Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 144: Người giấy

Chương 144: Người giấy
Lục Cảnh vốn định nửa đêm sẽ về thư viện, nhưng khi hắn đứng trước tiểu viện của mình thì mặt trời đã lên cao. Lúc này, phần lớn học sinh trong thư viện đã đi nghe giảng. Lục Cảnh hôm nay không có tiết học, nhưng nghĩ đến đêm qua cùng Cố Thải Vi cả đêm dài trò chuyện huyên thuyên, hắn cảm thấy mình hơi quá phóng túng. May mắn, hắn đã là cao thủ nhất lưu, thể lực phi thường tốt, chỉ cần ngủ hai canh giờ là lại tỉnh táo, nếu là ở kiếp trước, chắc chắn giờ này hắn đi đường còn lảo đảo.
Lục Cảnh đưa mèo đen và A Mộc vào trong sân, còn mình thì chuẩn bị luyện Hỏa Lân Giáp nửa ngày, sau đó đến tàng thư lâu tiếp tục sắp xếp tàng thư. Nhưng vừa mới luyện chưa đến một khắc, đã có khách đến thăm. Thời gian đầu Lục Cảnh mới đến thư viện cũng có không ít người hâm mộ đến bái phỏng hắn, cả học sinh lẫn giáo thụ đều không ít, nhưng từ khi chuyện hắn không có thiên phú tu luyện bí lực bị lộ ra, số người đến tìm hắn liền ít hẳn đi, đến nay ngoài Dương Đào và Hạ Hòe thì hầu như không còn ai.
Không phải tất cả đều là vì bợ đỡ, chủ yếu là mọi người đoán rằng Lục Cảnh sau cú sốc lớn như vậy, tâm trạng sẽ không tốt, chắc không muốn gặp khách nên không đến làm phiền hắn. Mà Lục Cảnh cũng vui vẻ vì có được sự thanh nhàn này. Nhưng lần này người đứng ngoài lại là vị khách quý hiếm thấy. Lục Cảnh mở cửa, thấy Ngô Hàn với khuôn mặt đen nhẻm, hơi bất ngờ: "Ngô đại thúc, sao ngươi lại tới đây?"
Ngô Hàn không trả lời câu hỏi của Lục Cảnh mà nhìn kỹ Lục Cảnh từ trên xuống dưới một lượt, rồi mới thần sắc cổ quái nói: "Tiểu tử ngươi rốt cuộc có mị lực gì mà khiến ai cũng quan tâm ngươi vậy?"
"Mọi người quan tâm ta, quan tâm ta cái gì?" Lục Cảnh nghe câu nói không đầu không cuối này thì có chút khó hiểu.
"Ngươi biết không, trong thư viện ngoài giáo tập, tạp dịch và học sinh ra thì còn có không ít tiền bối ẩn cư, đa phần là những cao nhân của ti thiên giám trước đây."
"Cũng có một số thân phận tương đối phức tạp, do người có tuyệt kỹ hoặc năng lực đặc biệt được các đời Thiếu giám mời về, trường hợp trước thì còn đỡ, trừ trường hợp đặc biệt như Diệp tiền bối, nhiều giáo tập cũng đều biết hoặc từng nghe danh tiếng của họ, còn trường hợp sau thì lại rất thần bí."
"Nhất là nhiều người sau khi vào thư viện liền đổi tên, dứt khoát với thân phận trước kia, nếu do một Thiếu giám đương nhiệm nào đó chiêu mộ thì còn có thể truy ra dấu vết, đáng sợ nhất là do Thiếu giám trước đây đưa vào, mà vị Thiếu giám đó lại đã qua đời, như vậy thì rất phiền phức."
"Những người này nội tình không ai biết rõ, thư viện gọi họ là người giấy." Ngô Hàn chẳng hiểu sao lại đột nhiên nói đến lịch sử của thư viện.
"Người giấy?"
"Bởi vì hiện tại bọn họ giống như một tờ giấy trắng, không ai nhìn ra được gì cả," Ngô Hàn giải thích, "Thậm chí trong thư viện rốt cuộc có bao nhiêu người giấy, cũng không ai có thể nói rõ."
"Có một số người giấy thích nói chuyện phiếm, thậm chí chủ động tiếp xúc với tân sinh, hay là với mấy giáo tập trong thư viện, nếu trò chuyện hợp ý thì còn cho chút đồ, chỉ là khi nói đến chuyện liên quan đến quá khứ thì họ sẽ lập tức im miệng, hoặc là nhìn đông ngó tây mà nói sang chuyện khác."
"Cũng có những người giấy chỉ an phận sống cuộc đời mình, không tiếp xúc với ai, cũng không ra khỏi thư viện." Ngô Hàn nói đến đây thì dừng một chút rồi nhìn Lục Cảnh.
"Ta nói nhiều như vậy, là muốn nói cho ngươi biết phần lớn người giấy đều rất thần bí, thân phận phức tạp, dù là mấy lão giáo sư trong thư viện, cũng chưa chắc đã quen được mấy người giấy, nhưng mà..." Ngô Hàn xoay chuyển câu chuyện. "Đúng là cũng có người quen biết với không ít người giấy."
"Ví dụ như Ngô đại thúc ngươi sao?" Lục Cảnh phản ứng rất nhanh, lập tức đoán ra đáp án.
Ngô Hàn làm vườn trong thư viện, rau quả tốt đều do ông đưa đi khắp nơi, ngay cả Diệp Cung Mi cũng quen biết ông. Còn đám người giấy kia tuy được gọi là người giấy nhưng không phải thật sự làm bằng giấy, họ cũng cần ăn uống nên tự nhiên cũng quen Ngô Hàn. Nhưng Lục Cảnh vẫn không hiểu vì sao Ngô Hàn đột nhiên nhắc đến chuyện này. May mắn là Ngô Hàn cũng không vòng vo mà nói thẳng: "Trước khi ngươi đến bái phỏng Diệp tiền bối, không lâu sau thì Diệp tiền bối lại rất hiếm khi rời khỏi trận pháp của nàng, tìm tới ta hỏi có biết người giấy nào có thể giúp ngươi tăng tư chất tu luyện không."
"Ừm?" Lục Cảnh nghe vậy thì lộ ra vẻ cười khổ, hắn không ngờ Diệp Cung Mi dù ngoài miệng nói chỉ truyền cho hắn thuật ngự thú và một phần thuật giang hồ, nhưng lại âm thầm quan tâm đến chuyện tu luyện bí lực của hắn. Hơn nữa lại còn không nói cho hắn, cứ thế đi tìm Ngô Hàn. Đối với người khác thì đây là một ân huệ lớn, nhưng với Lục Cảnh thì không phải chuyện gì tốt.
Lục Cảnh chưa kịp mở miệng từ chối, thì Ngô Hàn đã nói tiếp: "Không chỉ có Diệp tiền bối, sau đó còn có 4 người khác cũng đến hỏi ta câu hỏi tương tự."
"Còn 4 người, là ai?" Lục Cảnh nghe vậy lập tức cảnh giác. Một mình Diệp Cung Mi đã đủ làm hắn đau đầu rồi, Lục Cảnh không ngờ còn có 4 người đang có ý đồ với hắn. Hắn còn tự kiểm tra kỹ lưỡng mình nhiều lần, xác nhận mọi nguy cơ đều đã được loại bỏ, mới có thể thảnh thơi được mấy ngày. Ai ngờ vừa mới bình tĩnh lại thì đã có vấn đề mới xuất hiện! Lục Cảnh đột nhiên giật mình, như bị ai dội cho một gáo nước lạnh vào đầu.
Quả là cẩn thận mấy cũng vẫn có sơ hở, hắn tưởng rằng mình không học khóa bí lực, không tiếp xúc với những thứ liên quan đến bí lực, thì sẽ không dính líu gì đến bí lực nữa, ai ngờ lại coi thường những người bên cạnh, bọn họ vậy mà có người muốn giúp hắn tu luyện, còn giấu diếm hắn mà làm. Lục Cảnh hiện tại có muốn tức giận cũng không được, dù sao muốn nói gì thì điểm xuất phát của những người kia vẫn là tốt, cũng xem như quan tâm hắn thật lòng, chỉ là bọn họ không hiểu rõ tình hình của hắn, chỉ là đang làm trở ngại chứ không giúp gì được.
May mắn phát hiện kịp thời, nếu không có khi Lục Cảnh đã bị bọn họ làm một hồi mà phải vào nhà xác rồi. Bình tĩnh lại, Lục Cảnh suy nghĩ một chút thì đã có phán đoán trong lòng, liền nói với Ngô Hàn: "Để ta đoán xem, trong số đó có Hạ Hòe và Dương Đào phải không?"
Ngô Hàn gật đầu: "Không sai, hai người bọn họ xem ra đều rất quan tâm đến ngươi, không biết đã thăm dò ra tên ta từ đâu, hôm qua lúc trời nhá nhem thì đã đến tìm ta rồi."
"Còn có... Xi phải không?" Lục Cảnh bất đắc dĩ xoa thái dương, nữ nhân kia không có chút kiến thức nào, cứ ngày nào cũng đòi ở chung luyện khí với hắn. Lục Cảnh đã khéo léo lấy lý do không tu luyện được bí lực để từ chối nàng rồi, nhưng bây giờ xem ra thì nàng ta vẫn không từ bỏ, lại còn muốn tìm cách giúp hắn có thể luyện bí lực. Còn một người nữa thì Lục Cảnh không có chút manh mối nào, hắn không biết còn ai rảnh rỗi lại đang nghĩ đến hắn, thế là đành chờ Ngô Hàn công bố đáp án.
Bạn cần đăng nhập để bình luận