Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 387: Tổ hợp kỹ

Chương 387: Tổ hợp kỹ 【 quý tự lục thập lục 】 từ trong sách gọi ra 2 tên tiểu đệ tới cứu viện. Đáng tiếc hai người này lại đều chỉ là hàng mẫu mã dẻ cùi, nhìn thì rất uy mãnh, nhưng khi ra tay liền lộ nguyên hình, chỉ một chiêu đã thua trận. Sau đó Lục Cảnh mở to mắt, chờ 【 quý tự lục thập lục 】 lại gọi người ra, kết quả nó lại bỗng dưng im hơi lặng tiếng. Khoảng chừng một chén trà, cả tòa tàng thư lâu không có động tĩnh gì mới. Mà gã sai vặt áo đen cùng tên đồ tể lông lá kia đều bị đám người Yến Quân đưa về chỗ trong sách. Dựa theo cách làm của 【 quý tự lục thập lục 】 trước đây, ít nhất trong thời gian ngắn, những cuốn sách đã được cụ thể hóa một lần sẽ không bị cụ thể hóa lại. Tuyền Cơ nói: “Xem ra mỗi ngày 【 quý tự lục thập lục 】 nhiều nhất chỉ có thể cụ thể hóa 2 lần, nếu vậy thì 7 ngày, tối đa chỉ có thể cụ thể hóa 14 cuốn sách.” “Thật sao?” Lục Cảnh không ý kiến, chỉ đưa cổ tay hơ trên lò than, thấy ngọn lửa chực liếm vào trang sách 《 Đào Hoa Duyên 》. Ngay sau đó, tàng thư lâu cuối cùng cũng có biến chuyển. 【 quý tự lục thập lục 】 hiển nhiên đã ý thức được việc đơn thuần cụ thể hóa một vai trong sách không thể uy hiếp gì đến đám người Lục Cảnh. Vì thế lần này, nó mở ra một hơi ba cuốn sách trên giá. Lục Cảnh tất nhiên khịt mũi coi thường chuyện này, 10 ngàn cuốn sách trong tàng thư lâu đều do Tuyền Cơ tỉ mỉ chọn lựa, chiến lực trần nhà bên trong còn không bằng Chương Tam Phong, dù có nhiều thêm cũng không uy hiếp được bọn họ. Ngay lúc Lục Cảnh đang nghĩ như vậy, lại thấy thứ từ cuốn sách đầu tiên nhảy ra không phải người mà là một bãi cát đá màu vàng nâu, đổ ập xuống mặt đất, thành một ụ đất nhỏ. Tiếp đó, từ cuốn thứ hai lại bay ra một cái chuông đồng lớn, có vẻ như ở chùa miếu nào đó, nặng ba bốn trăm cân, có khắc kinh văn, nhưng chiếc chuông đồng này không hề đập về phía Lục Cảnh mà rơi xuống ụ đất kia. Không hề lệch, vừa vặn che lên trên. Hai thứ không liên quan để cạnh nhau khiến cả năm người đều có chút khó hiểu. Nhưng khi chuông đồng vừa chạm đất, nhấc lên một màn bụi tro, Lục Cảnh từ đó ngửi thấy mùi lưu huỳnh, sau đó nghĩ tới điều gì, mặt hơi biến sắc. Lập tức phóng lên trước một bước, túm lấy Tuyền Cơ, ném nàng lên không trung, Lục Cảnh còn muốn bắt Ôn Tiểu Xuyến, nhưng không kịp nữa. Quyển thứ ba đã mở ra, lần này từ sách bay ra một bó đuốc. Bó đuốc cắm vào chuông đồng, không chút bất ngờ rơi xuống đất. Nhưng sau khi rơi xuống, nó lại bất ngờ đụng phải bãi cát vàng vừa đổ ra, cát vàng nhanh chóng bắt đầu bùng cháy, và lửa lan dọc theo khe gạch, chui vào trong chuông đồng. Tiếp theo đó, trong chuông vang lên tiếng nổ lớn! Chiếc chuông đồng nặng ba bốn trăm cân vậy mà lại nảy lên khỏi mặt đất, giống như bị dẫm vào đuôi con mèo. Nó nghiêng nghiêng lăn về phía Ôn Tiểu Xuyến. Võ công của Ôn Tiểu Xuyến mặc dù luyện tập rất xoàng xĩnh, nhưng nếu là bình thường, mức độ tấn công này nàng phần nhiều vẫn tránh được. Nhưng vừa rồi, tiếng nổ gây nguy hiểm nhất, không phải chiếc chuông đang bay lên, mà là tiếng động do vụ nổ gây ra. Sóng âm kinh khủng lấy chiếc chuông làm tâm điểm, khuếch tán ra xung quanh, Ôn Tiểu Xuyến bị chấn đến phun cả máu tươi! Toàn thân nàng như người say rượu, cảm giác thế giới chao đảo, loạng choạng vài bước, cuối cùng vẫn ngã bệt xuống đất. Thấy chuông đồng đập tới, vậy mà không nhấc nổi chân. May mà Lục Cảnh kịp thời đuổi đến, một quyền đánh vào chuông đồng, đổi hướng đi của nó, để nó bay về phía cầu thang gần đó. Sau đó, hắn đặt tay lên lưng Ôn Tiểu Xuyến, một luồng Tiểu Kim Cương Kình cực kỳ dồi dào trong nháy mắt tràn vào kinh mạch Ôn Tiểu Xuyến, vận chuyển một tiểu chu thiên, khiến nàng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Sau đó, Lục Cảnh nhìn về phía Hạ Hòe, tình trạng của nàng cũng không tốt hơn là mấy, dù vịn vào tường không bị ngã, nhưng đang cố giữ thăng bằng. Ngược lại, Yến Quân, tuy đứng gần chiếc chuông nhất, nhưng nhờ có thân phận cao thủ nhất lưu, lúc này lại tỏ ra tốt nhất trong ba người, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt, đang tự vận công điều tức. Lục Cảnh nhìn quanh một vòng, cuối cùng cũng khẽ thở ra. Nhưng không thể không nói lúc nãy thực sự khiến hắn giật mình, không phải do vụ nổ đó có bao nhiêu lợi hại, thực tế trừ lúc nổ Lục Cảnh bị ảnh hưởng chút ít, đầu hơi choáng, tai có chút ù ra, sau đó nhờ có Hỏa Lân Giáp phòng ngự mạnh, rất nhanh hắn hồi phục như ban đầu, nếu không cũng không kịp ngăn lại cái chuông đồng. Lục Cảnh không ngờ rằng 【 quý tự lục thập lục 】 còn có trò này, cát đá màu vàng nâu kia không gì khác, chính là hắc hỏa dược từ diêm tiêu, lưu huỳnh và than củi. Đương nhiên, nếu chỉ đơn thuần hắc hỏa dược bốc cháy thì uy lực cũng không lớn, với võ công của Lục Cảnh thì không dập được lửa, nhưng vẫn kịp chạy khỏi tàng thư lâu. Hơn nữa, nếu hỏa hoạn xảy ra thì chính 【 quý tự lục thập lục 】 cũng bị ảnh hưởng. Vì vậy nó đã nghĩ ra một diệu kế, trước hết triệu hồi chuông đồng để che hỏa dược, sau đó dùng đuốc châm lửa, nhờ đó mà thuốc nổ bị kìm hãm trong không gian kín liền bùng nổ. Đồng thời, chuông đồng khi phát nổ cũng sinh ra sóng âm mạnh, vừa có thể gây sát thương cho Lục Cảnh mà không làm bị thương 【 quý tự lục thập lục 】. May mà Lục Cảnh phản ứng kịp thời, trực tiếp ném Tuyền Cơ – người bình thường duy nhất trong số năm người, lên tầng cao nhất, tránh xa trung tâm nổ, nếu không thì trúng phải âm bạo này, cho dù Tuyền Cơ không chết thì có lẽ cũng sẽ điếc vĩnh viễn. Còn Ôn Tiểu Xuyến và Hạ Hòe, Lục Cảnh tuy không kịp ném họ lên lầu, nhưng cả hai đều có võ công, tuy bị thương nhẹ trong vụ nổ, nhưng cũng không quá nghiêm trọng. Lục Cảnh giúp Ôn Tiểu Xuyến vận công trị thương, sau đó lại giúp Hạ Hòe ôn dưỡng kinh mạch. Còn Yến Quân đã tự mình điều tức xong, sắc mặt trở lại bình thường. Đợi Hạ Hòe cũng mở mắt, Lục Cảnh thu tay lại, đứng lên nói: “Được rồi, ta thừa nhận trước đây đã hơi xem thường nó, không ngờ nó còn có tổ hợp kỹ, nhất là những người bình thường như Tuyền Cơ ở cùng ta thì quá nguy hiểm, mà Tuyền Cơ lại không thể rời khỏi tàng thư lâu, vậy thì đành làm phiền các ngươi lên lầu bảo vệ nàng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận