Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 39: Định Thân Thuật

Chương 39: Định Thân Thuật.
Trí Hải vung tay áo chính xác đánh trúng thanh phi kiếm đang lao đến, hơn nữa khéo léo né được lưỡi kiếm cùng chuôi kiếm, đập vào cạnh bên thân kiếm, khiến phi kiếm đổi hướng so với ban đầu.
Lục Cảnh thử dùng Ngự kiếm thuật để điều chỉnh, một lần nữa đổi quỹ đạo của phi kiếm, nhưng khi nó vừa mới loạng choạng quay đầu lại đã bị Trí Hải vung tay áo đánh bay ra ngoài.
Thấy vậy, Lục Cảnh cũng không thử lại mà dứt khoát xắn tay áo lên. Trí Hải thấy Lục Cảnh đá một cước vào lồng ngực hắn, liền dùng chiêu cũ, vung tay áo muốn ngăn cản.
Nhưng lần này, dù cản được cú đá của Lục Cảnh, hắn lại không thể ngăn được luồng nội lực kinh khủng từ phía đối diện truyền đến. Trí Hải cũng là cao thủ nhất lưu, hơn nữa xuất thân từ Phật môn đại phái hàng đầu Huyền Không Tự, công pháp tu luyện tuy không phải tuyệt học Tẩy Tủy Đoán Cốt Kinh của Huyền Không Tự, nhưng cũng là tâm pháp nội công hàng đầu.
Thế nhưng đối diện với thế công hung hăng của Tiểu Kim Cương Kình, nội lực mà hắn vất vả tụ lại gần như bị đánh tan chỉ trong một kích, khiến Trí Hải phải lùi lại năm bước mới có thể đứng vững thân mình.
Tuy lùi lại, miệng Trí Hải vẫn lẩm bẩm. Đợi khi đứng vững, hắn cuối cùng cũng thành công thi triển được đạo pháp thuật thứ nhất.
Một ngón tay chỉ về phía Lục Cảnh, đồng thời khẽ quát một tiếng: “Định!”
Ngay sau đó, Lục Cảnh cảm giác tay chân và thân thể như bị xiềng xích vô hình trói buộc lại, không thể di chuyển dù chỉ một chút.
—— Đây chính là Định Thân Thuật, một trong những pháp thuật thường dùng nhất của người tu hành. Trước kia, trên sông, Hạ Hòe đã từng dùng pháp thuật này để ổn định thân thuyền trước con cự xà.
Tuy nhiên, cùng một pháp thuật nhưng uy lực phát ra khi ở trong tay những người khác nhau thì không giống nhau. Dù Hạ Hòe thiên tư xuất chúng nhưng dù sao thời gian tu hành bí lực vẫn còn ngắn. Còn Trí Hải đã là tu sĩ Nhị Cung, hơn nữa còn là đỉnh phong Nhị Cung, chỉ còn thiếu chút nữa là khai mở Tam Cung. Tu vi của hắn thậm chí đã vượt qua không ít giáo tịch của thư viện.
Vậy nên Định Thân Thuật mà hắn thi triển tự nhiên không thể so sánh với Hạ Hòe. Người thường trúng phải pháp thuật này thì phải chuẩn bị tinh thần chịu phạt đứng từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn.
Dù sao Lục Cảnh cũng là người tu hành, dù tứ chi không thể động đậy nhưng vẫn có thể điều động bí lực trong bí đỉnh để phản kích.
Trí Hải đoán chừng tu vi của Lục Cảnh, pháp thuật này của hắn cũng chỉ có thể vây khốn đối phương trong thời gian nửa nén hương. Nhưng đối với giết người mà nói, nửa nén hương đã quá đủ, thậm chí hơi nhiều.
Trí Hải còn rảnh tay chỉnh lại vạt áo, sau đó mới bước đến chỗ Lục Cảnh.
Về phía Hạ Hòe, tuy đã vững vàng ngăn chặn con rối cái bóng, nhưng cũng khó lòng giải quyết nhanh gọn pháp khí hình người không có điểm yếu này, tự nhiên cũng không thể nhúng tay vào trận chiến bên này.
Thế là Trí Hải thong thả tiến đến trước mặt Lục Cảnh. Khi hắn vừa dừng bước liền cảm thấy phía sau đầu có một luồng kình phong đánh tới.
Trí Hải không quay đầu mà vung tay ra sau, trực tiếp nắm lấy thanh phi kiếm đang lao tới. Sau khi xem xét một lát, hắn mới nói: "Nghe nói ngươi là đệ tử đầu tiên trong lịch sử thư viện đạt được Trúc Cơ hoàn mỹ. Đáng tiếc... Lại đuổi đúng vào thời đại bí lực suy giảm như vậy, một thân thiên tư kết quả lại rơi vào cái kết cục vô dụng. Nếu đã vậy thì cùng với ti thiên giám bị chôn vùi trong cát bụi lịch sử đi."
Nói xong, Trí Hải không lảm nhảm nữa, vung kiếm hung hăng đâm vào ngực Lục Cảnh. Nhưng đúng lúc mũi kiếm sắp đâm vào lồng ngực Lục Cảnh, cổ tay hắn lại bất ngờ bị một bàn tay nắm chặt, không thể tiến thêm được nữa.
Sắc mặt Trí Hải biến đổi, kinh ngạc nói: "Ngươi, ngươi làm sao thoát ra được?!"
"Hai ta đều là Nhị Cung, ngươi nghĩ pháp thuật của ngươi có thể vây khốn ta được bao lâu?" Lục Cảnh dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn Trí Hải.
Hắn tỏ vẻ không tin: "Ngươi nói ngươi là tu sĩ Nhị Cung? Sao có thể, ngươi mới bước vào tu hành giới được bao lâu?"
"Là tự ngươi tu luyện quá chậm, đại sư."
Vừa nói Lục Cảnh vừa dùng sức, trực tiếp bóp gãy cánh tay phải đang cầm kiếm của Trí Hải. Trí Hải phát ra một tiếng gào đau đớn, tay trái vung tay áo quét về ngực Lục Cảnh, muốn bức Lục Cảnh buông tay, nhưng Lục Cảnh hoàn toàn không hề tránh né. Ngược lại, tay kia cũng nắm đấm lại, đấm thẳng vào mặt Trí Hải! Hai người gần như cùng lúc đánh trúng đối phương.
Lục Cảnh không hề hấn gì, miễn cưỡng ăn một cái phất tay áo của Trí Hải, đổi lại là việc Trí Hải phun ra bốn chiếc răng! Hơn nữa tổn thương của Trí Hải còn không chỉ có vậy, nửa gương mặt của hắn đã bị một quyền của Lục Cảnh đấm nát, khiến hắn không thể há miệng niệm pháp thuật được nữa.
Vì an toàn, Lục Cảnh vẫn bóp nát cổ tay còn lại của Trí Hải, sau đó điểm liên tục vào vài huyệt đạo trên người hắn.
Nhìn Trí Hải mềm nhũn như một vũng bùn trước mặt, Lục Cảnh mới thu tay lại. Hắn không lập tức giết chết Trí Hải, bởi vì dù sao thì hắn cũng là giám sát, hơn nữa có lẽ biết không ít chuyện của Kỷ tiên sinh. Lục Cảnh vẫn quyết định giao hắn cho Quách Thủ Hoài xử lý.
Về phía Hạ Hòe, cuộc chiến giữa nàng và con rối cái bóng cũng đi đến hồi kết. Hạ Hòe dùng sợi xích sắt buộc hòm, trói chặt con rối cái bóng, sau đó nắm lấy chân phải của nó, hơi dùng sức liền tháo rời được. Con rối cái bóng lập tức không còn giãy dụa nữa.
Trái lại Trí Hải nằm trên đất lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng uể oải.
"Vậy... ý của ngươi về việc chặt đứt liên hệ giữa nó và chủ nhân chính là trực tiếp tháo dỡ nó ra sao?" thiếu nữ khẽ gật đầu, "Trong người con rối cái bóng toàn là phù lục và trận pháp, giống như mạch máu và kinh mạch trong cơ thể chúng ta vậy, điều khiển chúng thực hiện các loại động tác. Ngoài những trận pháp thông thường này ra, còn có một trận pháp chuyên dùng để khống chế chúng."
Trận pháp này là trung tâm của tất cả trận pháp, chỉ cần thay đổi nó là có thể khiến con rối nhận chủ nhân khác. Nhưng trình độ luyện khí của ta chỉ ở mức bình thường, nên ta chỉ có thể tháo gỡ nó ra trước, còn cụ thể phải sửa như thế nào thì phải về từ từ nghiên cứu, tốt nhất là tìm người am hiểu luyện khí giúp đỡ."
"Không sao, ta hiểu. Chắc chắn sẽ sửa được."
Lục Cảnh để Hạ Hòe thu lại con rối cái bóng có giá hơn 1 triệu, còn hắn thì nhấc Trí Hải đã đau ngất xỉu lên.
Sau đó liếc nhìn đám đông dân chúng vây xem càng lúc càng đông, Lục Cảnh không khỏi cười khổ, hắn biết lần này sự việc lớn rồi, hắn vừa mới giao chiến giữa biển lửa, lại vừa vận dụng phi kiếm cùng pháp thuật đánh nhau với Trí Hải một trận long trời lở đất.
Sau đó Hạ Hòe còn trình diễn thêm một màn chiến đấu rối đầy đặc sắc, nếu chuyện này không lan ra vào ngày mai thì có nghĩa là tối nay đám người xem náo nhiệt đã bỏ phí mất một cơ hội rồi.
Nhưng lúc này Lục Cảnh không quan tâm đến quy tắc của ti thiên giám nữa, hắn không quên thanh hắc đao kia còn đang bị lũ chuột kéo đi khắp nơi, thế là hắn liền bảo thiếu nữ thả kim giáp trùng ra. Xác định phương vị xong, hai người liền vội vàng chạy về phía đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận