Tiên Đan Cho Ngươi Độc Dược Về Ta

Chương 437: Không may việc làm

Chương 437: Không May Việc Làm
Lần trước Lục Cảnh đến thung lũng dạ oanh, vẫn là lúc tới chọn người đưa tin. Lúc ấy ấn tượng của hắn về nơi này là phong cảnh tươi đẹp, chim hót hoa nở, hơn nữa vô cùng thanh bình. Xem như nơi thư viện thường ngày nuôi thả dạ oanh, nơi này chẳng những không có động vật cỡ lớn, mà ngay cả mèo hoang cũng không thấy. Nếu không phải Diệp Cung Mi đích thân nói, Lục Cảnh căn bản sẽ không biết rằng bên trong cái thiên đường dạ oanh này lại còn ẩn chứa một con hung thú chính hiệu. Theo như Diệp Cung Mi nói, con hung thú kia thật ra tính tình không hung lắm, phần lớn thời gian đều bận ngủ, tỉnh lại liền đi kiếm ăn, mà thức ăn của nó cũng rất đặc biệt, không phải thịt cũng không phải cỏ, mà là một loại đất đỏ đặc hữu của thung lũng dạ oanh. Thuộc dạng ăn đất mà sống đúng nghĩa. Mà Lục Cảnh hiện tại liền muốn đi gặp một phen con hung thú ăn đất mà sống này.
Bất quá khi hắn đến nơi con mãnh thú kia thường lui tới, lại không thấy bóng dáng của nó. Lục Cảnh cũng không nôn nóng, trước bố trí đại trận xong xuôi, sau đó đến vách đá cách đó không xa, dùng dao nhỏ đào từ kẽ nứt trên vách đá ra khoảng 2 cân đất đỏ như máu, rồi đặt vào trong đại trận. Làm xong hết thảy, Lục Cảnh cảm thấy vạn sự sẵn sàng, liền trốn sau một tảng đá gần đó, lặng lẽ chờ chính chủ xuất hiện. Nhưng điều Lục Cảnh không ngờ tới là chưa kịp chờ chính chủ thì lại có một đám khách không mời mà đến.
Đó là một đám đệ tử thư viện, cả nam lẫn nữ, và đều không ngoại lệ, tất cả đều vũ trang tận răng. Có người cầm bảo kiếm, có người nắm bùa chú, cũng có người chuẩn bị vật liệu bày trận như Lục Cảnh. Đặc biệt trong đó có một nữ tử váy tím, sau khi đến đây, liếc nhìn xung quanh, sắc mặt liền thay đổi ngay. Người đi cùng nàng hỏi, "Sao vậy?"
"Có người đến trước chúng ta một bước," nữ tử váy tím sắc mặt có chút khó coi, "hơn nữa còn bố trí xong trận pháp."
Đám người nghe vậy sắc mặt cũng khẽ biến, một người trong đó nói: "Ngươi chắc chắn?"
"Không sai, hơn nữa trận pháp hắn bố trí lợi hại hơn ta, tuyệt đối không phải loại sơ cấp." Ánh mắt nữ tử váy tím ngưng trọng.
"Trận pháp trung giai?" Những người đi cùng nhao nhao nhìn nhau, "Mọi người đều mới trúc cơ không lâu, đã có người có thể sử dụng trận pháp trung giai sao?"
"Đa số mọi người bí lực không đủ để khu động trận pháp trung giai, nhưng đừng quên đợt người mới này của chúng ta có ba người tư chất Giáp đẳng, còn có một kẻ trúc cơ hoàn mỹ nữa."
"Nhất là Hạ Hòe kia, ta từng thấy nàng khu động qua trận pháp trung giai, tuy chỉ mấy hơi thời gian, nhưng nếu có người khác phối hợp, thì mấy hơi thời gian đó đã đủ làm nhiều việc rồi."
"Vậy chẳng phải lần này chúng ta sẽ bị người khác nhanh chân đến trước?" Mấy người khác nghe vậy đều lộ vẻ lo lắng.
"Chúng ta chuẩn bị lâu như vậy, thử đến tận 9 lần, nếu thua ở bước cuối cùng này thì quá xui xẻo rồi." Có người phàn nàn nói.
Mà những người khác cũng nhao nhao lộ vẻ không cam lòng. Trái lại nữ tử váy tím vừa lên tiếng lúc nãy giờ đã trấn định lại, lắc đầu nói.
"Con quỷ canh giữ kia rất mạnh, không dễ dàng bị đánh bại, nếu không trước đây chúng ta đã không thử nhiều lần như vậy mà vẫn không thành công, cho nên ta nghĩ chúng ta vẫn còn cơ hội."
"Ý ngươi là chờ bọn họ thất bại thì chúng ta sẽ đến?" Có người hỏi.
"Thật ra ta thiên về liên thủ với bọn họ hơn," nữ tử váy tím nói, "Vì lần này tuy chúng ta chuẩn bị đầy đủ hơn mấy lần trước, nhưng các ngươi tự hỏi xem, thật sự có nắm chắc sẽ lấy được đồ chúng ta muốn không?"
Câu hỏi này vừa đưa ra, mấy người kia đều im lặng. Đúng là con quỷ kia quá lợi hại, vượt xa những con quỷ khác trong thư viện. Bọn họ đã giao thủ với nó nhiều lần, theo lý thì phải nắm rõ thực lực cùng thủ đoạn của nó rồi. Nhưng tình hình thực tế lại là càng đánh càng thấy lạnh gáy, lần này nói là đã chuẩn bị vạn toàn, nhưng trong lòng vẫn không có gì chắc chắn.
Nếu có thêm viện trợ thì sẽ tăng thêm vài phần thắng, ngược lại vẫn có thể coi là một chuyện tốt. Chỉ là đồ vật chia ra sẽ ít một chút, nhưng vẫn hơn là không có gì. Bởi vì xem ra chuyện vốn là bí mật của bọn họ bây giờ đã bị người khác nhòm ngó tới, càng về sau càng có nhiều người biết. Trong tình huống này hợp tác tự nhiên sẽ là lựa chọn duy nhất.
Nghĩ thông suốt những lợi hại đó, đám người đều không còn ý kiến khác. Thế là lát sau nữ tử váy tím ngẩng đầu, cất cao giọng nói: "Không biết vị đồng môn nào ở đây, có thể ra gặp mặt được không?"
Lục Cảnh lúc này đang bận tiêu hao bí lực, thật sự không có thời gian để giao thiệp với người. Nhưng nghe thấy câu này, hắn vẫn đứng dậy từ phía sau tảng đá. Không còn cách nào, đối phương đã chủ động mở miệng, đều là đồng môn, hắn cũng không thể giả điếc, chỉ có thể đáp lời: "Là ta."
Vừa nói vừa bước ra từ sau tảng đá. Lục Cảnh bình thường không hay lộ diện, nhưng cứ mười ngày nửa tháng lại gây ra một trận ồn ào náo động, nên sớm đã trở thành nhân vật phong vân trong thư viện. Cho nên vừa thấy hắn xuất hiện, mọi người đã nhận ra ngay. Nhìn thấy Lục Cảnh, rất nhiều người tự nhiên liên tưởng tới Hạ Hòe, Dương Đào thậm chí là Yến Quân có quan hệ thân thiết với hắn. Điều này làm cho bọn họ không khỏi vừa lo vừa mừng, mừng là đồ vật có thể lấy được, lo là đối diện cao thủ nhiều như mây, rốt cuộc phe mình sẽ chia được bao nhiêu.
Nhưng chờ một lát, trừ Lục Cảnh ra thì không thấy bóng dáng những người khác xuất hiện. Có người nóng nảy trực tiếp hỏi: "Lục đại hiệp, các đồng bạn của ngươi ở đâu?"
"À, ta một mình đến." Lục Cảnh nói.
Mọi người giật mình, một mình? Nhưng rất nhanh đã có người phản ứng lại, chắp tay nói: "Lục đại hiệp lần đầu tới sao?"
Lục Cảnh gật đầu, "Không tính lần đi chọn người đưa tin, lần này đích thực là lần đầu ta tới."
"Vậy thì không trách được." Nữ tử váy tím gật đầu, "Xin Lục đại hiệp cho biết, con quỷ kia rất mạnh, một mình ngươi e rằng không phải đối thủ của nó."
"Không sao, nó mà thật sự mạnh như vậy thì ta còn cầu còn không được." Nữ tử không để lời Lục Cảnh trong lòng, chỉ cho là đối phương vì giữ mặt mũi mà mạnh miệng, nên cứ theo như kết quả đã thương lượng với những người khác mà hỏi: "Nếu đối thủ mạnh như vậy, không biết Lục đại hiệp có hứng thú liên thủ với chúng ta không?"
"Liên thủ, liên thủ gì?" Lục Cảnh chỉ thấy một trận khó hiểu. Hắn đến đây tìm hung thú chỉ để tiêu hao bí lực hiệu quả hơn, nên từ đầu đến cuối không hề cân nhắc việc liên thủ với người khác.
"Đương nhiên là cùng nhau liên thủ đối phó con quỷ kia."
"Các ngươi cũng muốn đối phó con quỷ kia sao?" Lần này đến lượt Lục Cảnh ngạc nhiên, hắn không ngờ loại việc xui xẻo này cũng có người giành với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận