước, Tô Giả đã c·hết dưới chiếc búa này. Điều này cũng giải thích tại sao vết thương chí mạng ở sau đầu Tô Giả lại là do vật độn khí gây ra. Chỉ là bất kể là Ngỗ tác hay hắn và Yến Quân, đều đã nghi ngờ kẻ dùng chùy đồng Cảnh Nam của Thiên Mã tiêu cục trước tiên, hoàn toàn không nghĩ rằng một người không biết chút võ công nào lại ra tay.
Ba người bị thương, hai người đã được đưa đi, Lục Cảnh đến trước mặt vị cao thủ tam lưu của Kim Ngọc Lâu, duỗi tay ra đỡ sau lưng hắn. Vị cao thủ Kim Ngọc Lâu đang nhắm mắt điều tức, nội lực trong cơ thể vô ý thức muốn phản kích, nhưng sau đó bên tai liền vang lên giọng của Lục Cảnh: “Thả lỏng.” Thế là hắn vội vàng thu chân khí lại, rồi cảm thấy một luồng nội lực hùng hậu khó tin, lại dị thường ôn hòa đang du đãng một đại chu thiên trong kinh mạch của hắn, vết thương ở bụng cũng lập tức lành được ba bốn phần.
“Đa tạ Lục đại hiệp ra tay tương trợ!” Cao thủ Kim Ngọc Lâu mở mắt cảm kích nói. Dù chỉ là ba bốn phần, nhưng đó là phần thương tổn tạng phủ phiền toái nhất, còn những tổn thương khác chỉ cần tĩnh dưỡng là được.
Lục Cảnh cũng mượn cơ hội chữa thương này cảm nhận uy lực công kích của chiếc búa kia, cảm thấy nếu mình dùng Hỏa Lân Giáp thì không vấn đề gì, thế là vỗ vai cao thủ Kim Ngọc Lâu rồi đi về phía căn phòng của Hàn bá. Thấy Lục Cảnh định ra tay, một đám người trong võ lâm xung quanh lập tức phấn khích. Bọn họ nhiều người như vậy mà không làm gì được Hàn bá, nếu nói trong lòng không có bực tức là điều không thể, giờ đây đều chờ xem Lục Cảnh ra tay dạy dỗ cái tên yêu ma đạo tặc kia. Hơn nữa được tận mắt quan sát một tuyệt đỉnh cao thủ động thủ là cơ hội rất khó có được, biết đâu lại có thể ngộ ra được gì đó.
Nhưng những người có ý định này cuối cùng sẽ thất vọng. Lục Cảnh đẩy cửa bước vào, Hàn bá lập tức không chút do dự vung chiếc búa trong tay, nhưng mà lần này “cách sơn đả ngưu” lại không hề có tác dụng. Hàn bá liên tiếp vung năm búa, nhưng Lục Cảnh ngay cả bước chân cũng không hề dừng lại, ngược lại Hàn bá càng lúc càng tệ, sắc mặt trở nên vô cùng kém, toàn thân thở hổn hển, cả người già yếu hẳn đi.
Giờ phút này, hắn mới thấu hiểu nỗi tuyệt vọng của Vương Uyển khi hư quỷ thất thủ. Sao có thể như vậy! Hàn bá trừng lớn mắt, dường như không hiểu vì sao chiếc búa trong tay lại mất tác dụng, thế là hắn liều chút hơi sức cuối cùng, vung về phía đầu Lục Cảnh.
Lần này hắn cuối cùng đã nhìn rõ một vài thứ, chỉ thấy dưới làn da của Lục Cảnh hiện ra một mảng lớn các đường vân đỏ như lân phiến. Rồi cỗ quái lực mà chiếc búa phát ra nhẹ nhàng bị ngăn lại. Lục Cảnh đã đến trước mặt hắn. Như đã đoán trước được kết cục, thân thể Hàn bá bắt đầu run rẩy, lát sau thét lên: “Ngươi...ngươi không thể g·iết ta, ta... ta chỉ làm theo phân phó của chủ nhân thôi, là Vương Uyển sai ta g·iết tướng công của nàng, bởi vì Tô Giả vô tình phát hiện ra bí mật của nàng. Sau đó hắn uy hiếp nàng, muốn nàng giao ra phương pháp chế tác mấy thứ kia, thế là Vương Uyển dứt khoát nghĩ cách dụ Tô Giả ra ngoại thành, bảo ta giết hắn. Ta từ đầu tới cuối cũng chỉ làm theo lệnh thôi!”
Lục Cảnh nhưng không hề dao động, trực tiếp dùng thiền trượng đập vỡ đầu Hàn bá, thấy hắn chỉ còn lại hơi thở cuối cùng, Lục Cảnh ghé sát tai Hàn bá nói nhỏ: “Ngươi đã trung thành như vậy, vậy xuống dưới tiếp tục hầu hạ chủ tử của mình đi, đây cũng là di mệnh cuối cùng của nàng, ta đáp ứng nàng.”
Nghe vậy trong mắt Hàn bá lóe lên vẻ sợ hãi, nhưng đã không nói được gì nữa, con ngươi trợn to rồi chết cứng. Lục Cảnh bước ra khỏi phòng, đối với đám quần hùng đang còn kinh hãi bên ngoài nói: “Mọi người đều đã nghe thấy, nghi phạm Hàn bá đã thừa nhận việc s·át h·ại Tô Giả, chủ tiệm vải của Tô gia, việc này không liên quan đến Thiên Mã Tiêu Cục, mong rằng sau này các vị có thể làm chứng cho Thiên Mã tiêu cục”. Mọi người nghe vậy liền đồng ý, đúng vậy, những lời cuối cùng trước khi c·hết của Hàn bá bọn họ đều nghe được, có điều không hiểu ý hắn khi nói đến việc chế tạo đồ vật kia là gì, nhưng nếu Tô gia là mở tiệm vải thì hẳn là liên quan đến dệt vải rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận