Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 31: Tiền căn hậu quả

Chương 31: Tiền căn hậu quả
"Thanh Trúc bang?" Lục Cảnh nghe vậy khẽ giật mình, chợt sắc mặt trở nên cổ quái, "Trước ngươi nói náo nhiệt, chẳng lẽ là chỉ cái này sao?"
"Đúng đó." Hạ Hòe gật đầu.
"Nhưng theo ta biết Thanh Trúc bang... chỉ là một đám phu khuân vác thôi mà, phu khuân vác thì có gì náo nhiệt, các ngươi lặn lội xa xôi đến đây, chỉ để xem người ta ở bến tàu bốc vác sao?" Lục Cảnh cân nhắc từ ngữ.
"À, nói đúng hơn thì bọn ta là hướng đến bang chủ Thanh Trúc bang Giải Liên Thành." Hạ Hòe no bụng, tinh thần khôi phục không ít, hơn nữa vừa nhắc đến chuyện bát quái nàng cũng ra vẻ rất hứng thú, không hề thấy mệt mỏi. "Ta cũng là nghe ngóng được trên đường đi thôi, vị Giải bang chủ này đại khái hơn 9 tháng trước tình cờ lấy được một bí kíp lợi hại. Để giữ kín tin tức, hắn g·iết c·hết 4 người đi cùng lúc đó, cứ vậy mà chiếm lấy bí kíp làm của riêng. Nhưng không hiểu sao đại khái 1 tháng trước, chuyện này lại đột nhiên bị lộ ra ngoài, thế là không ít người trong giang hồ thèm muốn quyển bí kíp kia, nhao nhao kéo đến Ổ Giang thành."
"Giống như ngươi nói đấy, Thanh Trúc bang chỉ là một bang phái nhỏ chuyên bốc vác, không có cao thủ gì, cho nên mấy người này đến đây gây rối một hồi liền bắt đầu nản. Họ chuẩn bị nghỉ ngơi dưỡng sức một đêm, ngày thứ hai sẽ hành động c·ướp đoạt. Nhưng ai ngờ sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, bọn họ lại thấy một tấm thiệp mời bên gối."
"Nội dung thiệp mời rất đơn giản, chỉ là hoan nghênh bọn họ đến Ổ Giang thành làm khách, đồng thời nói cho bọn họ rằng thần c·ô·ng bí kíp cũng như mỹ t·ửu ngon, vốn không nên để một mình ai hưởng, 1 tháng sau trong thành sẽ có một buổi dạ yến, đến lúc đó Giải Liên Thành sẽ tự mình mang bí kíp ra cho mọi người cùng lĩnh hội, cuối cùng ký tên Thanh Trúc bang."
"Người nhận được thiệp mời đều sợ muốn c·hết, chủ yếu là không biết thiệp mời đó được đưa đến lúc nào, trong bọn họ thậm chí còn có cả cao thủ nhị lưu, vậy mà không phát hiện chút gì. Người đưa thiệp có thể lặng lẽ đặt thiệp bên gối họ, đương nhiên cũng có thể lặng lẽ lấy đầu họ đi. Nghĩ tới đây, đám người trong giang hồ kia không dám manh động gì nữa."
"Một nhóm người sợ hãi liền rời thành đêm đó, nhưng vẫn còn một bộ phận người ở lại. Họ cho rằng người gửi thiệp đêm đó chính là Giải Liên Thành. Họ nghĩ Giải Liên Thành ban đầu chỉ là bang chủ bang phái nhỏ, không có danh tiếng, chỉ là cao thủ tam lưu, vậy mà bây giờ lại có thể lướt qua mặt mọi người một cách tự nhiên, dù là nhân lúc họ ngủ say, nhưng cũng đủ thấy bí kíp kia không hề tầm thường. Vì thế nhiều người càng thêm nóng lòng muốn có được nó."
"Tuy đa số người đều cảm thấy Giải Liên Thành không đời nào tự dưng giao ra bí kíp, chứ đừng nói là cho mọi người cùng xem. Nhưng trên thiệp mời lại mời bọn họ tham dự dạ yến, còn có thời gian cụ thể, nên mọi người đều muốn xem Giải bang chủ sẽ giải thích thế nào."
"Còn chuyện có phải cạm bẫy hay không, à, vấn đề này thì đương nhiên họ cũng có cân nhắc qua, nhưng những người thèm muốn bí kíp rất nhiều, đến lúc đó cùng nhau dự tiệc, Giải Liên Thành có lợi hại đến đâu cũng không thể đối đầu với nhiều người trong giang hồ như vậy. Mà tính toán thời gian, bây giờ còn 4 ngày nữa là đến ngày dạ tiệc trên thiệp mời. Chính vì vậy, người trong giang hồ ở Ổ Giang thành mới ngày càng nhiều."
Thiếu nữ nói một hơi, sau đó nhìn sang Lục Cảnh, không ngờ đối phương lại có vẻ hơi thất thần.
Lời Hạ Hòe nói giúp Lục Cảnh hiểu ra nhiều chuyện, tỉ như chuyện ở trà phường Du Lục Lang, vì sao Tần Tiểu Đầu lại đột ngột ra tay với hắn, còn bảo hắn đừng đợi nửa tháng sau nữa.
Tần Tiểu Đầu hiển nhiên là từ việc hắn có thể khuân 6 bao ngô mà mặt không biến sắc đã nhận ra hắn có võ c·ô·ng, thế là hỏi hắn sư phụ là ai. Sau khi biết hắn vừa bái sư không lâu, hắn sinh nghi về lai lịch võ c·ô·ng của hắn. Về sau liền hỏi hắn gia nhập bang khi nào, kết quả phát hiện là vào 9 tháng trước.
Chuyện này trùng khớp với thời điểm Giải bang chủ đạt được bí kíp. Tần Tiểu Đầu lúc này càng thêm nghi ngờ hắn, liền đề nghị thăng hắn lên làm cây gậy, muốn giữ hắn bên mình để tiện quan s·á·t.
Ở Thanh Trúc bang, cây gậy so với phu khuân vác thì đãi ngộ tốt hơn rất nhiều, nếu như Lục Cảnh không có bí mật gì khó nói thì việc gia nhập Thanh Trúc bang cũng không có gì mà không thể.
Nhưng Lục Cảnh chỉ xem Thanh Trúc bang như một bước đệm và nơi tập võ mà thôi, không định ở lại đây lâu, nên đã từ chối khéo lời đề nghị của Tần Tiểu Đầu.
Đến lúc này, Tần Tiểu Đầu cơ bản đã coi Lục Cảnh là gián điệp, nhưng để chắc ăn, hắn vẫn hỏi lại một câu, xem có đầu nhỏ nào khác từng mời chào Lục Cảnh chưa.
Khi nhận được câu trả lời phủ định, hắn liền không do dự nữa mà quyết định ra tay.
Ngoài sự hiểu lầm này, việc Phương Tử Kinh ép Chương Kim Minh, bề ngoài là nhắm vào Chương Tam Phong, nhưng thực chất thì có ý khác, chỉ là họ có vẻ như bị ai sai khiến, thăm dò là chính, chứ không am hiểu nội bộ Thanh Trúc bang cho lắm.
Thấy Chương Tam Phong không có ở đây, họ cũng hơi lúng túng không biết làm thế nào. Đúng lúc này họ gặp Lục Cảnh là người của Thanh Trúc bang nên mới nghĩ cách lợi dụng hắn.
Nghĩ thông suốt hai chuyện này, Lục Cảnh không khỏi lo lắng cho sư phụ. Nghĩ đến việc 11 ngày trước sư phụ bỗng nhiên rời Ổ Giang thành, rất có thể cũng có liên quan đến chuyện này. Hắn không biết bây giờ sư phụ ra sao rồi.
Tuy Chương Tam Phong nổi tiếng có thể trốn chạy, nhưng từ trước đến giờ chưa từng đi một mình, chỉ khi gặp tình huống không ổn sẽ dứt khoát bỏ của chạy lấy người, chứ không đi cùng những người hay tranh sống mái. Các tiêu sư đi theo hắn về cơ bản đều sống thọ hơn đồng nghiệp. Vì thế Lục Cảnh cũng không cho rằng lần này ông ấy vì thấy tình hình trong thành căng thẳng nên mới bỏ trốn.
Nếu không thì dù ông ấy không thông báo với đứa đệ tử bất tài là mình, cũng không có lý do gì mà không mang theo con trai độc nhất và bạn già đi cùng.
Nhưng Lục Cảnh cũng hiểu, đây không phải việc mình có thể lo được. Hắn đoán sư phụ cũng có ý này, nên trước đó mới không hé răng nửa lời, rõ ràng là cảm thấy hắn biết càng nhiều càng dễ rơi vào nguy hiểm.
Mặc dù bây giờ một mạch nhâm của Lục Cảnh đã gần khai thông, còn vừa g·iết Tứ Hiệp trong thất hiệp, nhưng hắn vẫn hiểu rõ thực lực của mình, biết rõ vài lần chiến thắng vừa qua tuy nguy hiểm nhưng hắn thắng được chỉ là do lợi dụng lỗi võ học của bản thân cùng một chút vận may.
Mà vận may thì không thể cứ mãi ở bên ai, một khi lai lịch của hắn bị người ta phát hiện, thì người ta muốn đối phó với hắn cũng không có gì khó.
Thực tế, so với những chuyện đang xảy ra ở Ổ Giang thành, Lục Cảnh lo lắng hơn là việc Nhị Hiệp chạy thoát, khó nói bọn chúng sau khi bình phục sẽ quay lại trả thù. Thế nên, lúc này Lục Cảnh lần đầu tiên cảm thấy cấp bách muốn tăng cao thực lực.
Ngoài ra, hắn còn phải giải quyết vấn đề nội lực quá thừa trong cơ thể. Sau khi hồi phục tinh thần, Lục Cảnh thấy Hạ Hòe đang nhìn mình, trong lòng cũng không khỏi có chút động đậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận